Chương 1: Lưu ban (1)

Năm 2018 là năm xui xẻo của Ngô Hiện Yêu, cao nhất(*) mới vừa khai giảng một tháng rưỡi, bởi vì thấy việc nghĩa hăng hái làm nên cô đã bị ngã gãy chân trái, không thể không về nhà nằm trên giường dưỡng thương, bỏ lỡ cuộc thi cuối kỳ. Mà cao nhị thì phải chia lớp, ban đầu tính dựa theo thành tích cuối kỳ đưa ra lựa chọn . Nhưng hiện tại phần kiến thức giai đoạn sau của học kỳ tự học là không có khả năng, cho dù đi thi cũng chưa chắc làm bài được.

(*Cao nhất là bằng lớp 10 bên mình á, cao nhị là lớp 11).

Vì thế ba của Ngô Hiện Yêu trực tiếp để cô lưu ban một năm, xếp vào lớp cao nhất học lại nửa năm.

Vào ngày một tháng chín, vừa tháo bột xong, Ngô Hiện Yêu liền vui vẻ chạy tới trường. Bởi vì ngã gãy chân, cha cô hận không thể nhốt cô ở nhà, đúng giờ mỗi ngày sẽ bắt cô dựa theo yêu cầu của bác sĩ đi kiểm tra. Sợ con gái mình chân thọt gả không ra. Đào thoát khỏi tình thương 24 giờ không gián đoạn của ba Ngô, Ngô Hiện Yêu lúc này mới phát hiện điểm tốt của trường học. Sức lực của ba cô quả thật là nạp điện năm phút lải nhải ba giờ, thật trâu bò khi nó có thể hoạt động liên tục như vậy.

Tuy rằng giáng cấp đến cao một, nhưng tới trường học, Ngô Hiện Yêu cũng không sốt ruột đi nhận lớp mới. Cô trực tiếp vọt tới sân thượng khu dạy học của cao nhị, đứng chỗ kia chờ là hồ bằng cẩu hữu(*) của cô ở lớp cao nhị.

(*hồ bằng cẩu hữu: kiểu bạn bè quậy phá cùng nhau).

Ngô Hiện Yêu đi ba bước cũng thành một bước, nhanh chóng chạy lên bậc thang. Không trách cô sốt ruột, bởi vì cao nhất với cao nhị ở khác khu nhau, giờ truy bài cũng sắp kết thúc, cô còn phải chạy về nhận lớp trước khi tiết một bắt đầu. Trong lòng cô âm thầm mắng trường học keo kiệt, lầu 5 tầng vậy mà không xây cái thang máy mà lại lấy lý do rèn luyện học sinh có tinh thần vượt qua khó khăn. Lúc cô xông lên lầu 3, khi rẽ vào thì thiếu chút nữa cùng một học sinh ôm chồng sách vở cao nửa người đυ.ng phải nhau. Cô lập tức vươn tay giúp đối phương đỡ chồng sách vở lung lay sắp đổ, ngượng ngùng nói xin lỗi. Chắc chắn chồng sách vở không rớt nữa mới một bên tiếp tục chạy lên cầu thang, một bên lớn tiếng nói xin lỗi lần nữa. Cô lại không chú ý tới biểu tình mừng rỡ của nam sinh giấu sau chồng sách vở.

Sau khi Ngô Hiện Yêu cùng bạn cũ chơi xong, cô lại chạy như bay về khu dạy học của cao một để nhận lớp.

Tìm cái lý do giải thích với thầy tại sao mình tới trễ xong, cô liền ngoan ngoãn đi theo chủ nhiệm lớp Lý Bằng bước vào lớp mới.

Chủ nhiệm lớp gõ gõ bảng đen, “Nào, mọi người tạm dừng công việc trong tay một chút. Đây là học sinh mới tới của lớp chúng ta.” Nói xong quay đầu nhìn về phía cô, “Em tự giới thiệu một chút đi.”

“Ngô Hiện Yêu, người địa phương, thích học tập.”

Ngô Hiện Yêu nhanh gọn giới thiệu bản thân liền ra vẻ ngoan ngoãn quay đầu nhìn thầy.

Chủ nhiệm lớp giống như bị cách nói chuyện "ưu tú" của cô làm cho kinh ngạc, hắn ngơ ngác một chút, lập tức lấy lại tinh thần, sẵng giọng “Vậy em tìm chỗ trống ngồi xuống đi.”

Ngô Hiện Yêu cúi đầu nhìn phòng học một vòng, phát hiện tổng cộng chỉ có hai vị trí không có ai ngồi. Một chỗ là ở dưới bục giảng, ngồi bên cạnh là một đại ca nhìn là biết không phải học tập tốt nên mới được sếp ở chỗ này. Một chỗ khác là trong góc của đếm ngược hàng đầu tiên .

Có ngu mới chọn chỗ thứ nhất.

Cô quyết đoán sách cặp đi xuống dưới lớp.