Chương 15: Dao cùn lóc thịt

Chương 15. Dao cùn lóc thịt

Editor: Tịch An

—————

Hình Tranh có khó chịu hay không, không hề nằm trong phạm vi tự hỏi của Cố Viện. Cô chỉ biết, cái thể loại đang làʍ t̠ìиɦ một nửa mà đột nhiên bỏ ngang thì Đặc! Biệt! Rất! Là! Chó!

Cô cũng không dám nhớ lại mình bằng cách nào bước ra khỏi WC, qυầи ɭóŧ quá ướt nên bị cô quăng luôn, không có gì che chắn lại nên mỗi bước chân đều cảm nhận được một làn gió nhè nhẹ vỗ về. Cái loại cảm giác đến âm mao ướt nhẹp cũng bị thổi thổi chơi đùa, hoa huyệt đã được làm rồi không được khép lại một cách thoả mãn, không chừng chảy nước, tất cả là nhờ ơn tên đàn ông kia ban cho, cả đời cô cũng khó mà quên.

Còn những vấn đề khác, cô hoàn toàn không để bụng. Làm một người phụ nữ lựa chọn giải phóng thiên tính, đi một con đường không màng thế tục, lời chê bai khinh bỉ cũng từng nhận được không ít rồi. Hợp thì làm, không hợp thì tách ra, những lời khác vào đầu cô chưa tới một giây cũng đều vào tai này ra tai kia.

Tính tình tiêu sái như vậy, dẫn đến chuyện hơn một tuần sau, lúc hai người ngẫu nhiên chạm mặt tại cửa WC khách sạn, cô vẫn mỉm cười lễ phép đối với nam nhân:

"Hình tổng..."

Chữ "khoẻ" bị ngậm trong miệng, chưa nói dứt lời, nam nhân mặt không biểu cảm lướt qua, hoàn toàn làm lơ cô. Cố Viện nhướng mày, được thôi, người đã nói là ghét bỏ cô dơ, giữa chừng bỏ rơi cô lúc đang cơ khát, hiện tại còn nhỏ nhen như vậy được luôn?

Bất quá Cố Viện cũng chỉ bực một giây. Khi trở lại đại sảnh khách sạn, nhìn thấy anh đẹp trai đang ngồi đợi chờ mình, tâm tình lập tức ấm áp trở lại.

Hôm nay là ngày ăn thịt mà, không giận không giận.

Trên lầu hai khách sạn, người trong câu lạc bộ đang ăn liên hoan, không khí hoà thuận vui vẻ, chỉ có nam nhân đứng ngay cửa sổ, mặt lạnh như cũ.

Hình Tranh nhìn một đôi nam nữ dưới lầu, nam văn nhã, nữ xinh đẹp, hình như nói tới chuyện gì vui vẻ lắm, hai người vui ra mặt, ngay cả thân thể cũng càng sát lại gần.

Quá buồn cười.

Thời điểm hắn thống khổ tức giận, thời điểm hắn ảo não vì câu "Tôi ngại dơ" kia, cô không những có thể làm như không có việc gì cùng hắn chào hỏi, còn có thể cùng nam nhân khác chuyện trò vui vẻ.

Đây là khác biệt sao? Trong lòng cô, hắn thật sự nửa phần vị trí cũng không có sao?

Ba giờ sau, Cố Viện tung tăng về nhà, vừa đi qua ngã rẽ lên lầu đột nhiên bị ai đó từ phía sau mạnh mẽ ấn lên trên tường, thanh âm sắc bén vang lên bên tai:

"Con mồi mới của cô đâu?"

Hoá ra là cẩu nam nhân, không phải không nhìn thấy cô sao, giờ lại muốn như thế nào?

Cố Viện cho hắn tuỳ ý chèn ép, còn nhân cơ hội cảm nhận một chút cơ bắp đang kề sát, cứng ơi là cứng, hình như gầy hơn trước nhưng lại có lực hơn xưa, aizzz, tên này thật sự mang hơi thở giống đực mạnh mẽ dữ dội, không trở thành pháo hữu* có hơi đáng tiếc. (Pháo hữu: bạn tình, friend with benefit đó quý vị).

Nếu chân tướng đã bị vạch trần rồi, cô cũng không chút nào che dấu bản tính phóng đãng bất kham của mình:

"Vâng, vốn là vậy, nhưng cái kia của hắn quá nhỏ, trình độ tầm thường, không thoả mãn được em~~~"

Mỗi một câu đều như dao cùn lóc thịt, Hình Tranh lòng tràn đầy áp lực, bạo nộ mở miệng:

"Cô như thế nào biết cái kia tiểu của hắn là nhỏ?"

Cố Viện vui vẻ giải thích nghi hoặc, trong giọng nói còn có chút không cam lòng:

"Vừa nãy lúc đi về đó, ở trong xe tán tỉnh nhau. Lúc đèn đỏ tranh thủ sờ sờ vài cái, vốn là muốn một trận xe chấn, đáng tiếc..."

Tán tỉnh? Sờ sờ? Xe chấn?

"Đủ rồi!"

Tiếc hận thanh âm bị hắn cắt ngang. Trong bóng tối, nhìn không rõ ràng nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của hắn, âm thanh thở dốc nặng nề như đang kiềm chế điều gì đó:

Hình Tranh dùng hết tất cả sức lực, tiếng nói phảng phất như rít ra từ kẽ răng:

"Cố Viện, cô có phải đã quên, thời hạn còn có một tuần, không đem ra được chứng cứ chúng ta hoan lạc, cô bắt buộc phải làʍ t̠ìиɦ với kẻ ăn mày?

Rất nhiều năm về sau, Hình Tranh vẫn nhớ rõ câu trả lời khi đó của Cố Viện, tiếng nói vẫn dễ nghe như cũ, trong mềm mại mang theo vài phần mị hoặc, lời nói ra lại như một con dao nhọn, đâm hắn thương tích đầy mình.

Đó là lần đầu tiên, hắn vô cùng rõ ràng mà nhận thức được Cố Viện có bao nhiêu không chịu trói buộc, có bao nhiêu không đem hắn đặt trong lòng.

Khi đó, cô nói:

"Ừm, em nghĩ xem, ăn xin cũng không tồi, em còn chưa từng thử qua, hẳn là rất kí©h thí©ɧ!"

—————————-

Tịch -chăm chỉ- An: Sao vậy ta, sao mà lượt ⭐️ chỉ bằng 10% lượt đọc, vì sao thế, vì sao chuyện phi logic như vậy lại xảy ra ở đây, ngay tại nhà tôi này, ai đó giúp tôi trả lời những câu hỏi vì sao đi í i ì ~~~~~

°˖✧◝(⁰_⁰)◜✧˖°