Chương 15: Hương xe doanh nắm tọa Quan Âm (H)

Tiêu Huyền quả thực

đem đồ ăn trên bàn quét sạch sẽ, sau khi ăn xong bụng phình lên, che

miệng chạy đi nhà xí nôn mửa, những ngày kế tiếp, trên bàn ăn chưa từng

nhìn thấy bóng dáng của hắn, chuyện này đối với Hứa Ngự Tiên như trút

được cơn giận.

Bạch Tố Ly nói là làm, ba ngày sau liền mang Hứa

Ngự Tiên trở về nhà lại mặt, thuận tiện đem theo sính lễ bổ túc. Ngồi

trên xe ngựa, Hứa Ngự Tiên vén mành cửa sổ thưởng thức cảnh đẹp bên

ngoài. Đột nhiên vang lên tiếng ngựa hí dài, tiếp theo là bóng người cao thẳng ngồi trên lưng ngựa, con ngươi hung hăng trừng Hứa Ngự Tiên.

Hứa Ngự Tiên khıêυ khí©h chỉ chỉ vào miệng hướng về phía mặt đất làm một

động tác giống như nôn mửa, sau đó cười đến nghiêng ngả. Tiêu Huyền tức

giận đến bộ ngực phập phồng, giống như chuẩn bị dương nanh múa vuốt nhảy bổ qua, nhưng lại tựa như có băn khoăn thứ gì, bày ra khuôn mặt u ám,

cưỡi ngựa chạy mất không thấy bóng dáng.

“ Nương Tử đang cười cái gì? “ Phía sau truyền đến giọng nói réo rắc trầm thấp. Hứa Ngự Tiên

nhanh chóng buông màn che, nỗ lực thu liễm lại tiếng cười nói.

“ Ha ha, không có cái gì...”

Bạch Tố Ly rót một ly trà đưa tới bên miệng nàng. “ Uống một chén thanh lọc hoả khí “

Hứa Ngự Tiên liền cầm lấy, ừng ực ừng ực uống vào. Bạch Tố Ly giơ tay lau

nhẹ khoé miệng dính nước của nàng, đôi mắt dần trở nên sâu thẳm, còn

chưa chờ đến khi Hứa Ngự Tiên phát hiện ra vẻ kiều diễm này, Bạch Tố Ly

đã ôm nàng đặt lên đùi mình, hạ thân mềm mại chống đỡ một cây côn th*t

cứng rắn. Trải qua mấy ngày tân hôn, Hứa Ngự Tiên đã triệt để tiếp nhận

Bạch Tố Ly đối với nàng “ Lăn qua lăn lại “, nhưng không nghĩ tới ở trên xe ngựa cũng tránh không thoát.

“ Tướng...tướng công, chúng ta đang ở bên ngoài, xe phu còn ngồi phía trước, hiện tại có thể không làm được không .”

Vạt áo của Hứa Ngự Tiên bị vén lên, tiết khố màu trắng được cởi ra, hai

chân thon dài để hai bên bắp đùi hắn, côn th*t thô to cách lớp vải vóc

ma sát chỗ kín của nàng, đem hai cách hoa chà sát đến tê dại



Vậy hai chúng ta âm thanh nhẹ một chút, vi phu nhìn nương tử cũng rất

muốn, đυ.ng vài cái đã ướt như thế “ Bạch Tố Ly một mặt nhướng mi chế

nhạo nàng, một mặt ưu nhã đem cự vật rút ra, nhắm ngay miệng huyệt ẩm

ướt, nhẹ nhàng tiến vào trong.

“ Á...” Hứa Ngự Tiên kinh hô một tiếng, lại cuống quít che miệng, cảnh giác quay đầu lại nhìn về phía màn xe.

“ Yên tâm, hắn không dám nhìn lén “ Bạch Tố Ly cười khẽ nói, chợt đem

mông nàng nhấn xuống, toàn bộ côn th*t xông thẳng vào trong.

Cả

người Hứa Ngự Tiên run run, ngã vào l*иg ngực của hắn, Bạch Tố Ly giữ

nguyên tư thế, đưa tay cởi nút buộc trên áo nàng, há miệng cắn lêи đỉиɦ

anh đào “ Lần này nàng ở phía trên, ta muốn nhìn nàng di chuyển “

Hứa Ngự Tiên vạn phần không muốn di chuyển, nhưng tưởng tượng đến cảnh hắn

động, nhất định sẽ chơi đùa nàng phát ra âm thanh, vẫn nên để quyền chủ

động trong tay mình tốt hơn.

Bạch Tố Ly lười biếng dựa người về

phía sau xe, mặc cho Hứa Ngự Tiên tự mình động. Hứa Ngự Tiên cúi đầu

nhìn xuống, thấy hạ thể bị một cây côn th*t thô to nhét vào. Bình thường nàng đều ngượng ngùng không dám nhìn chăm chú, đây là lần đầu tiên nhìn rõ dáng dấp của nó, trên mặt khó tránh khỏi nóng rực.

Tay nàng

chống lên đệm lót mông nâng lên, miệng huyệt gian nan phun ra nuốt vào

côn th*t, từ từ xâm nhập từng chút, sau đó lại nhẹ nhàng rút ra.

“ Quá chậm, nương tử mau lên chút nữa “ Bạch Tố Ly nhíu hai đầu lông mày, không kiên nhẫn thúc giục.

Hứa Ngự Tiên cắn môi dưới, hạ thể ép xuống, côn th*t đánh sâu vào tận miệng tử ©υиɠ, hai chân nàng run rẩy, lêи đỉиɦ cao trào phun ra mật ngọt, ở

chỗ hai người kết hợp ướŧ áŧ trơn trượt.

Nàng động tác càng lúc

càng nhanh, môi cũng bị cắn càng thêm chặt chẽ, sợ bản thân phát ra âm

thanh rêи ɾỉ, cảm giác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ giao hoan thật kí©h thí©ɧ,

đem nàng dằn vặt sắp điên rồi. Bạch Tố Ly thấy Hứa Ngự Tiên không nhúc

nhích nữa, nâng thân thể hư nhược của nàng lên, tiếp tục hoàn thành cuộc vui còn bỏ dở, thẳng đến khi xe ngựa đến nơi, mới buông tha nàng.

Lúc này Hứa phủ đã sớm trở thành một mảnh hỗn loạn, ở trong thư phòng, Hứa

Thiệu Nhung đem tất cả đồ đạc ném trên mặt đất, nổi giận đùng đùng chất

vấn quản gia. “ Tiểu thư còn chưa tìm thấy sao, một người lớn sờ sờ ra

đó sao lại có thể biến mất, nếu nàng gặp cái gì không may, ta sẽ đem

ngươi rút gân lột da “

“ Báo, tiểu thư đã trở về, còn dẫn theo cô gia....” Gã sai vặt gấp rút chạy vào thư phòng, nói tin tức đặc biệt

vui mừng này cho Hứa đại nhân .

“ Cô dã? Là loại chim sáo đá mới à?” Hứa Thiệu Nhung nghe được em gái đã trở về, miệng cười vui vẻ nói.

“ Là cô gia, trượng phu mà tiểu thư mới cưới, Hứa đại nhân người không sao chứ ? “

Hứa Thiệu Nhung trước mắt bỗng tối đen, loạng choạng một chút rồi ngã xuống đất. Kia cô gia là cái quỷ gì, ai tới nói cho hắn biết, thật ra đây chỉ là cơn ác mộng...