Ánh sáng của mặt trời vào buổi sáng chíu rọi qua khung cửa xổ rồi rọi vào khuôn mặt thanh khiết của Bạch Liên.
Bạch Liên từ trong tu luyện mở mắt ra, trong nháy mắt con mắt màu xám tro phản phất xuất hiện một tia sáng màu xám tro nhạt trong con mắt đó, từ con mắt truyền tới một cơn đau nhức khiến nàng thiếu chút là kêu lên.
Cơn đau chỉ trải qua trong chốc lát rồi biến mất, Bạch Liên đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng ngủ cũ kĩ quen thuộc của Sử Lai Khắc học viện rồi đưa mắt nhìn qua Tiểu Vũ cũng đang tu luyện.
lúc Bạch Liên vừa chuyển tầm nhìn vào Tiểu Vũ trên người thì liền kinh ngạc vì cơ thể Tiểu Vũ trong mắt nàng đang được bao phủ bởi một tầng quang màu trắng nhạt, từ đại não truyền đến một con số 34 ở trên người của Tiểu Vũ, trong lòng nghi hoặc nàng dùng một tay che đi con mắt trái của mình thì tầng quang trên người Tiểu Vũ liền biến mất.
Bạch Liên trong lòng liền tỏa, có vẻ như con mắt này của nàng có thể biết được cấp độ hồn lực của người mà nàng nhìn thấy, còn làm sao nàng biết chỉ cần dựa theo tầng quang nhất màu trắng ở trên người Tiểu Vũ thì có thể đoán được đó là hồn lực, hồn lực luôn có trắng nên rất dễ nhận ra huống chi nàng còn là hồn sư nên rất biết rõ về hồn lực.
Sau khi tìm ra được năng lực của con mắt này thì Bạch Liên liền vệ sinh cá nhân rồi đi tới một một cái sân trống, ngay khi nàng vừa tới thì liền nhìn thấy Đường Tam đang đứng ở đó kế bên là một hộp cơm gỗ to hơn một thước bóc lên một mùi thơm lừng của thức ăn khiến bụng nàng sôi trào.
Đường Tam nhìn thấy Bạch Liên liền mỉm cười, nói ” Tiểu Liên, buổi sáng tốt lành “.
” buổi sáng tốt lành ” Bạch Liên đáp rồi bước lại gần chỗ Đường Tam, ánh mắt nhìn chăm chăm vào hộp cơm gỗ kế bên, hỏi ” đây là? “.
Đường Tam nhìn vẻ mặt bị đồ ăn câu mắt hồn của Bạch Liên, dùng tay xoa nhẹ đỉnh đầu mềm mượt của nàng cười, nói ” buổi sáng của muội mau thưởng thức xem “.
” ân ” trả lời một tiếng, Đường Tam cùng Bạch Liên liền mở hộp thức ăn ra, trong đó đủ các món ăn gồm thịt, cháo, bánh bao,….. thơm lừng, Bạch Liên cũng không chần chừ mà liền càng quét toàn bộ thức ăn trong hộp gỗ.
Sau khi Bạch Liên càng quét toàn bộ đồ ăn trong hộp thì cũng vừa lúc toàn bộ sáu người Đái Mộc Bạch cùng Đại Sư vừa tới.
Mã Hồng Tuấn nhìn những hộp đồ ăn trên đất rồi nhìn về phía Bạch Liên cùng Đường Tam, giận giữ ” Tam Ca, Tiểu Liên hai người các ngươi có đồ ăn ngon mà không kêu ta “.
” đồ ăn là Tiểu Tam làm cho ta, sao phải kêu ngươi ” Bạch Liên bình thản nói.
Mã Hồng Tuấn nghe vậy liền á khẩu kông biết nói gì mà chỉ cấp cho Đường Tam một ánh mắt quái dị, Đường Tam đối với ánh mắt này cũng chỉ cười khổ.
Đại Sư sau đó liền lấy tuổi của tám người bọn họ để phân phối vị trí, đứng đầu đương nhiên là Đái Mộc Bạch, thứ hai là Áo Tư Tạp, tiếp là Đường Tam, Mã Hồng Tuấn, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh, Trữ Vinh Vinh và nhỏ nhất là Bạch Liên.
” Ha Ha ” Mã Hồng Tuấn cười lớn hướng về phía các nữ tử trong nhóm nói ” ta đứng thứ tư, nào gọi một tiếng tứ ca nào “.
” ngươi mơ tưởng ” Tiểu Vũ kinh bỉ nói.
” trừ khi ngươi mạnh bằng Tam ca ” Trữ Vinh Vinh cười nói.
” đánh thắng ta ” Chu Trúc Thanh ngắn gọn.
” các ngươi… ” Mã Hồng Tuấn cứng họng rồi nhìn Bạch Tam trong mắt tràn đầy mong chờ.
” Tứ ca ” Bạch Liên mặt không biến sắc nói, dù sao cũng chỉ là một cách xưng hô nên nàng thấy không có gì to tác.
Mã Hồng Tuấn nghe vậy trong lòng vui xướng, hướng Bạch Liên chạy tới, hai tay đang rộng nói ” Tiểu Liên muội thật tốt cho Tứ ca ôm cái nào “.
Mã Hồng Tuấn chưa kịp ôm lấy Bạch Liên thì liền bị nàng cho một đấm vào mặt đánh bay xa hai thước, nằm im bất động hoàn toàn.
Sáu người Đường Tầm nhìn Mã Hồng Tuấn nằm ở phía xa, một chút động đậy cũng không có rồi nhìn về phía Bạch Liên mặt vô cảm không chút biến sắc như chưa có gì xảy ra, thầm nuốt một ngụm nước bọt.
Đai Mộc Bạch hai chân run rẩy không ngừng, nhớ lúc trước vì tội phá hoại bữa ăn của Bạch Liên mà bị nàng đánh cho lên bờ xuống ruộng, dù không dùng tới võ hồn nhưng nhờ vào lực khống chế của hồn lực cùng hồn cốt mà những cú đấm đó nặng tựa ngàn cân, một bị đánh trúng thì phải thấu đến tận xương tủy khiến hắn không khỏi run sợ.
Bạch Liên nhìn những ánh mắt kì lạ đang nhìn mình, mặt không biến sắc, bình thản nói ” xin lỗi, phản ứng tự nhiên “.
“…. ” phản ứng tự nhiên kiểu gì vậy.
Sau khi Mã Hồng Tuấn được đánh thức dậy thì Đại Sư ánh mắt lướt qua từng người, nghiêm giọng nói ” 3 tháng nay các ngươi đã được trải qua ma quỷ khảo luyện, hồn lực và thể lực cũng đã tăng lên không ít ” dừng một chút rồi nói tiếp ” nay ta sẽ giao cho các ngươi một khỏa luyện khác, đó là các ngươi sẽ phải đi đến Tác Thác Đại Đấu Hồn Tràn, tấm ngươi các ngươi thành lập một tổ đội lấy tên Sử Lai Khắc Bát Quái ở đó lấy được ngân đấu hồn tổ đội và ngân đấu hồn cá nhân “.
” ngân đấu hồn? ” Áo Tư Tạp kinh hô ” lão sư a, ngài biết ta là phụ trợ hồn sư mà làm sao có thể một mình lấy được ngân đấu hồn được “.
Đại Sư liếc nhìn Áo Tư Tạp một cái rồi nói ” ta chưa nó hết, các ngươi có thể thi đấu theo phương thức 2 đấu 2 để trợ giúp lẫn nhau đoạt được ngân đấu hồn “.
” nhưng… ” Áo Tư định nói gì đó thì liền bị Đại Sư cắt ngang ” nếu ngươi có ý kiến thì cứ ở đây tiếp tục luyện tập cho tới khi nào những người còn lại đoạt được ngân đấu hồn thì thôi “.
” ách… lão sư à, ta thấy cách của ngài thật sư rất tốt, vừa cho chúng ta có chỗ luyện tập vừa trao dồi kinh nghiệm thực chiến, thực sự rất hay, xem như….. ta chưa có ý kiến gì “.
Trữ Vinh Vinh nhìn tình trạng của Áo Tư Tạp hiện giờ liền thở phào, nếu lúc nãy nàng mà lên tiếng thì nàng chắc sẽ giống Áo Tư Tạp.
Đại Sư tiếp tục nói ” tham gia Đại Đấu Hồn Tràn, các ngươi không được dùng tên thật của mình mà tự đặt cho mình một cái xưng hào, về xưng hào gì thì ta cũng đã nghĩ cho các ngươi rồi, Đái Mộc Bạch ngươi sẽ như cũ là Tà Mâu Bạch Hổ, Mã Hồng Tuấn là Tà Hỏa Phượng Hoàng, Áo Tư Tạp là Thực Thần Chuyên Viên, Đường Tam thì lấy Thiên Thủ Ngân Thảo đi.
” lão sư ta phản đối ” Tiểu Vũ lên tiếng ” ngân thảo nghe không uy mãnh chút nào, quá yếu đuối “.
Bạch Liên nghe vậy cũng lên tiếng ” đúng vậy, hay đặt là Thiên Thủ Tu la đi, dù sao tu la nghe giống như tên của một vị thần rất hùng mạnh “.
Đái Mộc Bạch nghe thấy Bạch Liên có kiến giống mình nên cũng hết sức ửng hộ nàng.
Đại Sư liếc nhìn Đường Tam thì cũng thấy hắn không phản đối vì ánh mắt của hắn khi nhìn Bạch Liên tràn đầy sự dung túng nên chắc chắn hắn không phản đối ” vậy Đường Tam sẽ là Thiên Thủ Tu La, Trữ Vinh Vinh Võ hông của ngươi Thất Bảo Lưu Ly Tháp nên cái tên Thất Bảo Lưu Ly sẽ dành cho ngươi, còn Chu Trúc Thanh thì lấy U Linh Miêu đi “.
” lão sư còn ta thì sao, nhớ cho ta cái tên hay đấy ” Tiểu Vũ mong chờ.
” ngươi võ hồn là thỏ, nên thể dẻo dai nên cái tên Nhu Cốt Mị Thỏ rất hợp với ngươi “.
Tiểu Vũ có được cái tên liền vui mừng nhảy cẩn lên nên chắc nàng rất thích cái tên này.
” còn ta? ” Bạch Liên
Đại Sư nhìn Bạch Liên từ trên xuống một lúc rồi nói ” ngươi có mái tóc bạch kim như vầng trăng, võ hồn là thực vật võ hồn có màu huyết sắc nên lấy tên là Bạch Nguyệt Huyết Quang đi “.
《 từ bây giờ ngươi sẽ là Bạch Nguyệt Huyết Quang 》.
Nghe được xưng hào của mình thì con ngươi của Bạch Liên liền đi rút, trong mắt hiện lên sự kinh hoảng cùng sát ý dày đặt, hai vai run lên, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh mà nàng không muốn nhớ tới.
Trong tinh thần hải Tiểu Điệp cảm nhân được sự kì lạ xảy ra thì liền mở mắt, hoảng hốt nói ” không thể nào, phong ấn đang bị phá bỏ, Tiểu Băng mau giúp ta di trì phong ấn “.
Dứt lời Tiểu Điệp cùng Băng Thiên liên thủ cố gắng củng cố lại phong ấn của ám nguyên tố đang dần bị phá tan của Bạch Liên, dù bọn họ không biết vì cái gì mà phong ấn tự nhiên bị phá vỡ nhưng họ biết một khi phong ấn bị phá vỡ thì Bạch Liên sẽ nguy hiểm tới tánh mạng của nàng.
Dù cả Tiểu Điệp và Băng Thiên cùng nhau củng cố lại phong ấn nhưng không cách nào đem ám nguyên tố phong ấn trở lại, dường như có cái gì đó đang ngăn cản bọn họ lại không cho ám thuộc tính phong ấn.
” nguy rồi, Tiểu Liên ” Tiểu Điệp kinh hoảng.
Ngay lúc này toàn bộ sự khác thường của Bạch Liên không ai có thể nhìn thấy nhưng toàn bộ đều được Đường Tam thu vào mắt.
Đường Tam lại gần bạch Liên, một tay xoa đầu nàng, lo lắng hỏi ” Tiểu Liên, muội sao vậy? “.
Lúc này trong đầu Bạch Liên đang nhớ lại những hình ảnh kia thì nghe giọng nói ôn nhu cùng lo lắng của Đường Tam thì liền hoàn hồn, thu lại sự kinh hoảng cùng sát ý trong mắt, ngước nhìn hắn, nói ” không sao “.
” Thật sao? ” Đường Tam nghi hoặc.
” ừm ” .
Dù thấy Bạch Liên có gì đó khác thường nhưng nếu nàng không muốn nói thì Đường Tam cũng không ép nàng nói chỉ im lặng quan sát từng phản ứng của nàng.
Lúc Bạch Liên hoàn hồn thì cũng là lúc Tiểu Điệp cùng Băng Thiên thành công cũng cố lại phong ấn, Tiểu Điệp trong mắt tràn đầy sự kinh hoảng nhìn Băng Thiên hỏi ” Tiểu Băng, ngươi biết chuyện gì đã xảy ra với Tiểu Liên không “.
Băng Thiên lắc đầu ” ta cũng không rõ, dường như lúc đó có một lực lượng khủng khϊếp ngăn cản chúng ta củng cố phong ấn, có lẽ phong ấn này không còn có thể di trì được nữa “.
Tiểu Điệp nghe vậy cũng không nói gì, nhưng trong đầu không ngừng tìm cách để phong ấn lại ấm thuộc tính nếu không sẽ rất nguy hiểm với Bạch Liên của nàng.
Đại Sư sau khi đặt xưng hào cho tám người Bạch Liên thì liền lấy ra tám cái mặt nạ màu lục được cho bọn họ rồi nói ” đây là những cái mặt nạ mà Phất Lan Đức chuẩn bị cho các ngươi, lúc ở Đại Đấu Hồn Tràn phải luôn mang nó vào để che dấu danh tính của các ngươi, nhớ chưa “.
” rõ ” dứt lời mỗi người lấy một cái mặt nạ đeo vào và theo Đại Sư đi đến Tác Thác Thành.