Chương 14: Bạch nguyệt quang thế thân lại xuất tường ( 14 )

Thẩm Trì khẩn trương nhắm mắt lại, chờ bị mắng, kết quả là chỉ nghe được Cố lão gia hừ lạnh một tiếng, thậm chí mang theo một chút…… ngạo kiều.

Thẩm Trì mở to mắt, nghi hoặc nghiêng đầu, dường như không quá rõ lý do vì sao Cố lão gia phản ứng trước sau không giống nhau.

Cố Hàn Tư từ phía sau Thẩm Trì vòng lên nắm lấy bàn tay Thẩm Trì đang đặt ở trên đùi thưởng thức, “Tôi đã nói rồi, cậu ở trong lòng tôi sẽ không ai dám nói cậu cái gì.”

Thẩm Trì tấm tắc một tiếng coi như hắn cũng thông minh, rõ ràng là đang ỷ vào sự áy náy của gia gia muốn làm gì thì làm! Chẳng qua y vốn ngây thơ như vậy, làm sao có thể vạch trần Cố Hàn Tư được, cho nên chỉ ra vẻ không rõ nguyên do ồ một tiếng.

Kỷ Ngọc thấy thái độ Cố lão gia hoàn toàn bất đồng, cảm thấy bất bình tức giận, dựa vào cái gì đều là kêu gia gia như nhau, hắn ta lại có thể được gia gia tán thành?!

Kỷ Ngọc là người kiêu ngạo từ trong xương cốt, không cho phép bản thân phải chịu ủy khuất như vậy, nhưng vừa rồi hắn lại không thể không tạm thời thỏa hiệp! Nhẫn nhịn tạm thời chờ gió êm sóng lặng, quan trọng nhất chính là, hắn có rất nhiều thời gian theo chân bọn họ để trả lại món nợ ngày hôm nay!

Đặc biệt là Thẩm Trì! Hắn nhất định sẽ trả lại gấp trăm lần ngàn lần!

“Cố Hàn Thần, mày rêu rao mang người trở về, chính là muốn tao phải đến tác thành cho mày?”

Cố lão gia trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đứa cháu Cố Hàn Thần này vốn không có được sự tín nhiệm của Cố lão gia.

Trước không nói Cố Hàn Thần thân phận không chính thống, cố tình còn không biết thu liễm, làm xằng làm bậy! Nếu không phải ông trong tối ngoài sáng, che chở Cố Hàn Tư, sợ là tiểu tử này không biết đã bị này hai cha con nhà này khi dễ thành bộ dáng gì.

Cho nên không chỉ có Cố Hàn Tư đi tìm mẹ hắn, mà Cố lão gia cũng đi tìm, ông thực có lỗi với đứa con dâu Vân Miểu này. Cũng do ông không phát hiện sự tình nghiêm trọng sớm một chút, mới để con trai mình giày xéo đứa con dâu này như vậy.

May mà Cố Hàn Tư cũng không phải thị phi bất phân, đối với Cố lão gia cũng chỉ ngoài mặt nhìn biệt nữu thôi. Kỳ thật, Thẩm Trì cảm thấy hai ông cháu này tính tình y nhau.

Đều rất ngạo kiều.

Cố Hàn Thần vẫn một mực cung kính, “Gia gia, ta cùng A Ngọc là thật lòng yêu nhau.”

Cố lão gia vẻ mặt trào phúng, “Thật lòng yêu nhau thì năm đó hắn sẽ rời bỏ mày mà đi? Thật lòng yêu nhau, mày lại kéo nhi tử duy nhất của Thẩm gia làm thế thân của người ta? Thật lòng yêu nhau sẽ cố tình vào thời điểm này một chân xen ngang, đến thể hiện mình có bao nhiêu vô tội?”

Thẩm Trì cười thầm, Cố lão gia này hắn thích, quả thực là nhất châm kiến huyết (*) mà.

(*) Nhất châm kiến huyết: Một câu ngắn mà chỉ được chỗ trọng yếu, lời nói trúng tâm sự.

Thẩm Trì nghe được câu này, ở trong lòng Cố Hàn Tư có vẻ có một chút ủy khuất, Cố Hàn Tư phát hiện ra cảm xúc Thẩm Trì chợt động, liền mềm nhẹ trấn an, cũng không đi quản bọn họ.

Cố Hàn Thần nghe Cố lão gia nói, vô pháp phản bác.

“Cố gia gia, là cháu không tốt…… người đừng trách Hàn Thần……”

Nhíu mày một bộ dáng ủy khuất, thật sự nhìn thấy mà thương, Cố Hàn Thần lại đau lòng chiêu này của y nhất.

Làm trò trước mặt Cố lão gia, đem người kéo vào trong lòng ngực, “Gia gia! Cái này thực sự không liên quan A Ngọc, là…… là cháu cưỡng bách hắn, A Ngọc mới không thể không đi theo cháu.”

Cố lão gia tâm trạng trùng xuống bị Cố Hàn Thần làm cho tức chết, hai cha con nhà này căn bản chính là cùng một loại đức hạnh!

“Cố Hàn Thần! Mày hiện tại là càng ngày càng có bản lĩnh nhỉ?”

“Được! Nếu mày khăng khăng muốn cùng người này ở bên nhau, vậy thì mày liền từ bỏ toàn bộ mọi thứ của Cố gia đi!”

Trên mặt Cố lão gia là sự nghiêm túc, không một chút nhân nhượng.

Cố lão gia lần này quyết hạ nhẫn tâm, hôm nay Cố Hàn Thần nếu nhất định phải cùng Kỷ Ngọc ở bên nhau, vậy thì hắn phải từ bỏ hết thảy những thứ mình đang sở hữu.

Chẳng qua căn cứ theo quan sát của Thẩm Trì, Cố Hàn Thần tuyệt đối không có khả năng từ bỏ mọi thứ của Cố gia!

“Cháu không đồng ý!”