Chương 16: Nước ấm nấu ếch

Chương 16. Nước ấm nấu ếch

Editor: Tịch An

——————

Cố Viện thật sự là muốn phân rõ quan hệ với Hình Tranh, không phải vì cô chán, trên thực tế cơ thể Hình Tranh rất ngon, làm cho sắc nữ nào đó nhớ mãi không quên.

Nhưng trong khoảng thời gian này phát sinh một loạt tình huống khiến cô phát hiện ra rằng Hình Tranh là một tên đàn ông cực kỳ bá đạo. Để hắn làm pháo hữu số một của mình khả năng không quá cao.

Cố Viện chưa từng nghĩ sẽ vì một thân cây mà từ bỏ cả khu rừng, vậy nên chỉ có thể dùng dao sắc chặt đay rối. Trò chơi phải ra trò chơi, là thợ săn tốt, cần phải nhìn con mồi, cũng phải hạn chế tối đa số lần lật xe, nếu không cục diện khó lòng kiểm soát.

Mà đối với Hình Tranh - một người đàn ông kiêu ngạo tự phụ từ trong xương cốt, lấy hắn ra so sánh với một tên ăn mày đầu đường xó chợ là một kích tất sát.

Dù cho hắn có thích cô cỡ nào, khi lòng tự trọng bị nghiền ép nát nhừ, cùng nên thanh tỉnh.

.

Mọi chuyện vẫn đang diễn ra vô cùng hài hoà tốt đẹp, thậm chí Cố Viện còn đang thật sự tìm kiếm một anh trai ăn mày thật soái, đột nhiên nhận được kiểm tra sức khoẻ định kỳ từ bệnh viện, nồng độ hCG tăng cao*. Cô, mang thai rồi!

( hCG: hormone Chorionic Gonadotropin được sản xuất ra trong thai kỳ, nồng độ này cao là trúng số độc đắc rồi đó :)) )

Quả thực là một cái sét đánh giữa trời quang!

Cố Viện đánh chết cũng không thể tưởng được, cơ thể mình rõ ràng là không dễ thụ thai, như thế nào sẽ đột nhiên mang thai?! Chẳng lẽ là lần trước ở trên ngựa, làm quá sung sướиɠ?

Nghĩ trăm lần cũng không ra, nhưng việc đã đến nước này, mặc kệ em bé muốn hay không muốn, chuyện tìm kẻ ăn xin, cần phải dừng lại.

Bằng nghĩa với việc, cô cần phải tìm Hình Tranh để show ra chứng cứ làm chuyện gì đó của hai người, thậm chí... Chuyện có em bé, cũng cần phải thương lượng.

Tuy hành vi của Cố Viện phóng đãng, nhưng từ nhỏ được giáo dục rất tốt. Cô nuôi nổi một đứa bé, cũng gánh vác được miệng đời khen chê; cô chưa bao giờ nghĩ rằng đối phương không có quyền được biết.

Cô sẽ không vì đứa bé mà manh câm điếc gả, tìm đại một người đàn ông gả ra ngoài; cũng sẽ không lén lút như con chuột dưới cống ngầm không dám ra ánh sáng.

Bé con đến, chính là duyên phận, bất luận là lưu lại hay tiễn đi, duyên phận có được lâu dài, mọi chuyện đều phải làm sao để không thẹn với lòng mình.

Cố Viện hạ quyết tâm, mở ra phương thức liên hệ của Hình Tranh, cuộc gọi vừa thông: 【 số điện thoại bạn gọi hiện đang bận ... 】, thử qua WeChat, bị chặn rồi.

Cũng đúng thôi, ngẫm lại đôi mắt tổn thương của hắn vào buổi tối hôm đó, cô làm quá quyết tuyệt, giờ thì phiền rồi.

=========

Hình Tranh vừa kiểm tra thiết bị trong sân golf xong, bố trí xong hoạt động hội viên trong thời gian tới, khi hắn quay lại văn phòng, vừa mở cửa ra liền thấy được cô gái đang ngồi trên ghế.

Váy hoa như mặt trời nhỏ, phối hợp phong cách trang điểm nhẹ nhàng, dáng vẻ chống cằm nhìn hắn nhìn thế nào cũng thấy đẹp xinh như thuở ban đầu.

Trái tim bất giác đập loạn một chút, nhưng rất nhanh sau đó đã bình tĩnh trở lại. Mặc kệ trong lòng có bao nhiêu khó chịu, sinh hoạt vẫn phải tiếp tục. Hình Tranh mỉm cười khách khí, giống như đang ứng đối với một khách nhân xa xạ, dò hỏi ý đồ Cố Viện xuất hiện tại đây.

Thân sĩ lễ phép, lại cũng khách sáo giả dối.

Cố Viện trong lòng thở dài, sợ nhất chính là loại này, đối phương đã phục hồi sau cục diện buồn thảm, lúc này bất luận giữ lại, hay là xin lỗi, cũng không có tác dụng. Ngược lại, bởi vì lì lợm la liếʍ làm người không vui, mang đến hiệu quả tương phản. Giờ phút này, biện pháp tốt nhất chính là:

Dùng nước ấm nấu ếch!

2 phút sau, nhìn tấm card cô đẩy tới, Hình Tranh nghi hoặc nhướng mày, không rõ ý tứ của cô.

"Đây là 100 vạn, em muốn bao dưỡng anh nửa tháng"

Tiếng nói như cũ ngọt ngào, mỗi một chữ trong lời nói hắn đều nhận thức, nhưng gộp lại cùng nhau hắn lại nghe không hiểu.

???

Cô đang nói cái quái gì vậy? Bao dưỡng? Cô bao dưỡng hắn?

Thấy nam nhân đứng hình rồi, Cố Viện tiếp tục thêm lửa, cô làm bộ khuyên nhủ:

"Anh đừng thấy thế mà chê ít, số này so với giá thị trường đã cao hơn nhiều rồi đó!"

Giá thị trường?!

Cổ họng Hình Tranh cứng ngắt, không khỏi nghĩ đến nghề tay trái của cô. 100 vạn với hắn mà nói không đáng là bao, nhưng đối với một cô gái mới tốt nghiệp không bao lâu như vậy, cô đào đâu ra số tiền này?

Cho nên, cô rốt cuộc đã ngủ với bao nhiêu người đàn ông?!

Hiện tại cô còn phải dùng tiền "cực khổ" kiếm ra được, bao dưỡng hắn?!

Buồn cười!

Cơn tức vốn tưởng đã tiêu tán giờ hoàn toàn quay trở lại, so với trước còn mãnh liệt hơn nữa. Công tác tư tưởng hắn xây dựng cho bản thân hoàn toàn sụp đổ, sao còn diễn vai vân đạm phong khinh được nữa, giờ chỉ hận không thể bóp chết cô gái trước mặt.

Ngón tay cứng đờ cầm lấy thẻ ngân hàng, âm thanh lại trầm thấp như ác quỷ địa ngục:

"Thật hào phóng! Cố tiểu thư muốn quay xe sao?"

Bên tai truyền đến âm thanh từ đốt ngón tay của hắn, thẻ ngân hàng hơi mỏng sắp chịu đựng không nổi nữa, bắt đầu cong lên.

Phản ứng như vậy mới đúng chứ. Cố Viện không những không sợ mà còn cố ý nghiêng người về phía trước, mắt to ngập nước nhìn thẳng khuôn mặt gầy ốm của nam nhân:

"Em tìm không được tên ăn xin nào thích hợp cả...giúp em nha, chỉ nửa tháng~~~"

Bụp một cái, Hình Tranh chỉ cảm thấy có cái gì đó trong đầu vừa nứt ra rồi. Tốn cả buổi, vẫn là vì chuyện đánh cuộc, hắn vẫn giống với một kẻ ăn mày!

Mọi thứ đều như quay trở lại buổi tối hôm đó, cái cảm giác tự tôn bị người ta đạp dưới chân chà xát. Tay hắn run rẩy, khoé miệng cũng tức giận đến run lên, giọng nói mang theo ngút trời căm phẫn:

"Cút, cô cút ngay cho tôi!"

——————

An: Eccc sự cao tay của chị Viện làm tôi phải rửa mắt mà nhìn, chắp tay vái lạy!!! *cắn hạt dưa tách tách*

°˖✧◝(⁰▿⁰)◜✧˖°