Chương 43: Rơi xuống vách núi

Lạc Ly chớp chớp mắt mấy lần, nàng nhìn về hướng nó chỉ, sau một lúc lưỡng lự, nàng quyết định đi tới nhìn xem.

Bạch Đoàn Tử ăn nhiều như vậy đồ ăn của mình, có lẽ nó muốn báo đáp, nhưng hắn cũng không nhất định muốn đi qua xem có lãng phí nhiều thời gian hay không.

Vì thế nàng đi về phía Bạch Đoàn Tử chỉ địa điểm, trong vòng mười lăm phút nàng đã tới nơi Bạch Đoàn Tử nói, nhưng đây là một vách đá, không phải vách đá nơi Cơ Cửu Trọng và những người khác đang ở. Cúi đầu nhìn xuống, sâu không thấy đáy, sau lưng mồ hôi lạnh toát ra. Nó đây là muốn làm gì vậy?



Bạch Đoàn Tử chỉ vào phía dưới chi chi kêu.

Lạc Ly nghi hoặc nói: “Muốn ta đi xuống?”

Bạch Đoàn Tử cư nhiên gật gật đầu, Lạc Ly vội vàng lắc đầu nói: "Không được, vách đá này quá sâu, ta còn không thể ngự không phi hành, không thể xuống được."

Vách đá này khác với nơi Cơ Cửu Trọng ở, chỉ cần ngẩng đầu là có thể nhìn thấy độ cao của vách đá, nàng vẫn có thể dùng linh lực của mình leo lên xuống, nhưng đây không phải là vách đá, nó tương đương với vực sâu. Nàng cái này tu vi nào dám đi xuống.

Bạch Đoàn Tử vội vàng xoay người, thấy nàng chuẩn bị quay lại, vèo thoắt lên, trực tiếp đυ.ng phải Lạc Ly, lực lượng còn không nhỏ.

Lạc Ly không kịp chuẩn bị lập tức bị sức mạnh đột ngột này đánh trúng. Nàng cư nhiên sẽ tin tưởng một con vật không biết là cái gì chủng loại thú, xong rồi, cái này phải bị nó hại chết.

Nguyên chủ đã chết như thế này, liệu nàng có chết như vậy nữa không?

Lúc này, nàng phát hiện Bạch Đoàn Tử Đoàn Tử cũng đi theo nàng xuống, chân tay ngắn duỗi thẳng, thân thể của Bạch Đoàn Tử đang rơi xuống như một chiếc dù nhỏ, đúng hướng về phía nàng.

Nàng vô cùng bối rối, Bạch Đoàn Tử Đoàn Tử đang làm gì mà tự sát? Chưa bao giờ nghe nói rằng tự sát cũng đi tìm bạn bồi cùng?

Tiếng gió rít qua tai nàng, thấy đỉnh vách đá biến mất khỏi tầm mắt mình. Nàng đã rơi từ độ cao bao nhiêu rồi, còn chưa tới đáy?

Trường Phong lúc này không có chuẩn bị, đang đứng trên vách đá, sự việc xảy ra quá đột ngột, hắn không ngờ rằng con thú nhỏ đã theo nàng suốt hai ngày nay lại đột nhiên đẩy Lạc Ly xuống vách đá.

Không phải ai cũng có thể đi xuống vách đá này. Những người có thể sống sót trở về ít nhất phải có tu vi trên đấu vương.

Hắn cắn môi, ngự không mà xuống, chủ tử vẫn đang đợi nàng trấn áp độc tố. Nàng tuyệt đối không được xảy ra chuyện.

Lạc Ly cảm giác quá trình rơi xuống cực kỳ dài, nhưng tinh thần lại so với lần đầu rơi xuống lại ổn định rất nhiều.

Nàng quay người lại, dùng hết sức nhìn xuống thì thấy mặt nước chỉ cách mình vài thước, nàng chưa kịp phản ứng thì đã rơi xuống nước và chìm xuống.

Bạch Đoàn Tử móng vuốt nhỏ gắt gao túm lấy váy áo nàng đi theo xuống.

May mắn nguyên chủ biết bơi đã điều chỉnh tư thế chuẩn bị bơi lên, nhưng lại phát hiện có một lực hút nàng xuống, không cho nàng đi lên. Một sức hấp dẫn thấm sâu vào linh hồn đột nhiên ập đến, khiến linh hồn Lạc Ly rung động.

Lần này nàng thực sự hoảng sợ. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lúc này nàng mới nhận ra rằng nước ở đây thực sự rất ấm và nhiệt độ càng cao hơn khi càng xuống.

Đây là suối nước nóng sao?

Ngay lúc trái tim nàng đang đập thình thịch, nước trong suối nước nóng không gió mà dựng lên, tạo thành một dòng xoáy cực lớn hút nàng vào trong, cơ thể nàng không thể bơi lên được nên không thể tự chủ mà rơi vào vòng xoáy.

Sức hút của vòng xoáy rất mạnh, Lạc Ly cho dù dùng linh lực mạnh nhất của mình cũng không thể ngăn được tốc độ lao xuống, nàng phát hiện ra rằng lực hút thấm sâu vào linh hồn mình đến từ đáy vòng xoáy, như đang kêu gọi nàng đến đó.

Chẳng lẽ cái này vòng xoáy trong có cái gì bảo bối? Bạch Đoàn Tử biết vậy mới làm cho nàng xuống?

Một khi đã như vậy, nàng không còn chống cự nữa, mấu chốt là sự phản kháng cũng là vô ích, theo sức hút của vòng xoáy, nàng muốn xem bên dưới có thứ gì có thể khiến Bạch Đoàn Tử kiên bất chấp đem nàng xuống.

Suối nước nóng rất sâu. Càng đi xuống ánh sáng càng tối đi, nhiệt độ nước nàng tăng, có chút nóng, nàng thực không nói nên lời, đây là muốn nấu chín nàng sao?

Lúc này, sức mạnh của vòng xoáy biến mất, nàng nhận ra mình đã chạm tới đáy suối nước nóng, liếc nhìn bên hông chính mình treo Bạch Đoàn Tử.

Nàng không nói nên lời. Cái này Bạch Đoàn Tử đã lật ngược hoàn toàn sự hiểu biết của nàng về các loài yêu thú trên thế giới này. Ngay cả khi nàng không biết nó là loại yêu thú nào, nó cư nhiên còn lặn xuống nước, cho mình những gì nó có.

Bạch Đoàn Tử theo quần áo của nàng, cố gắng bò vào trong ngực nàng, móng vuốt buông lỏng, thân mình phiêu phù bay ra ngoài, Lạc Ly mau tay nhanh mắt đem nó bắt lại.

Bạch Đoàn Tử theo sức mạnh của bàn tay cô, lộn nhào, rơi vào vòng tay nàng. Bàn chân nhỏ bé của nó nắm chặt lấy váy áo của nàng, bộ dáng cùng nàng chia sẻ khó khăn.

Lạc Ly lần đầu tiên bị một con thú lay động. Con linh thú này chỉ sau vài bữa ăn đã coi mình là người tốt, nhưng nàng chưa bao giờ coi mình là người tốt.

Nhưng đây không phải là lúc để nàng cảm động. Nàng cảm thấy một luồng khí tức nguy hiểm mạnh mẽ đang lao về phía mình, và hướng đó chính xác là hướng khiến linh hồn nàng rung động, đó là lực triệu hoán phát tới phương hướng.

Đi qua hay là không đi qua?

Lạc Ly chỉ do dự một lúc trước khi đưa ra quyết định, dù nguy hiểm đến đâu, nàng cũng sẽ đến đó và xem điều gì có thể thu hút linh hồn nàng, mạnh mẹ kéo nàng xuống.

Đánh giá sự chấp nhất của Bạch Đoàn Tử, nàng cũng cảm thấy những thứ bên dưới không phải là đồ bình thường.

Nhưng khí tức nguy hiểm khiến nàng phải cảnh giác. Bây giờ nàng đang ở dưới nước, sức lực đã giảm đi rất nhiều, được đến không dễ thân thể tốt nàng nhưng luyến tiếc.

Lúc này, Bạch Đoàn Tử chèo ra khỏi vòng tay nàng, bơi về phía trước, quay đầu nhìn nàng ra hiệu cho cô đi theo.

Lạc Ly thấy thế cũng đi theo.

Khí tức nguy hiểm càng ngày càng rõ ràng, đột nhiên, mặt nước trước mặt gợn sóng, Bạch Đoàn Tử lật người tránh né, nàng cũng đi theo nghiêng người né tránh kia công kích, luồng công kích mạnh mẽ lướt qua.

Sau đó, một bóng đen khổng lồ bơi về phía nàng, một con yêu thú!

Sau khi thú thông thường thức tỉnh linh thức, chúng sẽ được thăng cấp thành thú cấp cao hơn. Bởi vì cơ kỳ ngộ khác nhau nên chúng được chia thành hai loại, một loại là yêu thú và một loại là linh thú.

Yêu thú là những con thú khi thức tỉnh linh thức không chống đỡ được yêu khí, bị mê hoặc nên trí tuệ không cao. Linh thú là những con thú khi hình thành linh thức chống đỡ được yêu khí mê hoặc, liền thăng cấp thành linh thú, có trí tuệ cao hơn nhiều.

Chỉ khác nhau một từ thôi, nhưng lại có sự khác biệt rất lớn về số phận. Một con yêu thú dù thực lực có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn vẫn là yêu thú đến hết cuộc đời. Nhưng linh thú lại là có thể thăng cấp vì càng cao đẳng cấp chiến thú.

Mặc dù đúng như vậy nhưng không có nghĩa là yêu thú không mạnh mẽ, ngược lại, vì yêu thú chỉ có thể tập trung tu luyện yêu lực của mình nên sức tấn công của chúng sẽ mạnh hơn.

Cho nên yêu thú tấn công càng nhanh càng hung hãn, thủ đoạn của yêu thú càng hung ác hơn, chúng sẽ không bao giờ tỏ ra thương xót con người.

Lạc Ly bị sốc. Có một con yêu thú mạnh mẽ như vậy dưới suối nước nóng này, thật là muốn mạng a.

Đây là lãnh thổ của yêu thú, càng là ở trong nước, chứng minh đây là cố tình tới tìm chết sao?

Bạch Đoàn Tử, ngươi xác định không muốn ta tìm chết sao?