Chương 23: Lần đầu tiên chủ động

Đám cướp này không phải thật sự muốn xem hai người làm đến cuối cùng đấy chứ?

Sao lại có cướp thế này? Cầm tiền xong còn muốn xem chuyện giường chiếu của người khác, đầu óc bị bệnh phải không?

Diệp Dung Thất sợ hãi lùi về sau.

Hạ Khanh hôn đến xương quai xanh của cô, khẽ nói: "Tiểu Thất, cởϊ áσ giúp tôi."

Diệp Dung Thất rất tín nhiệm Hạ Khanh, nếu anh đã lên tiếng thì chắc chắn có cách của mình.

Cô run rẩy đưa tay cởi cúc áo cho Hạ Khanh, vừa chạm vào ngực anh, đã cảm thấy hơi nóng trên người đối phương.

Diệp Dung Thất cởi không thuận lợi lắm, vì nụ hôn khiến cả người cô chẳng còn chút sức lực nào.

Cởi được một nửa, Hạ Khanh giúp cô cởi cúc áo của mình từ dưới lên, lột áo ra, để lộ cơ thể cao gầy.

Quần áo trên người Diệp Dung Thất vẫn nguyên vẹn không tổn hao gì.

Hạ Khanh nhìn quần áo cô, dường như cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Anh dừng lại để Diệp Dung Thất tỉnh táo lại một chút.

Cô nhìn thấy vết bầm tím trên cánh tay Hạ Khanh do vừa bị gậy đánh vào, thảo nào vừa rồi đυ.ng vào chỗ đó, hơi thở của anh lại nặng hơn.

Mà gậy gộc của đám cướp vẫn còn muốn lên một lượt nữa, Diệp Dung Thất vội vàng ôm lấy Hạ Khanh, hôn vào yết hầu anh.

"A..."

Diệp Dung Thất tập kích hơi bất ngờ, Hạ Khanh không phản ứng kịp, đành nhắm mắt cảm nhận.

Nụ hôn của cô tuy trúc trắc nhưng nóng bỏng, mang theo chút diễn kịch, khẽ khàng như lông chim lướt qua.

Nhưng cũng đủ rồi.

Đây là lần đầu tiên cô chủ động.

Anh vuốt ve đầu Diệp Dung Thất, trong tiếng thở dốc của cô, anh thương lượng với đám cướp sau lưng:

"Chúng tôi có thể lên giường không? Dù sao cũng chỉ là chứng minh quan hệ vợ chồng, các anh cầm tiền là chuyện nhỏ, nhưng nếu thực sự nhìn thấy vợ tôi, đối với tôi mà nói, không còn là chuyện nhỏ nữa."

Bọn chúng ngụy trang thành như vậy, tất nhiên là sẽ không lấy mạnh người.

Đám cướp thật sự nghe vào: "Tùy, lắm chuyện."

Hạ Khanh mang theo Diệp Dung Thất đi đến bên giường.

Diệp Dung Thất đi đứng không vững, ở trong trạng thái bị động, được Hạ Khanh đưa lên giường.

Anh đè cô xuống, đắp một tấm chăn mỏng lên trên, chỉ để lộ ra hai cái đầu,

Anh nói: "Nhắm mắt lại."

Diệp Dung Thất làm theo.

Hạ Khanh hôn lên mắt cô, tay đưa vào trong vạt áo, chậm rãi đẩy lên trên.

Lúc làm chuyện này phải cởϊ qυầи áo.

Diệp Dung Thất hồi hộp mở mắt, lại chỉ thấy Hạ Khanh gần trong gang tấc, đối diện với tầm mắt mình.

Trên mặt anh không hề có chút ham muốn nào, chỉ làm việc này một cách máy móc.

Anh ấy không cố ý!

Diệp Dung Thất bị hôn đến mất hồn mất vía, nhắm mắt lại không dám nhìn nữa.

Hi vọng đây chỉ là một giấc mơ.