Chương 8: Cơ hội cuối cùng

Hỏi xong mới biết được Tiên Vân Tông khảo hạch chia làm hai phần, phần thứ nhất là nhận biết dược thảo, bước này đối với Lạc Ly không có vấn đề gì. Nhưng phần thứ hai khảo hạch chính là luyện đan làm nàng khó khăn.

Kiếp trước cô biết chế tạo thuốc viên, nhưng thuốc viên và đan dược là hai thứ khác nhau. Mặc dù trước đây cô thường xuyên đọc tiểu thuyết giả tưởng, nhưng cô lại không biết cách luyện đan dược.

Nếu không biết chế tạo đan dược, có lẽ cũng không có mấy khả năng lưu lại, chỉ có thể làm một ít tạp dịch đệ tử trồng dược liệu, làm một ít việc vặt.

Cô đến Tiên Vân Tông vì muốn học luyện đan thuật, chứ không nghĩ muốn làm đệ tử tạp dịch, cô phải làm sao đây? Không nghĩ ra biện pháp thật sự đêm cô không thể ngủ ngon được.

Ngày hôm sau cô dậy sớm để làm việc nhưng không có biện pháp thực sự đêm không ngủ được.

Khi chủ tiệm và những người khác đến, thấy cô đã chọn ra rất nhiều dược liệu, họ càng hài lòng hơn. Cô thực sự là một cậu bé chăm chỉ. Họ nào đâu biết được do cô lo lắng không ngủ được nên dậy sớm làm việc.

Tất cả dược liệu đều được phân chia trong một buổi sáng, chủ tiệm rất hào phóng, không cho cô làm việc gì khác, bữa tối và chỗ ở vẫn như cũ.

Cô ấy không thể tìm ra cách nào cả đêm qua và cả buổi sáng, vì vậy cô ấy muốn thử xem liệu mình có thể luyện ra đan dược trước khi luyện đan khảo hạch bắt đầu hay không.

Nhưng luyện đan cần có lò luyện đan, dược liệu, đơn phương, nàng đều không có.

Sau bữa trưa, Lạc Ly nói với chủ tiệm rằng cô ấy muốn mua một lò luyện đan, chủ tiệm nhiệt tình nói: "Tiểu công tử, cậu đến tiệm xem thử nhé. Nếu cậu thích lò luyện đan nào, tôi sẽ để cho cậu giá thấp nhất."

Trên thực tế, hai ngày này chủ tiệm có ấn tượng rất tốt với Lạc Ly, nhìn thấy cô tham gia khảo hạch khi còn trẻ như vậy, anh càng cảm thấy thương tiếc cô hơn.

Lạc Ly không cần đặt mục tiêu quá cao, cô chọn một lò luyện đan cỡ trung, bỏ ra mười viên hạ phẩm linh thạch. Này vẫn là mức giá hữu nghị rồii, nhưng thực sự không hề rẻ.

Không phải cô không muốn mua một lò luyện đan cấp thấp, chủ tiệm nói rằng lò luyện đan cấp thấp có thể dễ dàng hỏng khi lò nung nóng và phát nổ trong khi luyện chế.

Mặc dù hiện tại cô không thiếu linh thạch, do cha mẹ nguyên chủ để lại cho cô, cũng như phần thưởng hoàng gia do Thanh Vân tông tuyển chọn ban tặng. Trong tương lai, khi tất cả dược liệu dùng cho luyện đan đều cần mua, linh thạch nhìn thì nhiều nhưng cũng không phải không tiêu hết.

Hơn nữa, linh thạch không chỉ có thể dùng làm tiền, còn là tài nguyên tu luyện chủ yếu bên trong có thể trực tiếp hấp thu để tu luyện.

Nếu là mua hai lò luyện đan hạ đẳng, chúng tương đương với giá của một lò luyện kim trung đẳng. Vậy không bằng một lần mua một lò tốt hơn.

Bây giờ cô không mong có được một lò đan dược quý giá như trong tiểu thuyết giả tưởng, miễn là có thể chế tạo ra đan dược mà không bị hỏng.

Ai biết chắn được sau này đâu, có lẽ mình cũng sẽ có cơ hội lấy được một lò luyện đan tốt.

Thấy cửa hàng dược liệu cũng bán một số sách về yêu cầu của người luyện đan, cô nhìn một lúc rồi chọn ra một cuốn sách luyện đan cơ bản nhất, mấu chốt là không có sách tốt, nếu không những người này đều xa xôi ngàn dặm đến Tiên Vân tông học tập làm cái gì.

Cô cũng chọn được một cuốn bách khoa toàn thư về dược liệu, cô muốn dùng nó để xem có loại thảo dược nào mà cô không biết không, ai biết được loại nào sẽ được kiểm tra trong bài khảo hạch kiến

thức về thảo dược?

Cô không nghĩ sẽ lọt vào mắt xanh của cao thủ luyện đan của Tiên Vân Tông, chỉ cần được nhận vào để có cơ hội học hỏi mà không phải làm tạp dịch.

Trong sách luyện đan bao gồm ba sơ cấp đan phương, còn có phương pháp luyện chế, đối với nàng là người chưa biết cái gì về luyện đan mà nói đã là tốt rồi.

Phương pháp này chắc hẳn là thứ mà một luyện đan sư cần phải biếtt, nếu không nó sẽ không được bán như thế này.

Cô đem ba sơ cấp đan phương yêu cầu dược liệu mỗi loại ba phần. Ngày mai là chính thức khảo hạch rồi, cô lập tức trở về căn phòng nơi mình ở, mở sách ra đọc, chuẩn bị thử tự mình luyện chế đan dược.

Không có người hướng dẫn cũng không sao, kiếp trước cô chỉ đọc sách và tự mình luyện tập. Không phải cũng ở tuổi nhỏ vậy liền ra một thân y thuật cao siêu. Những viên thuốc do cô chế tạo cũng là loại thuốc có tác dụng tốt nhất.

Cô không tin rằng bây giờ cô đến đây rồi liền không làm được nữa.

Nửa canh giờ sau, cô đọc xong bách thảo thư, trong lòng vui mừng. May mắn thay, cô đã mua cuốn sách này về đọc, nếu không cô sẽ thực sự bối rối. Nơi này có rất nhiều loại dược thảo mà nàng kiếp trước cũng chưa có thấy qua, cả nguyên chủ cũng không biết đến, dù sao nguyên chủ cũng không học luyện đan a.

May mắn thay, mặc dù cô đã được chuyển sinh nhưng trí nhớ siêu phàm của cô vẫn còn đó, cơ hồ là đã gặp qua là không thể quên được.

Sau đó cô cầm cuốn sách luyện đan lên và bắt đầu đọc. Chẳng mấy chốc, cô đã hiểu cuốn sách và phương pháp luyện dan, nhưng cô không biết thực tế nó sẽ như thế nào.

Luyện chế đan dược chia làm ba bước: bước thứ nhất là luyện hóa dược liệu; bước thứ hai là tinh chế nước thuốc; bước thứ ba là ngưng đan.

Tưởng chừng như đơn giản nhưng cô biết rằng mọi bước đi đều không hề dễ dàng. Nếu không, sẽ không có nhiều người không có bao lớn thành tựu trong cả cuộc đời.

Cô lấy sơ cấp bổ huyết đan dược liệu ra, chia thành ba phần và lấy lò luyện đan ra. Cô quyết định thử sử dụng hỏa hệ lực lượng mình để luyện đan. Vì vậy, cô không mua đá lửa. Cô cho rằng hỏa hệ lực lượng của mình càng giúp cô khống hỏa dễ dàng hơn.

Tuy luyện đan chỉ có ba bước, nhưng mỗi bước đều liên quan đến nhiệt độ của lửa nên việc khống hỏa là rất quan trọng.

Bằng linh lực của mình, một ngọn lửa nhỏ rơi xuống lò luyện kim, cô quan sát sức nóng của lò luyện đan, sau đó thử ném một cây dược liệu vào.

Sơ cấp bổ huyết đan chỉ có mười ba loại dược liệu, xem như đan phương có số lượng dược liệu ít nhất. Cũng là sơ cấp luyện đan sư đều sẽ luyện chế đan dược.

Sau khi cây dược liệu đầu tiên được ném vào, nó nhanh chóng bị lò luyện đan hòa tan, may mắn là kiếp trước cô đã có kinh nghiệm chế tác thuốc viên, nên không nấu cháy dược liệu.

Cô vội vàng ném cây dược liệu thứ hai vào và vô cùng lo lắng nhìn vào lò luyện đan. Cô chủ yếu còn muốn phân tâm dùng linh lực không chế hỏa hầu. Nhất tâm nhị dụng dưới tình huống, có thể thấy được cô chăm chú đến mức nào.

Sau khi ném hết mười ba cây dược liệu vào, cô nhìn chất lỏng đυ.c ngầu trong lò luyện đan, cô biết bước đầu tiên đã thành công, hiện tại cô phải tiến hành bước thứ hai, tinh luyện.

Tinh luyện chính là loại bỏ các tạp chất khỏi dung dịch, chỉ để lại phần dược tính.

Trình độ này thật ra cũng giống như cách cô chế tạo thuốc viên trước đây, chỉ có điều chính xác hơn là việc tinh chế sẽ trực tiếp quyết định màu sắc của đan dược mà bạn luyện chế.

Để xác định chất lượng của đan dược, điều đầu tiên cần xem xét là màu sắc, độ tròn mịn và sau đó là dược tính được giữ lại.

Mặc dù trong sách không đề cập đến, nhưng dựa trên kinh nghiệm đọc tiểu thuyết giả tưởng trước đây của cô, đan dược chất lượng cao cũng sẽ có đan văn và kim sắc đan văn là biểu tượng của đan dược phẩm chất hoàn hảo nhất.

Bây giờ có vẻ như những cuốn tiểu thuyết giả tưởng mà cô đọc trong lúc buồn chán cũng không phải là vô ích và bây giờ chúng được đưa vào sử dụng ít nhất cô cũng không cảm giác xa lạ khi cô lần đầu tiên luyện đan.

Tuy nhiên, cô sẽ không đặt mục tiêu quá cao, cô chỉ cầu nguyện rằng mình có thể tinh chế được đan dược trước khi khảo hạch luyện đan bắt đầu. Ngay cả đệ tử ngoại môn cũng tốt hơn tạp dịch, ít nhất họ còn có cơ hội học tập.

Trên thực tế, cô sẽ ở lại ngay cả khi cô ấy là một tạp dịch. Hầu hết các tông môn cứ ba năm lại tuyển nhận đệ tử một lần, và tuổi tối đa là mười lăm tuổi. Nàng năm nay mười ba tuổi, trong số đệ tử mới được xem là lớn rồi. Lần tuyển nhận đệ tử tiếp theo cô đã mười sáu tuổi, quá tuổi. Nên đây là cơ hội cuối cùng của cô.