Chương 6: Đêm trăng không ngủ (2)

Động tác hoảng loạn của cậu khiến Thẩm Đường cảm thấy kỳ quái, nhưng lúc đối phương đứng lên thu dọn giấy tờ tán loạn trên bàn thì bỗng nhiên thấy trên ghế ngồi của Khâu Dữ Khê bị ướt. Thẩm Đường giơ tay ra chạm nhẹ vào, cảm thấy vừa dính lại vừa ấm. Tầm mắt của đối phương nhìn về phía hành lang trống vắng ngoài cửa, sắc mặt như thường trở về lớp học.

Tiết sau là tiết mỹ thuật, đến tận lúc tất cả mọi người trong lớp lười biếng đi ra khỏi phòng học thì Thẩm Đường vẫn không thấy Khâu Dữ Khê trở lại. Diệp Trăn thấy Thấm Đường nhìn ngó xung quanh thì bước lại gần hỏi đối phương tìm ai. Thẩm Đường lắc đầu, không nói chuyện sắc mặt đỏ ửng của Khâu Dữ Khê lúc ở văn phòng cho Diệp Trăn.

Khâu Dữ Khê sau khi vào WC thì không trở ra, đầu tiên, Thầm Đường xin nghỉ giúp cậu, lấy lý do là cơ thể không thoải mái, đại diện môn học nhìn thấy Thẩm Đường thì không nghi ngờ gì nhận lấy giấy xin nghỉ.

Khâu Dữ Khê bị cảm giác muốn nhưng không có được tra tấn phát điên. Cậu muốn bị đàn ông đè dưới thân thao, muốn côn thịt cắm vào bất cứ cái huyệt nào trên người cậu, giữa hai đùi trong ướt nhẹp dâʍ ŧᏂủy̠, lầy lội một mảng. Cậu chui vào trong buồng vệ sinh, tùy tiện lót giấy lên bồn cầu rồi ngồi lên, gấp gáp mở rộng hai chân, ngón tay vói xuống người dưới tìm kiếm da^ʍ huyệt, ra sức xoa nắn hoa đế, côn thịt cũng cương cứng.

Xoa nắn vài cái thì trong đầu của cậu lập tức tràn đầy kɧoáı ©ảʍ, lêи đỉиɦ rồi. Nhưng sau khi cơn co giật qua đi thì khát vọng càng nhiều hơn lại dâng trào, dâʍ ŧᏂủy̠ nhiễu xuống đất từ bắp đùi, cơ thể không biết xấu hổ nóng lên, đỏ bừng. Đầṳ ѵú ngứa ngáy khiến cậu muốn khóc, nhưng lại sợ bị người khác phát hiện, môi bị cậu cắn đến mức vừa hồng vừa sưng. Cậu bắt đầu nhớ thương khoang miệng ấm áp của Tống Linh Hàn, đầu lưỡi của anh sẽ mυ"ŧ hết sữa của cậu. Cậu lại đến ngày chảy sữa mỗi tháng rồi, nhưng mà Tống Linh Hàn lại không có ở bên cạnh cậu.

Điện thoại của cậu ở trong túi, Khâu Dữ Khê run rẩy móc ra, mặc kệ người đàn ông bên kia có đang công tác hay không cũng lập tức gọi sang. Rất nhanh, âm thanh của người đàn ông đã truyền tới.

“Khê Khê?”

“Anh… Ô ô, núʍ ѵú ngứa quá… Anh giúp em, giúp em…”

Âm thanh vừa nũng nịu lại nhõng nhẽo, trong nháy mắt Tống Linh Hàn lập tức nhớ tới bộ ngực trắng nõn cùng với núʍ ѵú đỏ ửng mà mỗi lần Khâu Dữ Khê cầu xin anh mυ"ŧ sữa của cậu. Cậu là một cậu nhóc dâʍ đãиɠ sẽ chảy sữa vào mỗi mùa thu, ngày thường sẽ mặc quần áo kín mít che giấu bí mật của thân thể, nhưng lại không học được tính nhẫn nại, một khi đầu óc bị du͙© vọиɠ xâm chiếm thì sẽ động dục ở trong trường học, nức nở gọi điện thoại cho anh.

Anh trầm giọng ra lệnh:

“Mở camera lên.”

Khâu Dữ Khê không do dự chút nào click mở camera, đặt di động lên kệ, đối diện với ngực của cậu, ngón tay xoa bóp bộ ngực trắng nõn không theo một quy tắc nào, chỉ khiến cho cậu càng khóc dữ dội hơn mà thôi. Tống Linh Hàn biết nước mắt trong lúc làʍ t̠ìиɦ của Khâu Dữ Khê rất nhiều, giống như nước ở phía dưới chảy mãi không ngừng. Côn thịt của anh cũng đã bị tiếng khóc nức nở bên kia màn hình làm cứng ngắc, nhẹ nhàng hướng dẫn đối phương dùng bàn tay bóp bầu ngực, ngón tay thì xoa bóp xung quanh, dùng sức vắt sữa. Sữa chảy ra từng giọt li ti trên núʍ ѵú, vừa xinh đẹp lại dâʍ đãиɠ.

Buổi chiều Tống Linh Hàn còn phải dự hội nghị, trợ lý rất nhanh đã đến gõ cửa phòng. Thiếu niên trong video vẫn đang vắt sữa của chính mình, anh nhỏ nhẹ giải thích tầm quan trọng của hội nghị lần này với Khâu Dữ Khê, đối phương chỉ nghẹn ngào nhìn anh cúp máy.

Điện thoại bị cắt đứt, kɧoáı ©ảʍ sữa được vắt ra khiến cho dâʍ ŧᏂủy̠ dưới thân của cậu lầy lội, qυầи ɭóŧ vắt vẻo trên cẳng chân giống như một con điếm được trang điểm xinh đẹp cực kỳ quyến rũ. Mùi sữa tán loạn trong trong không khí không những không khiến cho ham muốn của cậu giảm bớt mà lại trở thành chất xúc tác khiến cho du͙© vọиɠ càng thêm mãnh liệt. Một khi cậu không nhìn thấy ánh mắt của Tống Linh Hàn, Khâu Dữ Khê không biết nên làm gì cả, ngay cả sữa cũng không vắt ra được nữa. Nhưng cậu không thể khiến Tống Linh Hàn bỏ bê công việc vì mình được, chỉ có thể giống như cɧó ©áϊ động dục ở buồng vệ sinh trong cùng của nhà WC nam khóc thút thít và rêи ɾỉ.

Thẩm Đường đứng trước cửa buồng vệ sinh, đối phương nhớ rõ cánh cửa này bị hỏng rồi, vẫn chưa được sửa, cho dù có khóa trái thì cũng có thể mở ra dễ như trở bàn tay. Phòng vệ sinh trong thời gian đi học rất an tĩnh, vì thế âm thanh khóc nức nở của Khâu Dữ Khê cũng trở nên đặc biệt rõ ràng.

Vừa ngọt ngấy lại xen lẫn thống khổ, tay của Thẩm Đường đặt trên tay nắm cửa, do dự một lúc, cuối cùng đối phương vẫn mở cửa ra.

Núʍ ѵú của thiếu niên cương cứng, phía trên chảy đầy chất lỏng màu trắng của sữa, côn thịt nhỏ nhắn cứng ngắc, đùi trong ướt đẫm dâʍ ŧᏂủy̠, toàn bộ cảnh tượng trên đập vào mắt của Thẩm Đường. Thiếu niên trong buồng vệ sinh giống như bị dọa, lập tức kéo áo xuống, áo đồng phục chạm vào núʍ ѵú khiến cho Khâu Dữ Khê rên lên, sữa lập tức thấm ướt một mảng nhỏ trên áo.

Cậu nhìn Thẩm Đường đang đứng ngoài cửa, không nói được câu nào… Ở trong WC vắt sữa cùng với thân thể khác với người thường là hai chuyện mà cậu không biết nên giải thích thế nào. Nhưng người ngoài cửa chỉ cúi đầu hỏi cậu:

“Khâu Dữ Khê, cậu làm sao vậy?”

Khác với sự cứng ngắt của người đối diện, Thẩm Đường lại giúp cậu lau khô nước mắt, hơi ấm từ tay của đối phương vươn trên mặt cậu.

“Muốn tớ giúp cậu không?”