Chương 8: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 8 )

Ánh mắt Cố Hàn Tư u ám lạnh lẽo, hơi thở tràn ngập nguy hiểm.

“Cậu là đang đang nhắc nhở tôi, cậu xem tôi trở thành thế thân của người khác?”

Khoảng cách của hai người bây giờ trở nên rất gần làm Thẩm Trì có chút khẩn trương, ánh sáng trong con ngươi đều là xấu hổ buồn bực và hoảng loạn, “Tôi…… tôi không có……”

Hơi thở quanh thân Cố Hàn Tư có chút lạnh lẽo, “Thẩm Trì, cậu hiện tại chỉ có hai lựa chọn, hoặc là ngoan một chút, cùng tôi về nhà cũ Cố gia. Hoặc là cậu phản kháng, tôi sẽ đem cậu trói về nhà cũ Cố gia.”

“Tự mình chọn”

Cố Hàn Tư vuốt ve đôi môi dưới ngón tay hắn, ngữ điệu lộ ra ý tứ cảnh cáo “Cho cậu thời gian là một phút để suy xét”

Thẩm Trì mím môi, dường như quyết định thỏa hiệp đưa ra câu trả lời, “Cái…… cái thứ nhất……”

Lựa chọn này của Thẩm Trì làm Cố Hàn Tư cực kì vừa lòng, hắn buông cằm ra xoa xoa mái tóc màu nâu trà của Thẩm Trì, “Ừm, thật ngoan.”

Cố Hàn Tư sửa sửa quần áo của mình trực tiếp đứng dậy, “Cần cái gì, cứ trực tiếp nói với quản gia.”

Thẩm Trì bé ngoan thành thật ừ một tiếng.

Cố Hàn Tư che dấu một tia ý cười dưới đáy mắt, xong xuôi đứng dậy trực tiếp đến công ty.

Thẩm Trì chống đầu, nhìn bóng dáng người rời đi, đáy mắt đều là ý vị thâm trường nghiền ngẫm.

Ngày hôm sau, Cố Hàn Tư mang theo Thẩm Trì trở về Thẩm gia, dọc theo đường đi sắc mặt Thẩm Trì không được tốt, khiến Cố Hàn Tư có một chút khó chịu. Ngồi ở trong xe của hắn, Thẩm Trì lại dám nghĩ đến nam nhân khác!

Xe tới nơi, Cố Hàn Tư không xuống xe, chỉ nới lỏng đai an toàn, bỗng nhiên xoay người bóp lấy cằm Thẩm Trì giọng nói âm hiểm chất vấn.

“Thẩm Trì, lần đầu tiên của cậu là của tôi hay Cố Hàn Thần?”

Không phải bởi vì thích nên chất vấn, mà chỉ đơn giản đến từ tính dục chiếm hữu của nam nhân.

Thẩm Trì cả kinh, sắc mặt đỏ bừng, “Anh…… anh đang nói gì vậy!”

Thẩm Trì muốn phản kháng, lại bị hắn đem hai tay cậu giam cầm lêи đỉиɦ đầu, “Ngoan một chút, tôi hỏi cậu cái gì thì cậu nên thành thành thật thật mà trả lời”

Cố Hàn Tư rất là để ý điểm này.

Thẩm Trì mắc cỡ đỏ mặt, quay đầu đi, dường như sự chịu đựng đã đến giới hạn, cảm thấy thẹn muốn chết mới phải nói ra cái vấn đề riêng tư này “Là của anh……”

Cố Hàn Thần về điểm này là do tâm lý biếи ŧɦái, hay là cảm thấy sợ nguyên thân làm bẩn hắn, cho nên chưa bao giờ chịu chạm vào nguyên chủ. Thậm chí lúc tâm tình không tốt, còn sử dụng bạo lực, chờ nguyên chủ tính tình dịu lại đi dỗ hắn.

Như vậy so sánh với Cố Hàn Tư trừ bỏ đêm đó bạo không kém bao nhiêu, miễn cưỡng coi như là săn sóc.

Cố Hàn Tư nghe được câu trả lời mình muốn, liền buông tay, “Hừ, thật khéo”

“Cậu cũng là lần đầu của tôi”

Thẩm Trì cả kinh trực tiếp nhảy dựng lên, sắc mặt so với vừa nãy còn muốn đỏ hơn. Quả nhiên có biểu cảm nhìn tương đối có sức sống.

Cố Hàn Tư tháo đai an toàn cho Thẩm Trì, “Xuống xe đợi chút nữa tôi nói cái gì thì cậu làm cái đó, biết không?”

Thẩm Trì cuống quít gật đầu, như tiểu động vật bị kinh hoảng thất thố rất đáng yêu, làm đáy mắt hắn không tự chủ được một mảnh dịu dàng.

Thẩm Trì đi theo hắn vừa đến cửa, liền nghe được thanh âm của Cố Hàn Thần, mà người này là oán niệm ở nơi sâu nhất trong tim Thẩm Trì, cậu mạnh mẽ trực tiếp tiến lên. Cố Hàn Tư theo bản năng chắn lại người trước mặt cậu, thân mình bị kéo lệch qua một bên, cậu được Cố Hàn Tư kéo vào trong l*иg ngực hắn.

Thẩm Trì lúc này lại không có sức lực để thẹn thùng, cậu nâng mi nhìn Cố Hàn Tư, cậu quả thực cực kì thống khổ, “Tôi…… thực xin lỗi……”

Cố Hàn Tư dứt khoát trực tiếp đem người ôm ngang lên, Thẩm Trì sợ tới mức theo bản năng ôm lấy cổ hắn, kinh hoảng nhìn Cố Hàn Tư, “Anh…… anh định làm gì……”

Cố Hàn Tư ánh mắt thâm thúy, thẳng tắp đối diện cặp mắt đang hoảng loạn kia của Thẩm Trì, “Ôm ngươi.”

Cố Hàn Tư mặt không đổi sắc nói như vậy, kỳ thật cũng là do Cố Hàn Tư đoán tới tính tình ác liệt của Cố Hàn Thần, sợ cậu tiến lên cùng hắn đối chọi lại chịu thiệt vào mình.