Chương 24: Đầu Hồn Cốt

Đường Tam lấy từ trong hồn đạo khí trữ vật ra một đống đậu hũ hồi phục mà Áo Tư Tạp tạo ra cho hắn lúc chuẩn bị vào rừng Tinh Đấu , nhanh chóng bỏ vào miệng dù cho số lượng đậu hũ này có thể phá hủy toàn bộ vị giác của hắn nhưng bây giờ hắn không hề quan tâm chuyện đó.

Ăn hết đống đậu hũ thì vết thương trên ngực do Tam Nhãn Lôi Ảnh gây ra và hồn lực cũng dần hồi phục, dù mùi vị rất khủng bố nhưng Đường Tam không thể phủ được lợi ích mà nó mang lại.

Hồn lực hồi phục được 7 thành, Đường Tam liền tiếp tục tìm kiếm Bạch Liên, chiến đấu với Tam Nhãn Lôi Ảnh làm tốn của hắn quá nhiều thời gian, bây giờ đối với hắn từng giây từng phút rất quan trọng.

Ngay lúc Đường Tam chuẩn bị rời đi thì trong không gian liền xuất hiện lực ba động, dù rất nhỏ nhưng cũng đủ cho hắn cảm nhận được. Đường Tam quay lại về hướng hồn lực ba động phát ra, là xác của Tam Nhãn Lôi Ảnh, trọng lúc này khi nhìn về phía đầu của Tam Nhãn Lôi Ảnh nơi phát ra hồn lực ba động thì từng giọt máu trong huyết quản của Đường Tam liền sôi trào.

Hai chân bất giác động đậy tiến lại gần Tam Nhãn Lôi Ảnh, càng lại gần máu trong huyết quản càng sôi sục, trong tay hắn liền xuất hiện một thanh chủy thủ, cầm thanh chủy thủ trong tay nhanh chóng chém qua vài đường ngay sau đầu của Tam Nhãn Lôi Ảnh.

Xuất hiện sau từng nhát dao là một cái xương đầu màu trắng tinh khiết, Đường Tam nhẹ nhàng cầm khối xương lên, đó là một cái đầu cốt có màu trăng tinh, đầu cốt này có ba hốc mắt cùng với một lượng hồn lực ba động bên trong.

Đường Tam nuốt từng ngụm hơi lạnh, ánh mắt hiện ra vẻ không thể tin được. Hắn đương nhiên biết thứ trong tay là gì?, và câu trả lời chính là hồn cốt mà còn là đầu hồn cốt vạn niên cực kì trân quý nữa.

Cầm hồn cốt trong tay khiến cho huyết quản của hắn không ngừng gào thét, một lòng kêu hắn mau chóng hấp thụ hồn cốt trong tay. Dù cho là hắn là người hai kiếp thì cũng không thể cưỡng lại được sự hấp dẫn của hồn cốt… không … Dù cho có là phong hào đấu la cũng chưa chắc cương lại được lực hấp dẫn này.

Đường Tam cố gắng lấy lại bình tĩnh, bỏ hồn cốt vào hồn đạo khí trữ vật, hiện giờ không phải là lúc thích hợp để hấp thụ hồn cốt, mà hắn cũng không biết là hồn cốt này có thích hợp với hắn hay không?.

Đường Tam nhanh chóng bình tĩnh lại và tiếp tục tìm kiếm Bạch Liên, dù hắn không biết nàng đang ở đâu?, dù hắn đã tìm khắp khu vực mà Bạch Liên có thể rơi tới nhưng vẫn không thể tìm thấy nàng, từng bước chân lao tới với tốc độ cực nhanh, hiện giờ Đường Tam chỉ có thể đi theo cảm tính về nơi hắn cảm thấy là nàng đang ở đó.

– 2 tiếng trôi qua –

Tại hang động băng lạnh sâu trong lòng đất của rừng Tinh Đấu, có một khối tinh cầu màu băng lam to hơn 2 thước đang lơ lững trên không khí, một khối băng cầu hoàng hảo không tì vết ngay bây giờ liền xuất hiện vài vết nức trên đó.

Một vết, hai vết, số vết nức càng ngày càng tăng. Bùm một tiếng, toàn bộ khối băng liền tan vỡ, xuất hiện sau màn băng lam là một nữ tử có mái tóc Bạch Kim dài ngang hông, đôi mắt màu huyết sắc khẽ mở, lần da trắng nõn nà, dung nhan tuyệt sắc, trên người là một bộ phục màu trắng đã bị lem đỏ và có vài chỗ bị rách, vị nữ tử đó là Bạch Liên.

Hiện giờ từng hơi thở của nàng đều mang theo khí lạnh đến run người, không gian xung quanh không ngừng dao động, Bạch Liên thở ra một luồng khí lạnh, khẽ dương người cũng đủ làm cho hồn lực mang theo băng hàn trong cơ thể ào ạt tỏa ra khắp không gian làm cho không khí càng tăng thêm độ lạnh.

Bạch Liên cảm thấy hồn lực của mình đã tăng đến 40 cấp hồn lực, hồn lực tăng liền hai cấp khiến cho nàng trong lòng không khỏi vui mừng, dù quá trình hấp thụ rất đau đớn nhưng lơi ích thì rất lớn.

Mi tâm của Bạch Liên liền xuất hiện hai tai sáng nhạt, một hắc, một lam lơ lửng trước mặt của nàng, tia sáng màu hắc sắc hình thành một nữ tử với mái tóc đen dài tới mông, lần da trắng nỗ nà, đôi huyết mâu lạnh lùng làm tăng thêm khí chất kêu ngạo của nàng.

Còn tia sáng màu lam là một nam tử có mái tóc màu lam sắc tựa băng thiên, tướng mạo tuấn tú, đôi ngươi màu lam lạnh lẽo như có thể đóng băng tất cả, khí chất của hắn tựa như đế vương tĩnh lặng nhưng tàn bạo.

Nữ tử tóc đen không ai khác là Tiểu Điệp, nàng nhìn Bạch Liên một hồi rồi liền liếc qua vị nam tử kế bên thập phần kiêu ngạo cười nói ” thấy sao nào Tiểu Băng?, có phải Bạch Liên của ta rất lơi hại phải không?, đứng là ta không nhìn lầm người phải không? “.

Bạch Liên hiện đang ngơ ngác thì liền bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng nói của Tiểu Điệp, khi nhìn lên thì nàng liền ngơ ngác khi trước mặt lại xuất hiện một vị nam tử có thể nói là tuyệt sắc như vậy.

Vị năm tử nhìn vẻ ngơ ngác của Bạch Liên cười nói ” không tệ, có thể vượt qua được điều kiện khắc nghiệt đó nhanh chóng như vậy, ngươi không tệ chút nào “.

” ngươi… là? ” Bạch Liên kinh ngạc nói.

” ta là Băng Thiên Lam Long đây, mà từ nay ngươi có thể gọi là Băng Thiên cũng được ” Băng Thiên cười nói.

” ngươi… là con… rồng đó ” Bạch Liên nghẹn lời, bộ tất cả hồn thú hóa thành người thì toàn là mỹ nam và mỹ nữ tuyệt sắc vậy sao.

Tiểu Điệp tiến lại gần Bạch Liên vòng tay ôm lấy nàng, ánh mắt trở nên nhu hòa khống chút lạnh lùng, nói ” Tiểu Liên, muội đúng là tuyệt vời, đúng là bảo vật của ta mà “.

” Tiểu Điệp tỷ buông ra ” Bạch Liên khó chịu nói.

” mồ.. ” Tiểu Điệp liến tiếc buông Bạch Liên ra nói ” ta chỉ ôm muội chút thôi mà đã vậy, còn tên Đường Tam gì đó ôm muội mà muội không hề phản ứng gì “.

Băng Thiên nhìn thấy bộ dạng trẻ con này của Tiểu Điệp liền kinh ngạc đến không ngậm miệng được, hắn không ngờ rằng Âm Sinh Hỏa Thần Điệp kiêu ngạo lạnh lùng như vậy lại có bộ dạng này.

Bạch Liên nghe Tiểu Điệp nhắc tới Đường Tam thì trên mặt liền xuất hiện hai đóa hồng vân, nhớ lại lúc hắn nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng như báo vật thì Bạch Liên cảm thấy từ trong lòng ngực xuất hiện một cảm giác khó tả thành lời.

Tiểu Điệp nhìn gương mắt có chút đỏ hồng của Bạch Liên thì vững có chút kinh ngạc nhưng cũng liền bình tĩnh cười vui vẻ nhìn Bạch Liên thầm nghĩ – a Tiểu Liên đã tới tuổi đó rồi. Xem ra nàng đã có lí do để trêu chọc Bạch Liên rồi.

” khụ, vậy thì muội định làm gì tiếp theo? ” Tiểu Điệp cười nói.

Bạch Liên nghe vậy liền bình tĩnh nhìn Tiểu Điệp nói ” có lẽ ta nên đi tìm bọn Đường Tam, dù sao cũng biến mất khá lâu rồi “.

” vậy thì đi thôi ” Tiểu Vũ cười nhìn Băng Thiên nói ” Tiểu Băng cùng ta trở lại tinh thần hải nào “.

” ừm ” Băng Thiên ngắn gọn trả lời rồi cùng Tiểu Điệp hóa thành hai đạo quang hướng mi tâm của Bạch Liên mà biến mất.

Sau khi Tiểu Điệp và Băng Thiên biến mất thì Bạch Liên liền lất từ trong hồn đạo khí trữ vật ra một bộ váy liền màu trắng tinh khiết dài gần tới đầu gối để thay cho bộ y phục trên người nàng, may mắn là lúc ở cùng với Đại Minh, Nhị Minh thì họ có làm cho nàng rất nhiều y phục khác nhau cho nàng.

Sau khi xong y phục thì nàng cũng bỏ lại bộ y phục cũ ở lại hang động, dù sao bộ y phục đó cũng không còn dùng được, ngay khi vừa chuẩn bị bước đi thì một tiếng nói thân quen vang lên trong đầu nàng.

” Ting, khoan đã chủ nhân, ta cảm thấy được trong hang động này còn có một thứ khác nữa “.

Nghe thấy giọng nói mái móc này liền khiến Bạch Liên kinh ngạc, đương nhiên nàng biết giọng nói này là của ai, cái giọng nói mà 4 năm nay chưa từng phát ra.

” hệ thống, cuối cùng thì ngươi cũng chịu lên tiếng sao ” Bạch Liên nói.

” Ting, thứ lỗi cho ta thưa chủ nhân bởi vì ngài đã có hồn thú có kiến thức phong phú ở bên nên ta cảm thấy khi nào cầm thiết mới xuất hiện ”

Nghe vậy thì Bạch Liên cũng gật đầu đồng ý, dù sao có bách vạn niên hồn thú như Tiểu Điệp bên cạnh thì cái gì mà nàng ta lại không biết, càng lúc Bạch Liên cảm thấy hệ thống có vẻ là một thứ đư thừa.

” Ting, chủ nhân đừng nói vậy ta sẽ cảm thấy bị tổn thương đó ”

” A, ta xin lỗi dù sao ngươi cũng rất có ích ” Bạch liên liền bào chữa. Dù sao nó cũng giúp nàng rất nhiều khi mới tới thế giớ này.

” Ting, bỏ qua chuyện đó đi, vậy chủ nhân có định tìm thứ còn nằm trong hang động này không? “.

” ngươi có biết đó là thứ gì không? ” Bạch Liên bình thản hỏi.

” Ting, thưa không, nhưng có vẻ như nó là một thứ rất có ích đối với ngài ”

” Thật không? Không có nguy hiểm gì chứ? ” Bạch Liên nghi hoặc nói, đối với cái hệ thống chết tiệt đã lừa nàng lúc trước này thì phải nên cẩn trọng hơn.

” Ting, không, thứ đó hoàn toàn an toàn và không có bất kì nguy hiểm nào, nên xin ngài hãy tin ở ta ”

Bạch Liên trầm tư suy nghĩ một hồi rồi nói ” được rồi, vậy thứ đó ở đâu? “, dù sao nó cũng chưa bao giờ hại nàng nguy hiểm tới mạng bao giờ.

” Ting, vậy chủ nhân hãy đi theo chỉ dẫn này,…….. ”

Nghe hệ thống chỉ dẫn một lúc rồi Bạch Liên liền gật đầu đáp ” được rồi ” rồi tiến bước lại phí vách tường băng lam đối diện với lối ra khỏi hang động phía sau nàng, Bạch Liên nhẹ nhàng chạm vào lớp băng thì cảm nhận được lớp băng này có một độ lạnh hoàn toàn khác với các lớp băng khác.

Sự lạnh lẽo của lớp băng này khiến cho máu trong huyết quản của nàng có cảm giác thân quen như tìm thấy được người thân, không chờ đợi thêm nữa Bạch Liên liền truyền một chút hồn lực mang thuộc tính cực băng vào lớp băng.

Hồn lực vừa được truyền vào thì khối tường băng liền phát ra ánh sáng màu lam nhẹ nhàng, khối băng biến thành những tia sáng rồi biến mất. Ngay sau khi khối tường băng biến mất thì liền xuất hiện một cái lôi vào hang động to hơn 2 thước ngay trước mắt Bạch Liên.

Từ trong hang động trào ra một luồng khí lạnh đến mức làm cho không gian xuất hiện những khối băng lơ lửng trên không khí rồi từ từ rơi xuống.

Khí lạnh này lạnh đến mức mà hồn sư có cực hạn chi băng võ hồn như nàng cũng phải lạnh run người không thể đi chuyển được, một lúc sau thì khí lạnh liền biến mất, Bạch Liên cũng dần dần đi chuyển được.

Bạch Liên nhìn cửa hang một lúc rồi mới tiênd vào, trong hang này rất sâu, không gian càng tiến vào thì càng rộng ra, hai bên đều là Băng lam tuyệt sắc không ngừng chíu sáng, dù là bên trong hang tối nhưng lại có ánh sáng thắp sáng khắp nơi.

Trong hang chỉ có một lối đi, càng tiến sâu thì Bạch Liên càng cảm thấy độ lạnh trong không khí càng tăng, cái hang này cực kì sâu nàng mất khoảng 1 tiếng để đi mà vẫn chưa chạm đến đấy của hang.

Sau một lúc đi thì cuối cùng thì Bạch Liên cũng thấy được nơi phát ra ánh sáng cuối con đường, nàng nhanh chân bước tới nơi phát ra ánh sáng mạnh mẽ đó.

Ngay khí vừa bước vào nơi tỏa ra ánh sáng thì hai mắt Bạch Liên liền mở to hết cỡ, vẻ mặt như không thể tin được nhìn nơi này.