Chương 11: Cạnh tranh công bằng

Editor: Dĩm

Sau khi Tư Lãng rời đi, Diệp Thanh Ninh ngẩng đầu, bắt đầu nghiêm túc tắm rửa sạch sẽ dưới vòi hoa sen.

Nghe thì có vẻ dễ, nhưng hoạt động thực tế thì mệt lắm!

Lúc đầu, Diệp Thanh Ninh chưa bao giờ nghĩ rằng cô sẽ có quan hệ tình cảm mập mờ với Tư Lãng, bởi vì bản thân cô thật sự khinh thường làm chuyện như vậy.

Nếu có người sau thì sẽ tạm biệt người trước, cô cũng không phải lừa dối quá lâu, dù sao đàn ông cũng giống như nhau, nếu cảm nhận được thì ok, không thì Next.

Chỉ là đã ở cùng Tư Thần quá lâu, lâu rồi khiến cô bất cẩn, cảm thấy có thể hàng phục anh ta, cho dù sau khi kết hôn, cô muốn làm gì thì có thể làm.

Nhưng trong phân tích cuối cùng, tại sao mọi chuyện lại lệch khỏi quỹ đạo?

Khoảnh khắc chúng ta có được đồ ngọt, thứ đồ ngọt mà chúng ta mong đợi lại trở nên đắng và chua.

Cô đối với Tư Thần là có tình cảm, nhưng Tư Lãng đối với cô lại rất mới mẻ.

Rắc rối duy nhất là họ là cha con, họ không thể vì cô trở mặt với nhau được.

Diệp Thanh Ninh thở dài cảm thấy mình "tra" đến hết thuốc chữa, mọi dự đoán của cô dường như đã được ứng nghiệm.

Ngay khi vừa tắt vòi hoa sen, cô nghe thấy tiếng rắc rắc ở tầng dưới và tiếng vật nặng đập xuống đất.

Cô quấn khăn tắm lao xuống lầu thì thấy Tư Lãng và Tư Thần như hai con thú đang xé xác nhau trên sàn phòng khách.

Nói thẳng ra, nếu khi còn học trung học, nhìn thấy hai người đàn ông tranh giành mình trong bóng tối, Diệp Thanh Ninh vẫn sẽ tự hào về sự quyến rũ của mình, thậm chí cô sẽ cảm thấy nhiệt huyết dâng trào, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy hai người đàn ông trước mặt này giống một củ khoai lang nóng phỏng tay.

Diệp Thanh Ninh không có đi can ngăn, mà là liếc nhìn quanh phòng tìm túi quần áo mà Tư Thần mang tới thả trên sô pha, vì vậy mặc kệ hai cha con lăn lộn trên thảm, vội vàng chạy tới cầm lấy túi mặc quần áo vào trước.

Khi cô thay quần áo xong, hai cha con đã đánh xong một hiệp, cả hai ngồi trên thảm thở hổn hển.

Sau đó cả hai người cha con họ ngẩng đầu nhìn Diệp Thanh Ninh đang đứng ở cầu thang sửa sang lại tóc.

Cô giống như không quan tâm, thậm chí còn lấy son ra để trang điểm.

Tư Thần đã quen với sự vô tâm của cô, đứng dậy đi về phía cô, Tư Lãng kéo Tư Thần lại, hờ hững nói:

"Ngoại trừ công ty ở Nhật và Úc, ba đem chi nhánh ở Mỹ chuyển sang tên cho con... "

Tư Thần phất tay từ chối.

"Đủ rồi, con cũng không có hiếm lạ, con sẽ rời khỏi đây sau khi Ninh Ninh và con kết hôn, và đừng làm phiền con nữa… "

Diệp Thanh Ninh cầm thỏi son trong tay dừng lại, tự hỏi đây có phải đã đến giai đoạn mua bán tình yêu rồi không?

Cô quay đầu lại nhìn hai cha con họ đang trở mặt, trong lòng hiện lên một ý niệm.

"Thần, ba, hai người đừng đánh nhau nữa. Không bằng như vậy đi, dù sao năm ngày nữa là tới hôn lễ. Năm ngày này, hai người có thể cạnh tranh công bằng. Không phải là tôi cũng chưa có kết hôn sao?"

"Ninh Ninh!" Tư Thần không cam lòng hét lên.

"Được!" Tư Lãng trực tiếp đồng ý.

"Được rồi, vậy thì giải quyết như vậy đi, Thần, chúng ta về trước đi ..."

Cô đưa tay về phía Tư Thần và ra hiệu cho anh tới dắt cô.

Tư Thần tức giận liếc xéo cô, anh sải bước đi tới, nắm tay cô đi ra ngoài, trước khi rời đi, cô nhìn lại và nói với Tư Lãng một cách rất lịch sự:

"Ba, tạm biệt! "

Tư Lãng gật đầu, theo bản năng ánh mắt của Diệp Thanh Ninh nhìn hờ hững nhưng ẩn chứa ý sâu xa.

Dâu: nữ 9 tra quá đi