Chương 72: Đại sư huynh công vị đu đủ (3)

Tư Đồ Sương rất nhanh mang theo sư thúc Kỷ Xuân trở về, phía sau còn có một thiếu niên có tương mạo thanh tú đi theo.

Độc tố của Diệp cô nương đã hết, không còn lo lắng đến tính mạng nữa.

Người giang hồ bị thương đều là bình thường, không chết tức không bị thương lớn, nghe vậy tất cả mọi người yên tâm.

Ngự Kiếm Minh ở cùng trong sân, Kỷ Xuân là sư thúc của Bắc Nguyên Kiếm Phái, xem nhưlà người có y thuật cao minh nhất trong đám người. Mà hắn chẩn không ra Cẩu Lương là nam nhân thì cũng không phải hắn học nghệ không tinh nồi, mà là nguyên chủ luyện công tẩu hỏa nhập ma nên đó là nguyên nhân kinh mạch bị nghịch chuyển.

Thanh niên thanh tú chắp tay nói: "Như thế là tốt rồi. Còn chưa thỉnh giáo cô nương sư xuất môn phái nào, có trưởng bối cùng đến không?”

Nguyên chủ mặc dù không có nội lực, nhưng chiêu thức rất thực tế, nếu không cũng khó có thể chống đỡ lâu như vậy trên tay Tả hộ pháp. Mà theo dấu vết đánh nhau của Nhạc Khiêm ở hiện trường, hắn hẳn là dùng thuật âm công của Phạm Âm Các, hơn nữa cách ăn mặc của hắn quả thật rất giống Phạm Âm Các, cho nên sau khi mang Cẩu Lương về, liền mời tiền bối của Phạm Âm Các tới nhận nhau, không nghĩ tới lại là hiểu lầm.

“Vô môn vô phái, không đáng nhắc đến. Công tử là Thiếu trang chủ của Mạc Tà sơn trang sao?”

Cẩu Lương nhìn thanh niên trước mắt, khuôn mặt búp bê hoàn toàn không nhìn ra đã hai mươi mốt tuổi, so với Hạ Tâm Nhã cùng tuổi với hắn tướng mạo như thiên ngoại phi tiên trong trí nhớ của nguyên chủ thì không hề có tướng vợ chồng.

Mạc Quan Thư nói: "Chính là tại hạ. Diệp cô nương đã là khách quý Nhạc sư huynh mời về, nếu không ngại có thể tạm trú ở Túc Kiếm các, an tâm dưỡng thương. Nếu cần gì cứ việc phân phó hạ nhân trong phủ. Nhưng mà nhờ Diệp cô nương có thể nói tỉ mỉ tình hình ngày đó có thù oán gì với Tả hộ pháp không?”

Cẩu Lương hướng hắn nở nụ cười, thấy Mạc Quan Sư đột nhiên đỏ mặt, cậu nhàn rỗi chống cằm hỏi hắn: "Ta đẹp không?"

“Hả?”

Không nói đến Mạc Quan Thư trời sinh tính dễ xấu hổ thì chính những người khác cũng là bất ngờ, có chút kinh ngạc nhìn Cẩu Lương đặt câu hỏi, lập tức yên lặng dời đi tầm mắt, vị "cô nương" này đâu chỉ đẹp một chữ có thể bao quát.

Mạc Quan Thư gãi đầu, thấy cậu chờ đáp án của mình, đành phải nói: "Diệp cô nương tất nhiên rất đẹp.”

“So với Hạ Tâm Nhã thì sao?”

Cẩu Lương lại hỏi.

“Cái này...…”