Chương 6

Vương Nhược Lâm chột dạ không nói gì, ép bố mẹ bán nhà, bán xe để đưa cô ta sang Hàn Quốc làm thực tập sinh, kết quả là không vượt qua vòng tuyển chọn của SM, cô ta đành quay về và nói rằng khi biểu diễn, nhân viên đều mỉm cười gật đầu với cô ta, hẳn là sẽ sớm thông báo cho cô ta.

Trước mặt Triệu Khê mà cô ta khinh thường, cô ta sẽ không thừa nhận mình sợ Hoa Chi, cô ta cãi: "Nếu không phải vì Châu Đình Bạch là bạn trai của Cẩu Tư Mạn, tớ sợ mọi chuyện sẽ ầm ĩ."

Triệu Khê nghe xong liền tin, bắt đầu phụ họa theo cô ta, Vương Nhược Lâm trong lòng thầm mắng cô ta ngu ngốc.

Canteen lúc này đã vắng người, Cẩu Tư Mạn vui vẻ kéo Hoa Chi đi lấy cơm, ân cần bẻ đôi đôi đũa dùng một lần cho cô, hai chiếc đũa đưa qua đưa lại: "Nè, cho cậu."

Hoa Chi nhận lấy, bực bội nói: "Sao cậu còn cười được thế, tớ tức muốn chết, nãy phải tát cho cô ta mấy cái mới phải!"

"Đến lúc đó mách lên khoa các cậu thì cậu xong đời," Cẩu Tư Mạn gắp hết nấm cho cô, tiện tay gắp luôn cả cà tím, "Vừa nãy cậu đã thay tớ trút giận rồi!"

"Từ lúc cậu vào trường, tớ đã cảnh cáo cô ta không biết bao nhiêu lần, kết quả vẫn cứ bắt nạt cậu! Tớ còn tưởng cậu và Châu Đình Bạch ở bên nhau thì anh ấy lợi hại như vậy chắc chắn sẽ bảo vệ được cậu, kết quả, bỏ đi!" Hoa Chi cắn đũa, bất mãn nói.

Người đối diện tỏ vẻ đồng tình: "Đúng vậy, Châu Đình Bạch chỉ cần nói một câu là có thể quyết định việc bảo lưu của bọn họ, bọn họ ngang nhiên như vậy, chắc chắn cũng nhận ra Châu Đình Bạch căn bản không thích tớ."

Cẩu Tư Mạn đột nhiên ngẩng đầu, khó khăn nuốt một miếng thức ăn lớn, nói: "Hoa Chi, hay là, cậu đi quyến rũ Châu Đình Bạch."

"Khụ khụ khụ khụ ——" Hoa Chi bị sặc ho.

"Cậu điên rồi à."

"Tớ nghiêm túc đấy." Cẩu Tư Mạn buông đũa xuống, "Châu Đình Bạch không thích tớ, dù cuối tuần anh ấy có nói đến chuyện kết hôn thì cuối cùng chắc chắn cũng sẽ chia tay với tớ, trước khi chia tay để cậu hưởng chút sung sướиɠ chẳng phải rất tốt sao. Cậu nghĩ mà xem, hai người các cậu vụиɠ ŧяộʍ, tớ giả vờ không biết, anh ấy chắc chắn sẽ rất áy náy với tớ, sẽ nghĩ cách bù đắp cho tớ, dù là trừng phạt Vương Nhược Lâm hay tiền bạc, tớ đều chỉ có lời; còn cậu vừa muốn làm tiểu tam vừa không muốn làm hại người khác, vốn dĩ là chuyện không thể, nhưng cậu làm tiểu tam của Châu Đình Bạch thì hoàn toàn không làm hại tớ, cậu cũng có thể rất sung sướиɠ, nói về anh ấy, nhìn hai người phụ nữ vì anh ấy mà điên đảo thì còn gì không thỏa mãn nữa, huống hồ nếu anh ấy là người tốt thì sao có thể bị quyến rũ, nếu hai người các cậu có thể thành công, anh ấy chắc chắn cũng không phải là nạn nhân!"