Chương 8:

Buổi tối, cách khu phố Mộc không xa, ở phía Bắc thành phố Rose có một con phố tập trung nhiều thành phần bất hảo. Đó chính là phố Hoa, con phố của những võ đường và cũng là làng nghề cổ truyền Trung Hoa, chuyên cung cấp những sản phẩm truyền thống đặc sắc của quê hương họ cho thành Rose.

Một nhóm thanh niên mặc cùng một loại võ phục wushu Trung Hoa màu đen vừa đi vừa cười nói sằng sặc, tiến vào một căn phòng lớn đầy khói thuốc nghi ngút. Xuất hiện giữa căn phòng là một tên đầu trọc ở trần, thân hình to cao và có vẻ hơi mập mạp, nước da ngăm đen. Miệng hắn ngậm tẩu thuốc vừa phì phèo vừa nhìn chằm chằm vào bàn xóc đĩa tài xỉu cùng đám chiến hữu của hắn. Thấy mấy thằng đàn em đang vừa cười sằng sặc vừa bước vào, hắn lấy làm lạ nên hất mặt hỏi:

- Gì mà cười ghê dị bây?

- Ba Tàu! Anh có nghe tin gì hài hài hôm nay chưa?

- Hả? tin gì hài? Thằng Tèo nhìn lén bà Lủng tắm bị phát hiện chớ gì nữa hờ hờ - Hắn cười cười.

- Bậy anh! Ai thèm nhìn bà mập đó nữa - Thằng Tèo xua xua tay

- Thế chuyện gì?

- Haha nhắc đến lại buồn cười đếu chịu được… khặc khặc – Một thằng khác có tên là Lương, vừa đói vừa cười sặc sụa.

- Đm ngưng cười nói cho rõ coi tụi bây!

- Haha hôm nay đám mấy thằng não phẳng bên phố Chuối lại đi đánh nhau đòi chiếm địa bàn… *khục khục* lại thua tan tác….

- Hờ… mấy thằng hề đó lại đi múa nữa à? Hài thế… – Ba Tàu bật cười.

- Chưa đâu anh! Há há há…. Tụi nó… haha… tụi nó đòi đi chiếm phố Mộc của mấy đứa con gái bên đó… á há há – Thằng Tèo lại phá lên cười sằng sặc.

- Phụt! Há há… thế mà vẫn thua á? Má! Đúng là đếu thể tin được… - Ba tàu cũng không nhịn được mà bật cười sằng sặc.

- Hài ở chỗ nữa là lần này tụi nó chơi lớn, không biết gom ở đâu ra tiền cho 4 thằng có siêu năng, đi thêm cả đám hơn 70 thằng mà vẫn thua….

- Á HÁ HÁ HÁ! Số chó! đúng là số chó… – Đêm hôm đó, xóm phố Hoa được một phen cười sặc sụa, thằng nào thằng nấy đau hết cả bụng.

Cùng lúc đó ở phía Đông, nơi tọa lạc của một băng nhóm khác, thiên đường của những tay đam mê motor. Mọi người chỉ quen gọi hội nhóm những tay đua kiêm băng đảng này bằng cái tên con phố mà họ hay tụ tập, phố Lá…

Xuất hiện 2 thanh niên từ phố chuối đứng bên ngoài chửi xối xả vào một garage xe . “Đm! Tụi mày? Đang yên đang lành lại xen vào chuyện của bọn tao! Không thì bọn tao chiếm được phố Mộc rồi… blah blah….”.

Đang chửi thì bỗng một bóng đen vụt ra với tốc độ chóng mặt, còn nhanh hơn tốc độ của hai đứa siêu tốc hồi chiều tới mấy lần. Trong chớp mắt, 2 thằng phố chuối đang đứng chửi bống đập mặt vào nhau rồi bật ngửa ra nằm ôm mồm rêи ɾỉ. Chúng nhận ra là do một người có năng lực siêu tốc làm. Người siêu tốc kia dừng lại ngay cạnh đó, xuất hiện rõ là một thanh niên tóc vàng khá bảnh trai, đang khoanh tay lại đứng cười cợt nhìn chúng. Phía sau anh ta còn mọt nhóm người đang bước ra, người nào người nấy nhìn toát lên cái chất bụi bặm và gan góc của những Riders đường phố. Thanh niên tóc vàng vừa cười, vừa nghiêng đầu lên tiếng:

- Tụi mày đến bao giờ mới chịu ngưng diễn hài vậy hả? Đánh đấm có bao giờ thắng nổi ai đâu sao không ở nhà lo làm kinh tế mà đi đú quài vậy?

- Hix… Ai nói tụi tao không thắng nổi? Nếu không phải người của tụi mày giúp mấy con nhỏ đó thì bọn tao chiếm được khu Mộc kia rồi!

- Sặc! tụi tao qua đó phá tụi mày hồi nào? Mà khu đó là khu an toàn của phụ nữ với trẻ em, không ai thèm đυ.ng mà tụi mày vẫn vác mặt tới đó được hả? Có biết nhục là gì không? Lại còn thua nữa chứ… Chỗ đi dạo ngắm gái quen thuộc của anh em khắp cái thành Rose này mà cũng dám cướp… tụi bây cũng lầy quá mà! – Thanh niên tóc vàng tức giận mắng xối xả.

- Bọn tao đánh ở đâu là việc của bọn tao? Ai mượn bọn mày xía vô? – Một tên mếu máo.

- Mày nói bọn tao xía vô chuyện của bọn mày? Hồi nào vậy?

- Đừng có nói láo! Thằng đi phân khối lớn đó không phải người của hội mày thì là người của ai? Chẳng lẽ lại là bọn Ba Tàu?

- Hả? motor? – Tên tóc vàng quay qua nhìn đồng bọn hắn đang ngơ ngác lắc đầu không biết gì.

- Má!... đánh đau vc! – 2 tên kia ôm mặt tiếp tục rên.

- Thôi… hôm nay tụi mày về đi! Để đó tao coi lại thử xem có phải người của tụi tao không đã. Thế nhé!

Tên tóc vàng đỡ 2 thằng kia dậy rồi xua xua tay đuổi cả 2 về. Khi 2 tên kia đã đi khuất, thanh niên tóc vàng mới thoáng nhăn mặt lại đầy vẻ nghiêm túc. Một người bạn trong nhóm mới lên tiếng hỏi hắn:

- Cả nhóm đi phượt mới về chiều nay, làm gì có thằng nào rảnh mà đi quậy tụi nó đâu Billy? – một người lên tiếng với tên tóc vàng.

- Ừ! Tao cũng thấy lạ! Mày có nghe ngóng được thì không Han? – Billy nhìn một gã khác và hỏi.

- Có mày! Tao nghe nói đúng là có người đi motor, ăn mặc khá giống băng mình, một mình đập gần một nửa bọn phố Chuối bất tỉnh tại chỗ suýt phải nhập viện, thằng đó đi 1 chiếc Vmax.

- Vmax? Băng mình toàn Harley mà nhỉ? Có ai đi Vmax không?

- Hình như là không! Để tao coi lại…

- Ừ! Coi lại giùm tao cái! Tao cảm thấy cái thằng đó có gì đó không ổn, không biết từ đâu chui ra mà dám chơi nổi vậy…

- Ok mày…

Billy im lặng nhìn về phía 2 xa kia đã đi được một quãng khá xa, trầm ngâm một lúc với vẻ mặt nghiêm túc và hơi có chút gì đó đang lo lắng, hắn nhủ thầm: “Bọn Chuối yếu thì yếu thật! nhưng chỉ với 1 thằng và mấy đứa con gái? Lại có thể đánh cho tan nát? Thật khó hiểu…”.

Trong một ngôi biệt thự siêu bề thế đặt ngay giữa trung tâm thành phố Rose có một căn phòng lớn. Trong căn phòng có thiết kế sang trọng như một cung điện ấy, 4 gã thanh niên tuấn tú sang trọng ngồi đối diện nhau bàn chuyện. Một tên trong số chúng lên tiếng:

- Ê Jun! Vụ hồi chiều thế nào rồi mày?

- Mày nói vụ của tụi con gái à Max?

- Ừ! Haha… Con nhỏ Miên mày crush đúng không nhỉ? Haha đã tán được chưa mà sao không thấy ra mặt giúp ẻm vậy?

- Đm tao còn không biết có chuyện đó luôn kìa, má nó! Vừa nãy thằng Bin nói nên tao mới biết! Cayyy!

- Haha! Yên tâm ẻm không sao đâu, chả sứt mẻ chút nhan sắc… vì tự dưng có "soái ca" cưỡi ngựa sắt tới anh hùng cứu mỹ nhân thay mày rồi há há… - Bin phá lên cười.

- ĐM vậy tao mới tức! – Mặt mày tên Jun đỏ au.

- Haha cayyy lớmmm! – Max thấy vậy thì châm chọc thêm vào.



Tại quán bánh Mộc, sau khi nghe giải thích một số thứ khác biệt giữa Trái Đất và Crypton, Gryp lúc này đại khái đã nắm sơ sơ được tình hình và cách mà nhân loại nơi đây tồn tại với nhau. Cơ bản thì cũng không khác Trái Đất là mấy vì nơi đây vốn được xây dựng cho người trái đất. Chỉ có một điểm khác biệt cực kì to lớn làm hắn bồn chồn suốt từ buổi chiều đến giờ, đó chính là đặc sản của Crypton - Siêu năng lực.

Mộc Lan tận tình giải thích cho hắn về siêu năng ở hành tinh Crypton. Lúc ban đầu khi hành tinh còn sơ khai thì siêu năng lực chưa suất hiện. Rồi bỗng trong khoảng thời gian mấy thập kỉ gần đây, khắp nơi trên thế giới bỗng có xuất hiện một cách bí ẩn những thẻ bài kì lạ. Khả năng của những lá bài này là vô cùng đáng kinh ngạc. Chỉ trong vòng vài ngày sau khi xuất hiện đã làm chấn động cả hành tinh trong suốt mấy thập kỉ qua đến giờ vẫn chưa hết sốt. Không ai biết nguồn gốc của những thẻ bài kia là từ đâu đến, nhưng họ phát hiện ra rằng, mỗi thẻ bài đó có thể đem lại cho con người mỗi quyền năng khác nhau.

Về chủng loại và sức mạnh đến từ những tấm thẻ bài cũng rất đa dạng. Có nhiều loại mạnh một cách kinh khủng, đủ sức làm thay đổi trật tự cả một vùng. Những thẻ bài yếu hơn mang những năng lực được cho là phế vật thì lại càng nhiều hơn nữa. Một người có thể nhận được sức mạnh từ một hay nhiều thẻ bài tùy ý. Sức mạnh có được từ lá bài là loại không thể tự nâng cấp hay luyện tập để mạnh lên mà được. Chính vì vậy nên việc phát triển năng lực đó tới đâu lại còn phụ thuộc vào trí thông minh và kĩ năng vốn có của mỗi người.

Việc sở hữu những lá bài bí ẩn ấy cũng là một việc hết sức ngẫu nhiên. Có người nhặt được khi thấy lá bài đang từ trên trời rơi xuống, có người tự dưng thấy nó trong túi áo của mình, nhưng xác xuất tự xuất hiện tự nhiên đó là rất thấp. Hầu hết mọi người có đam mê với siêu năng lực mà lại không có duyên được lá bài nào lựa chọn thì thường tìm tới chợ đen, những đầu mối, những tổ chức chuyên săn lùng những lá bài như vậy và bán chúng với giá cực kì cao. Những năng lực mạnh mẽ thậm chí có thể được bán với giá lên đến vài Bit, vài chục Bit hoặc cả trăm Bit là bình thường (1Bitcoin thời điểm truyện diễn ra tương đương với gần 50 ngàn USD). Cũng chính vì điều này mà đồng tiền trên Crypton lại càng có giá trị, chúng có thể cho ngon người quyền lực thống trị, và nay lại có thể cho con người cả sức mạnh để thống trị.

Đương nhiên là những năng lực kinh thiên động địa, những sức mạnh mang quyền năng tối thượng cũng trôi theo dòng tiền mà tự tìm đến những thế lực lớn trên thế giới. Mỗi thế lực như vậy lại đua nhau sở hữu được cho mình nhiều loại sức mạnh riêng cũng giống như việc chạy đua vũ trang ở Trái Đất vậy.

Điều cuối cùng là mặc dù sự hiện diện của siêu năng lực ở thế giới này là vô cùng bình thường. Tuy nhiên, người có duyên sở hữu được siêu năng lực là cực kì hiếm có. Tỉ lệ người sở hữu siêu năng chỉ là 1 người trên 1 vạn người. Chính vì vậy, đối với nhân loại thì bom đạn vẫn là một thứ “đồ chơi” vô cùng quan trọng. Siêu năng lực mặc dù rất mạnh mẽ nhưng cũng chỉ là sự lựa chọn thứ 2, song song với vũ trang khí giới mà thôi.

Nhìn thấy ảnh mắt sáng rực lên vì thích thú của Gryp, Mộc Lan lên tiếng:

- Có vẻ như em rất hứng thú với siêu năng lực?

- Trời! ai mà không thích được chị? Là siêu năng lực đấy!

- Hihi! ừ… Có nhiều lúc nó khá phiền phức nhưng mà đó cũng là một cái hay ở Crypton.

- Haha… chắc em cũng phải săn cho mình một năng lực bá bá để quẩy cho máu…

- Vậy hả? em thích loại năng lực như thế nào?

- Em à? Em thích loại nào kinh thiên động địa một chút kiểu như lườm phát mắt bắn laze hoặc chưởng ra Kamehameha vậy á! Haha…

- Hì những loại đó đắt lắm đấy! Loại xoàng xoàng ít nhất cũng phải trên 1 Bit… xác xuất tự động xuất hiện thì lại càng không thể có… trừ khi em được sinh ra là để làm vua… haha…

- Haha… Đúng là thú vị… - Gryp khấn khích…

- Con bé em chị cũng có một loại cực kì hiếm và mạnh đấy! Nhưng nó là con gái, lại chả võ võ vẽ gì nên không phát huy được hết!

- À! Em thấy hồi nãy rồi… Thích thật!

...