Chương 18: Bắn lên mặt

Bộ não bị lừa bởi du͙© vọиɠ đã hoàn thành việc nghiền ngẫm những lời nói của Quý Nhược Bạch, bản năng khiến cô phải chịu khuất phục mà cầu hoan, nhưng lý trí còn lại của cô đang gióng lên hồi chuông cảnh báo rằng nếu như cô chọn sai, cô sẽ hoàn toàn gặp bất lợi trong mối quan hệ này.

Tuyên Huỳnh cắn lưỡi, dùng sự đau đớn đánh thức ý thức minh mẫn trở lại, nhìn vể phía người ở trước mặt cũng đang chìm trong biển du͙© vọиɠ.

Cô nhẹ nhàng nói: "Chẳng phải chưa đủ tuổi sao?"

Quý Nhược Bạch nói "ừm", mang theo một nụ cười trên khóe mắt, như thể anh rất hài lòng với câu trả lời của cô. Anh vuốt ve vầng trán ướt đẫm mồ hôi, để lộ những đường nét trên khuôn mặt lạnh lùng và sắc bén.

“Chờ thêm vài tháng nữa.” Giọng nói của anh thoải mái, xen lẫn chút tiếc nuối không thể giải thích được “Tôi vẫn còn ba tháng để trưởng thành, còn cậu thì sao?

“Ít hơn một năm?” Tuyên Huỳnh theo cử động của anh, mà để đầu dươиɠ ѵậŧ cọ vào lỗ huyệt của cô, tập trung trả lời câu hỏi của anh, “Dạ, có lẽ khoảng chín tháng…”

Khuôn mặt Qúy Nhược Bạch lộ ra vẻ ngạc nhiên: "Cậu còn nhỏ như vậy sao?"

“Là do cậu quá già rồi.” Tuyên Huỳnh phản bác lại, cô rõ ràng là trong độ tuổi bình thường của một học sinh lớp 11

Khi Qúy Nhược Bạch nghe thấy điều này, anh đẩy eo anh lên một cách ác ý: "Đúng là nó khá lớn."

Anh không đỏ mặt khi nói những lời da^ʍ mỹ, dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh trượt từ âʍ ѵậŧ sưng tấy xuống đáy chậu, nhẹ nhàng bị hai cánh hoa của cô bé đầy đặn kẹp chặt, làm rỉ dịch cơ thể của họ khắp nơi.

Tuyên Huỳnh xuất ra hai lần, lúc này tay chân có chút yếu ớt, hai tay chồng lên đỡ lấy cơ bụng của Quý Nhược Bạch nghiến tới nghiến lui. Quý Nhược Bạch nhìn dươиɠ ѵậŧ của anh xuất hiện và biến mất giữa hai lỗ của cô, cảm thấy rằng nó quá chậm, và vỗ nhẹ vào mông cô: "Quay lại đi."

Tuyên Huỳnh không biết tại sao, nhưng cô ngoan ngoãn lùi lại và quỳ xuống giữa hai chân của Quý Nhược Bạch.

Tư thế này làm cho dươиɠ ѵậŧ của Quý Nhược Bạch dựng thẳng đứng, chỉ cắm vào trong ngực của Tuyên Huỳnh, cô chưa bao giờ quan sát kỹ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam nhân như vậy, có chút ngại ngùng, có chút tò mò nhìn.

"Cậu biết chơi ra sữa chứ?"

Quý Nhược Bạch hỏi, Tuyên Huỳnh không hiểu và ngơ ngác nhìn lên. Quý Nhược Bạch hình ảnh cô bé phiếm hồng ẩm ướt của cô ấy, vì vậy cô ấy cúi xuống và véo vào ngực mình.

“Kẹp.” Anh hướng dẫn Tuyên Huỳnh kẹp dươиɠ ѵậŧ của mình bằng hai quả bóng bầu vυ" căng mọng và những vết đỏ.

Tuyên huỳnh phát triển ở mức bình thường, hai bầu vυ" không ôm được dươиɠ ѵậŧ to lớn của anh chút nào, qυყ đầυ đỏ bừng phun ra chất dịch màu trắng đυ.c như sữa, mùi hơi tanh và đắng quyện vào thịt trắng như tuyết ma sát.

Tuyên Huỳnh cảm thấy ngực nóng bừng bừng, hai má cũng từ từ đổ mồ hôi, đưa đầu lưỡi liếʍ láp, Quý Nhược Bạch lúc này cũng đã xuất tinh, vô thức nhắm mắt lại, một dòng chất lỏng nhớp nháp phun trên miệng. khuôn mặt của cô ấy.

Quý Nhược Bạch thở hổn hển, cô gái trước mặt lông mi nhuốm đầy màu trắng đυ.c khẽ run lên. Đầu lưỡi đỏ mọng còn chưa rút ra được, vẻ mặt đờ đẫn không hiểu sự tình, dáng vẻ ngây thơ, ủy khuất.

Hắn đưa tay lau mồ hôi bên má đối phương trước khi Tuyên Huỳnh tập trung ánh mắt, có vẻ như vẫn chưa hoàn hồn sau tình huống bị bắn vào mặt, hắn đưa tay sờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt rồi đưa trước mặt cô.

Cô chớp mắt không tin nổi.

Ngay khi Quý Nhược Bạch định pha trò, anh nhìn thấy đôi mắt của Tuyên Huỳnh đột nhiên đỏ lên, tay run rẩy và vẻ mặt đáng thương vì bị bắt nạt.

"Cậu ... bắn lên mặt tôi!"

Được rồi, Quý Nhược Bạch thừa nhận rằng lần này anh đã làm hơi quá. Anh kiên nhẫn an ủi Tuyên Huỳnh vừa bị đả kích, nhẹ nhàng dỗ dành cô: "Lần sau tôi bắn tiếp tục bắn lên mặt, được không?"

Tuyên Huỳnh lại không nói nên lời, hồi lâu mới mở miệng, bực bội lăn người xuống giường, thầm nói mình đi tắm.

Chân cô mềm nhũn ra trước khi cô trốn vào phòng tắm, và cô gần như khuỵu xuống đất. Quý Nhược Bạch không thể kìm được tiếng cười của mình, tận đến khi phòng tắm truyền đến tiếng nước, anh mới dừng lại, niềm vui nho nhỏ sau khi ước muốn của anh được thỏa mãn.

Quý Nhược Bạch nghĩ rằng theo tính tình nhút nhát của đối phương, cô sẽ phải rụt rè trên giường, nhưng anh không ngờ rằng Tuyên huỳnh lại phù hợp với anh ta như vậy trên giường, mặc dù cô vẫn còn nhút nhát, nhưng cô lại nhu thuận, phóng đãng, và thậm chí có thể nói là điều

gì đó vô hại.

Nói chung, rất ngon miệng.

Quý Nhược Bạch nhìn vào phòng tắm, không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong qua lớp kính mờ, nhưng nó cho người ta nhiều không gian hơn để tưởng tượng. Lúc đầu anh chỉ có mục đích gϊếŧ thời gian, nhưng hiện tại càng ngày càng thích.

Còn việc cô vẫn còn là xử nữ ... anh nghĩ.

Thật tuyệt nếu nó có thể kéo dài đến lúc đó.