Chương 22: Gọi chồng

Diệp Dung Thất đã cấm dục nhiều ngày nay, bây giờ lại tới gần Hạ Khanh cùng anh hôn lưỡi. Mặc dù đang ở trong hoàn cảnh căng thẳng và nguy hiểm như vậy nhưng cô vẫn có cảm giác, cơ thể trở nên nhạy cảm yếu ớt.

"Ưm …"

Ngay khi Hạ Khanh cắn một cái vào tai cô, cô không nhịn được rên lên một tiếng.

Đây không phải mơ mà là hiện thực.

Đây lần đầu tiên cô và Hạ Khanh hôn nhau và cũng là lần đầu tiên Hạ Khanh hôn lên tai cô lúc cô tỉnh táo.

Giống hệt cảnh tượng trong giấc mơ.

Hơi nóng của Hạ Khanh phả vào lỗ tai Diệp Dung Thất khiến da đầu cô tê dại.

Cô nghe thấy Hạ Khanh thì thầm bên tai: "Gọi chồng..."

Cô như bừng tỉnh từ giấc mơ.

Nếu vừa rồi anh không kịp thời bịt chặt môi cô thì chắc cô đã mở miệng thốt lên "anh Hạ".

Diệp Dung Thất cắn môi, thở hổn hển ngượng ngùng vì bị theo dõi: "Chồng ơi... ưʍ..."

Một tiếng "chồng ơi" này khiến Hạ Khanh suýt phát điên.

Nhưng biểu hiện bên ngoài cũng chỉ là gia tăng động tác trong miệng mà thôi, anh ngậm vành tai Diệp Dung Thất mυ"ŧ một cái.

Diệp Dung Thất chỉ cảm thấy vừa lạnh vừa nóng, trong hoàn cảnh này mà cô vẫn có thể cảm nhận được sự ve vãn bên tai, trong lòng vừa xấu hổ vừa bài xích.

Chắc chắn Hạ Khanh cũng là bất đắc dĩ, để bảo vệ căn phòng của cô, anh đã hi sinh đến mức này, hiện giờ chỉ có thể cầu khẩn đáp cướp không khăng khăng đòi xem hai người làm đến cuối cùng, lập tức bỏ đi.

Hạ Khanh dường như tâm ý tương thông với cô, hôn bên tai rất lâu.

Gương mặt trắng bệch vì sợ của Diệp Dung Thất cũng đỏ ửng lên vì nụ hôn, chân sắp không đứng vững, phải dựa vào bàn tay đang đỡ bên hông của Hạ Khanh.

"Hừ..."

Mặc dù đang giả vờ, nhưng phản ứng của Diệp Dung Thất rất chân thật.

Nghe thấy tiếng bước chân đang di chuyển của đám cướp, Hạ Khanh bèn dần dần hạ xuống, hôn lên cổ Diệp Dung Thất.

Đầu cô hơi nghiêng về một bên khác của bức tường, như vậy không ai nhìn thấy nét mặt cô.

Lúc này Diệp Dung Thất đang cắn môi, vẻ mặt chắc chắn rất khó nhịn.

Phía dưới đã bắt đầu ươn ướt.

Hơi thở của Hạ Khanh phả vào cổ, Diệp Dung Thất ngứa ngáy muốn tránh, lại bị anh giữ chặt lấy.

Dường như cố tình để lại vết hôn trên cổ cô, Hạ Khanh hôn rất mạnh.

Diệp Dung Thất không nhịn được muốn lên tiếng, vội vàng gọi "chồng ơi" để che giấu.

Hạ Khanh vừa hôn vừa nói: "Đừng căng thẳng, Tiểu Thất."

Một quả pháo hoa nho nhỏ nổ tung trong lòng Diệp Dung Thất, tiếng gọi "Tiểu Thất" này khiến cô bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

Tên cướp có lòng kiên trì lầm bầm một câu: "Dạo đầu lâu thế?"

Diệp Dung Thất: "..."