Chương 39: (39) END TG1

Thẩm Trì ngoan ngoãn ngồi ở trên đùi Cố Hàn Tư lấy lòng hắn, Cố Hàn Tư thuận thế nhéo thịt mềm bên hông cậu.

“Anh không tức giận.”

Miệng thì nói như thế, nhưng nhìn vẻ mặt của hắn lại không có vẻ gì là không…… tức giận.

Thẩm Trì hừ một tiếng, “Lão công, anh lại khẩu thị tâm phi.”

Thẩm Trì hiện tại kêu lão công cũng càng ngày càng thuận miệng, điều này làm cho Cố Hàn Tư cảm thấy thời gian tương lai rất đáng mong chờ.

Cố Hàn Tư cũng hừ một tiếng, “Nếu đã biết anh tức giận vì sao còn làm trái ý anh?”

“Em là đang giúp anh.”

Thẩm Trì dụi mặt cọ vào cổ Cố Hàn Tư, “ Ừm ừm, em biết rồi, lão công của em là tốt nhất.”

Cố Hàn Tư đen mặt giữ lại Thẩm Trì đang không thành thật, “Không cho phép làm nũng!”

Thẩm Trì lập tức bĩu môi, ủy khuất nói, “Anh mắng em……”

“……”

Hắn sẽ lấy chiêu này uy hϊếp y, biết rõ y ăn mềm không ăn cứng.

Thẩm Trì mím môi, ôm eo Cố Hàn Tư, “Bây giờ em không phải đang rất tốt sao?”

“Cho nên đừng tức giận với Trì Trì được không?”

Mỗi lần Thẩm Trì làm nũng, Cố Hàn Tư đều chịu không nổi, làm gì còn tức giận.

Nhưng hắn cũng không tha cho Thẩm Trì dễ dàng như vậy, “ Muốn anh không tức giận cũng được, em biết phải làm sao mà.”

Cố Hàn Tư nhéo cằm Thẩm Trì, ánh mắt sâu thẳm mà nguy hiểm.

Thẩm Trì: “……”

Tên da^ʍ ô.

Thẩm Trì sắc mặt ửng đỏ, “Tại…… nơi này sao?”

Cố Hàn Tư tựa lưng ra phía sau, nhẹ chống huyệt Thái Dương nhướng mày, ý tứ bên trong rất rõ ràng.

“……”

“Biết…… đã biết.”

Thẩm Trì nhận lệnh “lấy lòng” Cố Hàn Tư.

Vốn dĩ Cố Hàn Tư muốn cho Thẩm Trì chịu trừng phạt để ghi nhớ, nhưng cuối cùng người chịu khổ vẫn là hắn.

Quả thực chính là tiểu yêu tinh.

“Về sau có nghe lời không?”

Thẩm Trì có chút chịu không nổi, hai mắt đẫm lệ bộ dáng giống như muốn bị chà đạp.

“Sẽ…… sẽ nghe lời.”

Cố Hàn Tư nhẹ a một tiếng, “ Do biểu hiện của Trì Trì trước đây, những lời này có độ đáng tin bằng không. Cho nên, Trì Trì đã chuẩn bị xong chưa?”

Thẩm Trì híp nửa mắt nhìn Cố Hàn Tư, tựa hồ đang suy nghĩ ý tứ trong câu nói vừa rồi là gì, kết quả giây tiếp theo cơn đau ập tới.

A……

Đại khái là eo muốn gãy mất.

——

Thẩm Trì cứ như vậy ở trên giường nằm hai ngày mới có thể đi xuống, thực sự quá lâu.

Nắm lông nhỏ không hiểu, rõ ràng biết eo muốn gãy đi, hắn còn muốn ân ái cùng Cố Hàn Tư.

Ký chủ đại nhân đầu óc có phải có vấn đề hay không?

Thẩm Trì chỉ xoa nắn nắm lông nhỏ ý cười dịu dàng, còn thời gian cả đời, hắn đương nhiên cần một chút gia vị.

Đương nhiên cũng chỉ có thể làm chuyện yêu đương, ai bảo Cố Hàn Tư đẹp đến thế đâu.

Vừa lúc lại danh chính ngôn thuận là nam nhân của hắn, vậy thì quang minh chính đại ngủ thôi.

Nắm lông: “……”

Mệt mỏi.

Công ty của Cố Hàn Tư càng lúc càng lớn, mẹ Cố cũng ngày một tốt hơn.

Thẩm gia không biết bắt đầu từ khi nào, đã không ai đề cập tới nữa. Kỷ Ngọc hỗn đến hô mưa gọi gió, nghe nói sau lưng còn có một đại lão.

Thẩm Trì từ Cố Hàn Tư nghe nói, chính là người trước đây muốn đoạt người cùng y, tên là cái gì tuyền.

Thẩm Trì lười nhớ tới một cái tên râu ria.

Sau đó, Thẩm Trì gặp gỡ vào lần trong tiệc rượu của công ty, lớn lên coi như cũng được, Chẳng qua không phải loại hình Thẩm Trì thích.

Về phần Cố Hàn Thần, Thẩm Trì sớm đã vứt ra sau đầu, cũng là do sau đó mẹ của Cố Hàn Thần qua đời, bọn họ mới gặp lại.

Cố Hàn Thần đã thành thục hơn rất nhiều, trở nên càng thâm trầm, nghe nói gã cũng có công ty, chẳng qua đều là Cố Lục âm thầm giúp đỡ.

Đối với chuyện này, Cố lão gia mắt nhắm mắt mở cho qua.

Thẩm Trì cũng đang toả sáng trong lĩnh vực thiết kế, mọi người đều muốn gặp được nhà thiết kế đằng sau Cố Hàn Tư, nhưng ai cũng đều không thấy được.

Vầng trăng sáng treo trên bầu trời, bị hắn giấu đi, chỉ có mình hắn biết.

“Trì Trì, anh yêu em.”

Đợi hơn phân nửa đời, rốt cuộc vẫn là chờ được lời này.

Thẩm Trì ôm cổ Cố Hàn Tư, mi mắt cong cong, “Lão công ~”

“Em cũng.”

“Cũng cái gì?”

“Yêu anh.”

“Ai yêu anh?”

Thẩm Trì thấp giọng cười, kiễng mũi chân ghé bên tai Cố Hàn Tư cắn, cố ý liêu nhân, “Trì Trì yêu Cố Hàn Tư.”

Cố Hàn Tư đôi mắt hơi ám, trực tiếp đem người khiêng lên.

Đối với chuyện này nắm lông nhỏ tỏ vẻ, ký chủ đại nhân, cầu nguyện cậu giữ được eo.

Nhưng mà có ai quan tâm đâu?

Dù sao ký chủ đại nhân cũng sẽ không quan tâm!

Oán niệm của nguyên chủ tiêu tan, Thẩm Trì cũng làm bạn với Cố Hàn Tư cả đời, cảm xúc mau chóng bình phục, làm nắm lông nhỏ hoài nghi, ký chủ đại nhân nhà nó rốt cuộc có trái tim hay không.

“Không có.”

Nắm lông nhỏ: “……”

Tra nam!

Thẩm Trì cười nhạo, trực tiếp túm lấy cái đuôi nắm lông nhỏ nhanh chóng tiến vào thế giới tiếp theo.

Lại nói đến thế giới vừa rồi, hắn vậy mà không bị vệ sĩ tuần tra bắt được, không biết có phải bởi vì lần đầu tiên nghe lời Thẩm Trì không, cho nên mới không có xuất hiện.

Vấn đề này tạm thời giữ lại.

Dù sao cũng sẽ có cơ hội nghiệm chứng.

“Lần này lại là cái thế giới gì.”

Thẩm Trì yêu thích xoa nắn nắm lông nhỏ không buông tay.

Một nắm lông nhỏ giận mà không dám nói gì, hừ, tốt lắm nắm lông không đánh ký chủ.

“Cung đấu.”

Thẩm Trì nhướng mày, “Cung đấu? Thú vị.”

“Đối tượng công lược là ai?”

“Nam Cung Thần.”

“Nương nương, có người muốn gặp người.”

Dòng suy nghĩ của Thẩm Trì bị người đánh gãy, người nói chuyện là một tiểu cung nữ, cũng là người hầu hạ duy nhất bên cạnh Thẩm Trì —— Hương Ngưng.

Đáng nhắc tới chính là, nguyên thân tuy rằng là “nương nương”, nhưng lại là một phi tần giống như bị đày vào lãnh cung.

“Nam cũng có thể làm phi?”

Nắm lông nhỏ lắc lắc cái đuôi nhỏ, “Đương nhiên không thể! Nguyên thân thay thế muội muội của mình tiến cung.”

“Nhưng cẩu hoàng đế thân thể không tốt, lại để tang tiên hoàng, giữ đạo hiếu ba năm.”

“Chỉ nạp phi, không thị tẩm.”

“Ký chủ đại nhân, cậu hiện tại xuất hiện thời gian vừa lúc là ba năm.”

Hương Ngưng thấy nương nương nhà mình xuất thần, không ngăn được nghiêng đầu quơ quơ tay, “Nương nương!”

Thẩm Trì lúc này mới phục hồi tinh thần lại, tay chống huyệt Thái Dương, đôi mắt như ánh trăng lạnh nhìn Hương Ngưng, lộ ra vài phần thanh lãnh khác với thường ngày, rồi lại lộ ra vài phần ôn nhuận, làm Hương Ngưng trong lúc nhất thời nhìn đến ngây ngốc.

“Hương Ngưng?”

Hương Ngưng lấy lại tinh thần, vội vàng thu liễm ánh mắt, đôi mắt của nương nương thật là đẹp!

Cảm giác giống như cùng lúc bình thường không giống nhau, trước đây đôi mắt này rất vô hồn, hôm nay đôi mắt nương nương tuy rằng lạnh lẽo, nhưng vẫn có thần.

Thật đáng tiếc, trên mặt nương nương có một vết sẹo, nhìn có chút khó coi, nhưng mà một chút đều không ảnh hưởng đến nhan sắc của nương nương nhà nàng!

“Dạ!”

Thẩm Trì buồn cười, trông nàng giống như một bé thỏ con, “Ngươi mới vừa nói có người muốn gặp ta?”

Hương Ngưng gật đầu, “Vâng, nói là ca ca của nương nương.”

Ca ca sao?

Kia chẳng phải là muội muội của nguyên thân sai?

“Nha đầu ngốc nhà ngươi, phi tần hậu cung không có lệnh không được gặp riêng nam nhân bên ngoài.”

Hương Ngưng rất ngạc nhiên, “Nương nương, người trước kia không phải……”

Thẩm Trì câu môi cười, “Trước kia trộm gặp phải không?”

Rốt cuộc là một phi tần bị bỏ rới, làm gì có ai để ý tới.

Chẳng qua hắn cũng không phải là nguyên thân, hắn là tới giúp nguyên thân trút giận.

Thuận tiện công lược nam nhân.

“……”

Thống tử cảm thấy nửa câu đầu mới là…… nhân tiện.