Chương 21: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 21 )

“Ký chủ, cậu như vậy sẽ bị người ta đánh.”

Thẩm Trì nghi hoặc, “?”

Nắm lông bày tỏ rất đồng cảm với Cố Hàn Tư, “Ký chủ, cậu không cảm thấy cậu hiện tại giống một tên đại tra nam sao?”

Nó chưa thấy qua người nào giống như ký chủ nhà nó, tốc độ trở mặt cũng quá nhanh rồi.

Thẩm Trì nhào nắn nắm lông trên đùi, đối với lời này cảm thấy rất buồn cười, “Tao tra sao?”

Nắm lông cực kỳ khẳng định gật đầu, “Tra! Ký chủ, tốc độ trở mặt của cậu quá nhanh khiến tôi cảm thấy cậu quá vô tình, giống như cậu đang đùa giỡn với tình cảm của người ta vậy.”

Thẩm Trì đối với những lời như vậy không tỏ ý kiến gì, có lẽ là vậy. Nhưng có một điều mà Thẩm Trì tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đó là nói hắn tra!

Thẩm Trì tay dùng thêm vài phần sức nhào nắn, thiếu điều nuốn nắn bẹp Nắm lông, “Tao tra chỗ nào? Tao không có một chân dẫm hai thuyền, lại không đem người xem như đồ chơi, hơn nữa tao đùa giỡn tình cảm của Cố Hàn Tư sao?”

Thẩm Trì tự hỏi vai bạn trai nhỏ này hắn làm vô cùng tận trách.

“Bởi vì một giây trước cậu còn tỏ vẻ bản thân thích Cố Hàn Tư như vậy mà giây kế tiếp cậu lại trở mặt không chút tình cảm nào.”

Lời này của Nắm lông, Thẩm Trì không phản bác, dù sao cũng là sự thật.

“Nhưng tao sẽ ở bên cạnh hắn, sẽ yêu hắn cả đời. Hơn nữa, đây không phải là nhiệm vụ à? Lần đầu thất thân của tao là do hắn, tao đã rất nhân nhượng vì lợi ích toàn cục rồi.”

Nắm lông: “……”

Cậu nói đó là yêu sao? Rõ ràng chính là diễn!

Nắm lông bất lực, “Tôi nói là có lẽ, được chưa!”

Thẩm Trì người này, từ trước đến nay luôn trắng đen rõ ràng, nếu không phải vì trốn Chủ Thần đuổi bắt, hắn sẽ nghe lời làm nhiệm vụ như vậy sao? Hắn trước kia đều không trao tim cũng không trao thận, hiện tại thì tốt rồi cả “thân” cũng đều trao đi.

Nói đến Chủ Thần, Thẩm Trì thật ra rất thích dáng vẻ của y, tóc màu bạc dài, mày kiếm mắt sáng, da như noãn ngọc, xương quai xanh tinh xảo, còn có đường nhân ngư mạnh mẽ tôn quý vạn người mê luyến.

Chỉ là đáng tiếc dù hắn “không cẩn thận” nhìn lén nhiều lần như vậy, cũng chưa được tận mắt nhìn thấy. Nhưng chỉ riêng gương mặt kia của Chủ Thần đã khiến Thẩm Trì cảm thấy quá mức hại nước hại dân.

Hắn nghĩ nếu Chủ Thần là nữ nhân, tuyệt đối những từ như khuynh quốc khuynh thành cũng đều không đủ để hình dung.

Nhưng hắn thật sự không ngờ Chủ Thần hung dữ như vậy, không một tiếng động liền đem hắn ném vào ngục giam của tinh cầu!

Nắm lông cũng không tiếp tục đề tài này, “Ký chủ, vậy ngươi tính giúp nguyên thân trút giận như thế nào?”

Lông mày thanh mảnh của Thẩm Trì khẽ nhướn, “Đây là bí mật.”

Nắm lông: “……”

Quá tức giận nha! Nhưng mà nó đánh không có lại……

Không chỉ có đánh không lại, mỗi ngày còn đều bị ký chủ nhào, bóp! May mắn nó sinh ra là hệ thống cho nên sẽ không rụng lông!

Bằng không sớm hay muộn cũng bị ký chủ nhào trọc.

Thẩm Trì chuẩn bị một lượt rồi đi mua sắm. Nguyên chủ biết làm hắn sẽ làm, nguyên chủ không biết làm hắn cũng sẽ làm. Đây chính là mười phần toàn năng nha.

Thẩm Trì ở thời điểm không cần thiết sẽ không duy trì thiết lập nhân vật, đôi mắt đen sâu có chút hẹp dài sắc bén, đặc biệt khi hắn không cười, phá lệ nghiêm túc, thậm chí lộ ra vài phần tà khí, không ai dám chọc.

Nhưng luôn có những người không có mắt mà lao vào chỗ chết.

“Ôi Thẩm Trì, mày rời khỏi Thẩm gia liền biến thành bộ dáng giống như con chó hoang thế này sao? Để tao nhìn chút xem mày mua cái gì, rau xanh, nấm, tỏi tây, cẩu kỷ……”

“Ồ…… Thẩm tiểu thiếu gia, đây là cho dê ăn sao? Chậc chậc, Thẩm Trì mày xem mày kìa, quá thê thảm, một miếng thịt cũng không có ăn.”

Thẩm Trì ngước mắt lên liếc nhìn, người này là con trai nhà họ Thẩm —— Tɧẩʍ ɖυệ.

Tên này cùng nguyên chủ ít tiếp xúc nhất nhưng lúc còn nhỏ cũng không ít lần khi dễ nguyên chủ.

Gia đình hào môn luôn có điểm giống nhau, tuy rằng không phải kiểu kịch bản con nuôi cẩu huyết, nhưng cũng không khá hơn là bao.

Mẹ của Tɧẩʍ ɖυệ là vợ cả, sinh non dẫn đến xuất huyết nhiều bởi vậy mà mất sớm, cho nên từ nhỏ Tɧẩʍ ɖυệ sức khoẻ đã rất kém, bệnh nặng bệnh nhẹ không dứt, người trong nhà xem hắn như tiểu tổ tông mà nuôi.

Mà nguyên thân được sinh ra sau khi cha Tɧẩʍ ɖυệ tái hôn. Người phụ nữ đó là mẹ đẻ của nguyên chủ, là mẹ kế Tɧẩʍ ɖυệ. Bởi vì từ mẹ kế này, từ xưa đến nay đều làm cho người ta cảm giác không được tốt lắm, cho nên mẹ của nguyên chủ rất nỗ lực làm một người mẹ tốt.

Nhưng bà ta là nỗ lực làm một người “mẹ” tốt của Tɧẩʍ ɖυệ, nhưng lại làm “mẹ kế” của nguyên chủ.

Đối với Tɧẩʍ ɖυệ sủng tới vô cùng vô tận, với nguyên chủ thì mặc kệ không hỏi. Bà ta có thể vì Tɧẩʍ ɖυệ bệnh mà lo lắng ba ngày ba đêm, nhưng chỉ vì nguyên chủ bị Tɧẩʍ ɖυệ vu oan làm vỡ một món đồ cổ yêu thích của ông nội, liền đem nguyên chủ nhốt ba ngày ba đêm, còn bị ông dùng quải trượng (*) đánh một trận.

(*) quải trượng: gậy chống để đi dành cho người già

Kỳ thật món đồ cổ kia là nguyên chủ tính toán chơi khăm Tɧẩʍ ɖυệ, muốn nhìn xem bà ta rốt cuộc có thể hay không che chở cho nguyên chủ cho nên mới ném vỡ.

Bởi vậy tính tình cố chấp u ám của nguyên thân phần lớn đều bởi vì mẹ của hắn.

Bà là mẹ kế tốt, nhưng không phải một người mẹ đủ tư cách với con của mình.

Thẩm Trì không dám phán xét cách đối nhân xử thế của mẹ nguyên thân, nhưng bà xác thực khiến tâm nguyên chủ rét lạnh.

Nguyên chủ không hận bà bởi vì hắn biết nỗi khổ của mẹ mình, nhưng hắn không có khả năng tha thứ cho mẹ hắn vì làm một mẹ kế tốt mà đối xử với con mình như vậy.

Thẩm Trì đè nén oán khí xuống đáy lòng, cười lạnh một tiếng, “Đúng vậy, Thẩm đại thiếu gia tôn quý biết bao, vậy mà nuôi dưỡng bạn gái cùng người anh em tốt của mình —— nɠɵạı ŧìиɧ một năm.”

Cậu mới từ Nắm lông nghe được tin này.

Thẩm Trì đặc biệt vỗ tay thán phục, “Đáng để cho tất cả nam nhân học hỏi.”

Tɧẩʍ ɖυệ hoàn toàn không nghĩ tới Thẩm Trì vậy mà lại biết chuyện này, càng không nghĩ tới Thẩm Trì gan lớn như vậy lấy chuyện này ra để kí©h thí©ɧ hắn. Đằng này còn ở nơi đông người, lập tức tức giận mặt đỏ tía tai, gân xanh trên cổ đều có thể trông thấy, “Thẩm Trì! Mày đừng có mà bắt nạt người quá đáng!”

Thẩm Trì thân mình nghiêng về phía trước, hay tay gác trên tay cầm của xe đẩy hàng, “Khinh người quá đáng, thì ra tôi đây còn xem anh là con người.”

Nắm lông phụt một tiếng, ha ha…… chết tiệt, cười chết nó, sao cậu ta có thể làm được điều này!

Khó trách trong ngục giam của tinh cầu, những tên phạm nhân kia hận không thể để Chủ Thần tự tay tiêu diệt bọn chúng, ký chủ của nó quả thực là khiến người ta tức chết!

Nó cười muốn rụng cả lông!

Tɧẩʍ ɖυệ tức giận mặt đỏ bừng lên, tựa hồ như bị Thẩm Trì chọc cho tức muốn ngất đi.

“Thẩm Trì! Mày đừng nghĩ rằng rời khỏi Thẩm gia thì có thể kiêu ngạo như vậy! Chờ tao trở về nói với mẹ, xem bà ấy đánh mày như thế nào!”

Thẩm Trì nhíu mày, quá ồn ào.

Đôi mắt xếch khẽ liếc, ánh mắt hung ác dừng ở trên người Tɧẩʍ ɖυệ, tức khắc làm Tɧẩʍ ɖυệ cảm thấy một trận ớn lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên gáy cổ, thậm chí một chữ cũng không dám mở miệng.

“Tôi mỏi mắt mong chờ.”

Tɧẩʍ ɖυệ: “……”

Hắn nhìn bóng dáng Thẩm Trì rời đi, trong lòng không khỏi thở hắt ra một hơi! Thẩm Trì, tên này quá kiêu ngạo!

Hắn ta từ khi nào ngang ngược như vậy?! Cho rằng được Cố Hàn Thần để ý liền có thể không đem người anh trai này để vào mắt sao?!

Ngay khi Tɧẩʍ ɖυệ tức giận không thể kiềm chế được thì hắn nhận được thông báo tin nhắn, nhìn thoáng qua, lập tức nhếch miệng cười nhạo.

Thẩm Trì thật sự bị vứt bỏ?! Cố Hàn Thần chỉ đem hắn coi như thế thân? Ha ha, khó trách hắn lại thảm như vậy!

Thẩm Trì mày chờ xem! Tao nhất định sẽ khiến mày phải trả một cái giá thật lớn cho hành động ngày hôm nay!

Không hề để lại một lời rời nhà đi với một người đàn ông, bỏ Thẩm gia không màng, làm mất hết mặt mũi nhà họ Thẩm, hiện tại mới bao lâu liền thành chiếc giày rách? Gia gia nhất định sẽ đánh chết hắn!

Tɧẩʍ ɖυệ nghĩ đến hình ảnh Thẩm Trì bị Thẩm lão gia cùng mẹ hắn trừng phạt, tâm tình liền sung sướиɠ.