Chương 12.2: Nụ hôn lưỡi vụиɠ ŧяộʍ.

Nhàn nhạt mỉa mai anh, mê hoặc và quyến rũ. Bùi gia quả thật có tài phát triển nghiên cứu vũ khí, đạn dược, vì thế mà trước giờ chưa từng có ai dám nói móc mỉa Bùi Xu. Chỉ có cô, kiêu ngạo mà từ chối anh, không mời anh ngồi. Một nhóm các bác sĩ bên cạnh đang chơi trò chơi đoán số, thấy người đàn ông xuất hiện liền nhiệt tình mà chào hỏi.

“Mạn Nặc tiên sinh, anh cũng đến đây tìm niềm vui à?”

“Mau mau mau, ngồi xuống đây, ngồi xuống đây.”

Trong sự ủng hộ, chào đón nồng nhiệt của mọi người, sự kháng nghị của cô lại lần nữa mất hiệu lực. Anh cũng theo lẽ đương nhiên mà ngồi xuống cạnh cô. Không khí như đặc quánh lại. Lắc nhẹ ly rượu pha lê trong tay.

Là dấu hiệu cho bầu không khí đang nóng dần, là hàm ý của dòng chảy ngầm.

Giọng nói trầm ấm, từ tính của người đàn ông rủ rỉ vang lên, rơi vào trong tai cô.

“Theo tin tức cũ ở Nam Dương, loại rượu này dùng để cứu những du khách kiệt sức khi bơi đến đó.”

“Hoặc có thể nói, cho dù cô ấy có quên đi gương mặt đã giúp đỡ mình, thì cô ấy cũng sẽ nhớ mãi hương vị đã giúp cô kiên trì đợi đến khi được cứu.”. Đó là hương vị độc đáo, là hương vị không thể thay thế được. Vị vừa đắng vừa ngọt sau khi trượt xuống cổ họng, hương thơm ngập tràn khiến người ta muốn say, muốn dâng hiến cho người tình đầy quyến rũ và bí ẩn. Một ly rượu nuốt xuống, phong tình vạn chủng. Dưới ánh mắt đầy xâm lược của anh, đôi môi lạnh băng của cô như tan chảy. Không biết liệu cô còn nhớ những cảm giác ướŧ áŧ, nóng bỏng khi xưa không?!

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của hai người theo đúng nghĩa cũng là ở quán bar. Đêm đó, tiểu huyệt của cô ướt sũng. Mà đêm nay, bộ ngực căng tràn rỉ ra từng dòng sữa làm ẩm ướt một mảng ngực áo.

Cô thở gấp trong khi anh đang nuốt từng ngụm xuống. Những âm thanh bên cạnh lại bắt đầu ồn ào, ánh mắt đầy du͙© vọиɠ của anh và cô chạm nhau, trầm mặc hồi lâu rồi ăn ý tách ra. Ai cũng đạt được mục đích của riêng mình, mà ai cũng có những chuyện bí mật riêng. Bầu không khí buôn chuyện cực kỳ sôi nổi, trong nhóm người, adrenalin của ai nấy đều được kéo lêи đỉиɦ điểm, vứt bỏ hết mọi quy tắc ngày thường, chỉ cần hỏi thì sẽ trả lời.

Vị nam bồ tát lịch sự nho nhã hiển nhiên trở thành mục tiêu cho mọi người háo hức hỏi han. Tục ngữ có câu uống rượu tăng dũng cảm, vừa câu hỏi đầu tiên đã muốn lôi gốc rễ người ta ra hỏi rồi.

“Nam bồ tát, anh kiếm tiền như thế nào đó?”

“Trúng vé số.”

Người đàn ông rất hào phóng trả lời.

Khi vẫn còn ở chế độ phong kiến, Bùi gia đã là một huyền thoại ở Nam Dương rồi. Vũ khí không phải thứ mà ai cũng có thể được học và chế tạo, giống như trúng vé số vậy. Chính là một truyền thuyết mà đến người chết cũng ngưỡng mộ. Những bác sĩ tuân thủ pháp luật này làm sao hiểu được những chuyện này chứ, cười hề hề, đem gia phả nhà người ta đào ra hết, vấn đề thứ hai lại như một quả bom nổ vậy.

“Nam bồ tát, anh lớn bao nhiêu?”, ngay lập tức, cả nhóm hô hào muốn nghe câu trả lời.