Chương 20: Đừng chạm vào vợ người khác!

Giọng nói này?

Giang Nhân vui mừng nhìn sang, liền thấy Lâm Liệt đang sải bước về phía bên này, khuôn mặt đen đến không thể đen hơn.

Thân hình cao lớn cộng với vẻ mặt dữ tợn lúc này của cậu khiến Tống Ngạn Chi vô thức buông tay ra.

"A Liệt . . ."

Giang Nhân bị hung hăng ôm vào trong ngực, ngửi thấy mùi nước hoa quen thuộc, cả người cô thả lỏng, rúc vào trong ngực Lâm Liệt.

"Tí nữa sẽ xử lý chị sau!"

Giọng điệu cậu hung tợn, nói xong ánh mắt nhìn thẳng trên người Tống Ngạn Chi.

Ánh mắt của Lâm Liệt hung dữ đến đáng sợ, cậu hung tợn trừng mắt nhìn Tống Ngạn Chi, muốn dùng ánh mắt xé nát Tống Ngạn Chi trước mặt mình thành từng mảnh.

"Haha, cậu chính là bạn trai Giang Nhân sao?"

Cười gượng một tiếng, trong lời nói của Tống Ngạn Chi có chút thiếu tự tin, dù sao bộ dáng của Lâm Liệt rất có lực uy hϊếp, đối với một người cả ngày ngồi văn phòng như Tống Ngạn Chi thì anh ta vẫn có chút sợ hãi một người ưu tú như vậy.

Lại thấp hơn một cái đầu, Tống Ngạn Chi khó tránh khỏi mất đi sự tự tin và kiêu hãnh thường thấy.

Đôi mắt sắc bén nhìn về phía người trước mặt thấp hơn mình một cái đầu Tống Ngạn Chi, nhìn quần áo của đối phương, cậu không khỏi có chút khinh thường nghĩ, từ chỗ nào tới một tên ẻo lả dám động vào vợ của cậu.

Cũng không biết soi nướ© ŧıểυ xem mình là loại đức hạnh gì, lại còn mặc áo len cao cổ màu trắng, làm sao không thay bằng quần áo sặc sỡ đi?

Nhìn thấy, cậu đều cảm thấy rối loạn.

"Tôi không phải bạn trai cô ấy chẳng lẽ là anh sao?

Trong giọng nói có chút gai góc, Tống Ngạn Chi hiểu được đối phương tính tình không tốt, anh ta liếc nhìn Giang Nhân đang ngoan ngoãn im lặng trong vòng tay đối phương, có chút miễn cưỡng thu hồi ánh mắt.

"Đừng hiểu lầm, tôi chỉ nhìn thấy trời quá muộn, một cô gái như cô ấy ban đêm không an toàn. Dù sao chúng ta đều là bạn học, cho nên muốn đưa cô ấy về nhà."

Còn muốn đưa vợ anh về nhà?

Lâm Liệt thiếu chút nữa biến thành một con nhím đầy gai, tên ẻo lả này cư nhiên còn muốn đi đến chỗ bọn họ ở, mặt dày thật đấy!

Cậu nhét toàn bộ cơ thể của Giang Nhân vào vòng tay của mình, làm cho Tống Ngạn Chi hoàn toàn không thể nhìn thấy khuôn mặt của Giang Nhân.

"Không cần, cô ấy đã có bạn trai rồi. Hơn nữa, với thân thể của anh thật sự không an toàn, anh không thể bảo vệ được cô ấy."

Nhìn chằm chằm vào vóc dáng của Tống Ngạn Chi, Lâm Liệt nói một câu nhục nhã.

Sắc mặt của Tống Ngạn Chi lúc đó cực kỳ khó coi, đây là lần đầu tiên có người mang chiều cao của anh ta ra để chế giễu. Điều này làm cho anh ta cảm thấy rất tức giận, cố tình đối phương lại cao hơn anh ta rất nhiều.

Giang Nhân sao lại có thể coi trọng một người đàn ông như vậy chứ, chắc mỗi ngày cô ấy đều cảm thấy đau lòng đi. Một người đàn ông thô lỗ như vậy chắc chắn là không nói lý lẽ, sau này cô sẽ phát hiện ra anh ta tốt hơn, có thể cô sẽ bỏ rơi tên kia, tiếp tục si mê chính mình.

Nghĩ tới đây, anh ta liền lấy lại sự tự tin, vóc dáng không cao thì thế nào, ít nhất tính tình mình khá tốt.

"Cậu đã đến rồi thì tôi đi về trước."

"Hừ, chạy nhanh đi, sau này đừng đυ.ng chạm vào vợ người khác!"

Lâm Liệt ngữ khí có chút không kiên nhẫn, cậu vẫn còn nhớ cảnh tượng vừa rồi Tống Ngạn Chi nắm tay Giang Nhân, nhìn thấy tên ẻo lả liền cảm thấy chán ghét cực kỳ.

Cậu thậm chí còn không buồn di chuyển.

Giang Nhân toàn bộ hành trình đều ở trong vòng tay Lâm Liệt, lời nói của 2 người cô nghe rất rành mạch. Đặc biệt là câu nói "vợ" kia của Lâm Liệt, làm cho trái tim cô ấm áp.

Cô còn chưa đồng ý lấy cậu đâu, mới vừa nói chuyện yêu đương đã coi cô thành bà xã của cậu rồi.

Tống Ngạn Chi cứ như vậy rời đi, lúc này Lâm Liệt mới buông Giang Nhân trong lòng ra.

Cô xoa xoa cổ tay đau nhức, vừa rồi Tống Ngạn Chi dùng lực quá nhiều, trên cổ tay đã có vết đỏ.

Đang định phàn nàn với Lâm Liệt, liền cảm thấy mình bị Lâm Liệt túm lấy, trực tiếp bị áp lên xe.

"Tốt lắm, hiện tại giải thích một chút, chị vì sao lại cùng với tên ẻo lả đó không dứt khoát thế."