Chương 12: Rời đi

Editor: Dĩm

Sau khi Diệp Thanh Ninh và Tư Thần lên xe, yêu cầu anh chở cô về nhà bố mẹ đẻ.

Tư Thần theo thói quen không từ chối Diệp Thanh Ninh, mặc dù anh muốn chở cô về nhà mới của họ, nhưng từ vẻ mặt có chút mệt mỏi của Diệp Thanh Ninh, anh cũng có thể thấy rằng bây giờ không phải là thời điểm thích hợp, mọi người cần phải bình tĩnh lại.

Vì vậy, Tư Thần tập trung lái xe, còn Diệp Thanh Ninh nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe, yên lặng suy nghĩ miên man.

Khi Tư Thần lái xe đến dưới lầu của nhà cô, trời đã gần tối, anh đang muốn đưa cô lên lầu thì bị cô ngăn lại.

"Thần, anh về nghỉ ngơi sớm đi. Có chuyện gì? Ngày mai rồi nói!"

Anh gật đầu, sau khi nhìn cô rời đi, anh ngồi trong xe, châm một điếu thuốc. Trong đầu hiện ra hình ảnh lúc anh cầm túi quần áo cho cô bước vào cửa, ba anh nói với anh một câu.

"Tư Thần, ba đã ngủ với Ninh Ninh, sau khi con rời đi ..."

Tư Thần mở cửa sổ xe , ném tàn thuốc ra ngoài. Trời sinh một kiếp luân hồi, nhìn xem, ai sẽ được trời ban cho?

Anh cũng đã nói điều tương tự với người bạn tốt của mình ba năm trước.

Ánh mắt giận dữ trong mắt bạn anh lúc đó vẫn còn nguyên vẹn trong trí nhớ.

Trên đời này, vạn vật biến hóa, nhưng làm sao có thể có một người cha như cha anh? Cướp bạn gái của con trai?

Bây giờ suy nghĩ kỹ lại, anh cảm thấy quả báo của anh đang đến vì lời nguyền mà bạn anh đã nguyền rủa anh vào lúc đó.

Tư Thần hút một điếu thuốc, cảm thấy buồn ngủ, nằm trên xe ngủ.

Lúc này, cha mẹ của Diệp Thanh Ninh không có ở nhà, họ đi du lịch trường học.

Nhìn chiếc xe dưới lầu Tư Thần không rời đi, Diệp Thanh Ninh cnagf thêm kiên định suy nghĩ của mình.

Tính cách phóng túng và yêu tự do của cô không nên làm hại những người bình thường này, cô đã để lại một tin nhắn với cha mẹ mình trên WeChat và công khai thừa nhận rằng cô đã lừa dối trước hôn nhân, vì vậy cô đã từ bỏ đám cưới của mình với Tư Thần và quyết định ra nước ngoài để học tiếp, tiếp tục hoàn thành ngành nghề mình yêu thích.

Sau đó cô nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình, kéo một chiếc vali lớn và bước ra khỏi căn hộ.

Cô ở bên cửa sổ xe đang mở hờ của Tư Thần, nhìn anh một lúc rồi quay đi.

Tư Thần ngủ say không biết gì, khi tỉnh dậy thì thấy trên ghế phụ có thêm một chiếc phong bì, anh sững sờ cầm lấy và mở ra, bên trong chỉ có một chiếc nhẫn kim cương cưới.

Sau một hồi cảm thấy lạnh gáy, anh lập tức lấy điện thoại ra, nhưng không gọi được cho Diệp Thanh Ninh.

Anh vội vàng chạy đến khu chung cư của nhà cô, bấm chuông cửa cũng không có ai trả lời.

Vì vậy, anh đã gọi trực tiếp cho bố mẹ của cô, nhưng họ cũng tỏ ra bối rối rằng họ không biết cô đã đi đâu.

Cuối cùng, bất lực đến cùng cực, Tư Thần chỉ có thể cắn răng gọi cho ba mình.

"Ba, Ninh Ninh có ở chỗ ba không?"

Tư Lãng sửng sốt."Cô ấy không tới, đã xảy ra chuyện gì?"

*** Editor: Dâu ***

New York, ba năm sau.

Diệp Thanh Ninh đang đi chậm rãi trên cầu thang của căn hộ với một túi bia và xúc xích.

Vừa bước tới tầng lầu, ngước mắt lên nhìn thấy người đàn ông đứng trước cửa nhà mình, Diệp Thanh Ninh liền sững sờ, cô lập tức xoay người muốn chạy.

Nhưng vừa quay đầu lại, cô đã nhìn thấy một người đàn ông khác đang từ hướng cầu thang đi lên sau lưng mình từ lúc nào.

Diệp Thanh Ninh buộc phải lui từng bước, cô đứng trên hành lang nhìn xung quanh.

Nhìn thấy hai người đàn ông từng bước đi về phía cô là Tư Thần và Tư Lãng đã lâu không gặp.

ps: Bước tiếp theo là chạy trốn, bị bắt, chơi giam cầm