Chuong 26: MỘT NGÀY MƯA CÙNG NHAU Làʍ t̠ìиɦ.

Ngữ Nhi ngồi trên ghế sofa màu cafe sữa nâu nhạt, mềm mại và êm ái. Không ai có thể cưỡng lại mỗi khi nằm trên chiếc ghế sofa này, nó cũng có một kích thước đủ rộng để cả đám nam nhân nhà cô và cô cùng ngồi.

Mục đích để mua chiếc ghế này ngoài việc nằm ăn bỏng ngô xem phim bằng tivi màn ảnh rộng, hay dành cho những nam nhân không biết điều khiến Ngữ Nhi giận... Hiểu chứ? Ra sofa mà ngủ đấy.

Tuy nhà họ ai cũng có phòng riêng, nhưng Ngữ Nhi tất nhiên là nữ nhân quyền lực nhất, chỉ cần cô treo bảng "hôm nay ngủ ngoài sofa lên cửa phòng" thì xác định.

Còn một mục đích khác chính là "lăn sofa".

Nếu người khác biết Ngữ Nhi có quyền đến như vậy có phải sẽ ghen tị không? Nhưng cô vẫn đang phân vân hối hận đấy. Nghĩ có quyền là vui sao? Muốn ai ngủ ngoài sofa là người đó ngủ sao?

Đánh đổi lại quyền lực của một bà hoàng là năm tháng lăn giường với đám thê thϊếp, đây gọi là "thê thϊếp bao nuôi vua".

Ngữ Nhi mỗi nghĩ đến việc sau này ngày nào cũng lăn giường thì thật nhàm chán, có khi phải làm một cuộc cách mạng đòi lại sự tự do.

Nói thế chứ cô không cho cũng không ai chạm vào cô đâu, chỉ là... Cái lịch "lăn giường" trước kia cô đưa ra, không ai phản đối mà giờ cô là người phản đối nha...

Ngồi dựa vào cái sofa êm ái, đầu liên tục nghĩ về cuộc cách mạng của bản thân. Miệng vẫn nhai bánh, mắt nhìn tivi đang chiếu Tom & Jerry. Thân một nữ nhân mặc một chiếc quần ngắn màu xám và cái áo thun trắng, gương mặt mộc tuy không tươi lắm do bị dày vò bởi Tư Trạch đêm qua. Mái tóc đen xoã dài, Ngữ Nhi trong mắt nam nhân vẫn còn ngon nghẻ chán.

-"Nhi Nhi... Của anh, cái đó lại muốn em rồi..."

-"..."

Ngoài trời thì đang mưa, nhưng Tư Trạch thì làm cho trời mưa càng lớn hơn trong tâm trí Ngữ Nhi...

Trời ạ, tối qua một trận giờ lại muốn làm? Không biết có nên thêm luật không được ăn vụng ngoài giờ không?

Nhưng mà nhìn Tư Trạch làm vẻ mặt cầu xin, Ngữ Nhi cũng không thể nhịn được xém nữa đã đồng ý. Quả nhiên là nam nhân của cô, chất lượng cao.

-"Nhi Nhi... Có thể không?"

-"Tối qua anh vừa làm rồi cơ mà?"

-"Anh lại muốn rồi... Nhi Nhi, anh muốn đến hạ thân phát đau rồi đấy."

Tư Trạch ở phía sau sofa, cúi người gặm tai cô. Ngữ Nhi ngước đầu lên hắn liền hôn lấy môi cô. Trước đây Tư Trạch không có nhiều kĩ năng như vậy, nếu không phải đám nam nhân nhà cô thích nhìn trộm cô đang làm cùng người khác thì làm gì có trình độ học hỏi cao như vậy?

-"Um... Anh lại muốn thì sẽ mệt chết tôi mất."

-"Sẽ không đâu."

Hắn đi vòng đến trước mặt cô, cởi bỏ áo chơi bóng rổ ra quăng đi, lôi từ quần ra một cây thịt sắn chắc nổi đầy gân, cứng như sắp nổ đến nơi.

Ngữ Nhi nuốt một ngụm nước bọt. Sinh ra với tính háo sắc thật không dễ dàng, muốn từ chối nhưng nhìn thấy côn ŧᏂịŧ ngon miệng thì không thể nữa...

Ngữ Nhi lại hoá dâʍ đãиɠ, liếʍ môi nhìn chằm chằm vào các múi cơ và côn ŧᏂịŧ, bên dưới có chút muốn được ăn no.

-"Anh biết em thích côn ŧᏂịŧ của anh mà, hay em ngậm nó một chút đi. Anh nghĩ miệng trên và dưới đều đã chảy nước miếng."

Tư Trạch cười tà, hắn biết Ngữ Nhi háo sắc. Hắn cùng mấy tên kia hay rình nhau làm Ngữ Nhi nên cả bọn đều biết rõ. Ngữ Nhi thích giọng nói trầm ấm kí©ɧ ŧìиɧ của Từ Huân, thích được Lục Vu cắm vào điểm mẫn cảm, tuy Trương Lịch có vẻ biếи ŧɦái và máu S nhưng Ngữ Nhi cũng thích "em trai" của mình vì điểm đó, Thế Tân lại giống một tiểu thịt tươi. Nếu nói Lục Vu giống thụ vì trắng trẻo và gầy thì Thế Tân lại còn trắng hơn, một tiểu thịt tươi chính hiệu hơn cả Lục Vu nhưng lại không giống thụ. Còn hắn có ưu điềm nằm ở làn da màu đồng mà dạo này chơi bóng rổ ngoài trời có được thêm cái côn ŧᏂịŧ hợp sở thích của cô.

Cầm lấy côn ŧᏂịŧ đưa đến miệng Ngữ Nhi, cô liền ngậm lấy và liếʍ nó. Cứ như một cô nhóc ăn xúc xích nướng ấy. Cô thậm chí có thể cảm nhận các dây gân nổi trên côn ŧᏂịŧ trong miệng mình.

-"Thật thoải mái, Nhi Nhi... A..."

Dạo gần đây cô có một trò khiến nam nhân bọn họ rất nhanh bắn ra, cô dùng miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ mυ"ŧ vào kéo ra lại thêm dùng lực hút đầu khấc. Rất nhanh Tư Trạch thật sự nhịn không nổi bắn hết trong miệng cô.

Khoé miệng dính một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã được tay Tư Trạch lau sạch, hắn lại ngậm lấy môi cô mà hôn, còn hút hết khí của cô.

-"Ha... Um..."

-"Đến lúc xem xem cái miệng nhỏ kia đã chảy bao nhiêu nước miếng rồi~ Hmm...~"

Sau khi đổi tư thế, bây giờ Ngữ Nhi ngồi trên đùi hắn. Hắn kéo bỏ cả qυầи ɭóŧ lẫn quần ngoài ra, ngón tay lướt kiểm tra miệng huyệt. Thấy đã đủ ướt, Tư Trạch lại dùng ngón tay khảy nhụy hoa nhỏ. Cô kêu lên một tiếng, phía dưới vừa né khỏi ngón tay tạo sự ngứa ngáy lại muốn côn ŧᏂịŧ gãi ngứa cho.

-"A~ Cho em... Mau cho em... Um~"

-"Gần đây em lại mê người hơn rồi, tiếng rên lại ngọt như vậy..."

Tay hắn vỗ mạnh vào mông nhỏ căng tròn của cô, tạo thành một dấu bàn tay đỏ hồng. Tay vẫn bóp bóp mông cô, xốc áo lên trên bầu ngực, Tư Trạch dùng miệng ngậm lấy hạt đậu hồng ra sức chà đạp ngậm mυ"ŧ nó.

Ngữ Nhi nhịn không được tự tay cầm lấy côn ŧᏂịŧ vuốt vài cái rồi tự ngồi lên.

-"Ha...~"

-"Chết tiện, tôi vừa bắn em lại làm tôi xém bắn rồi..."

Sau đó cô tự mình nhún trên côn ŧᏂịŧ, để Tư Trạch nằm dựa vào sofa hưởng thụ. Vẫn một tay bóp mông, một tay xoa nắn ngực cô...

--------------------------------------------

Như mọi người đã biết, hầu hết những lần Ngữ Nhi đang làm luôn bị mấy tên khác nhìn lén. Lần này cũng vậy, trong góc bếp và cả phía sau bức tường kia có vài tên đang ngồi nghe lén. Họ cũng khổ lắm, hạ thân nơi tiểu huynh đệ trú ngự lại đứng dậy chọc thẳng thành túp lều rồi...