Chương 34

Editor: boobannana🍌

----

"Ha a! ~" Kim chủ baba cắm vào rất sâu làm Đồng Vận nhất thời không thể thừa nhận được, tao huyệt nhút nhát sợ sệt mà co rút lại như thể kháng cự lại sự xâm chiếm của anh.

"A..." Nam nhân than nhẹ một tiếng, giọng nói khàn khàn vang lên "Thả lỏng."

"Anh... Anh đừng có gấp như vậy!" Đồng Vận bị cây gậy thịt làm căng đến mức hạ thể trướng đau, nhưng đáng sợ hơn chính là, kim chủ ba ba vãn còn muốn đâm vào chỗ sâu hơn.

Lúc mới đầu anh vẫn còn ôn tồn.

Nhưng sau đó lại điên cuồng thao làm mặc cho cô có cầu xin thế nào, qυყ đầυ to tròn đỉnh thẳng vào cổ tử ©υиɠ, cơn đau như xé rách khiến cô suýt chút nữa bật khóc.

"Không được, đau, anh nhẹ một chút..." Đồng Vận nhẹ nhàng làm nũng cầu xin sự khoan dung.

Nào biết điều đó đã châm lửa vào thùng thuốc nổ của kim chủ baba.

Người đàn ông dùng một tay ấn vào vai Đồng Vận, một tay kéo cao chân cô lên, vòng eo kịch liệt đưa đẩy, côn ŧᏂịŧ lớn tàn nhẫn cắm mạnh vào.

Đồng Vận ưỡn cổ kêu to lên "A a", cô bị dươиɠ ѵậŧ thao đến sướиɠ rần cả người, kɧoáı ©ảʍ từ nơi riêng tư truyền đi khắp cơ thể.

Tiếng nước "Òm ọp òm ọp" cùng âm thanh thân thể va chạm "Bạch bạch bạch" vang vọng khắp phòng tắm trống trải.

Đồng Vận vừa sướиɠ vừa đau, dưới sự cắm rút mãnh liệt của của anh, cô run rẩy, khóe mắt dần ướt đẫm.

Kim chủ baba nghiến răng nghiến lợi, âm lượng đè thấp hết mức có thể, mơ hồ không rõ nói: "Vậy em không nghĩ tới anh cũng sẽ đau sao?"

Đồng Vận ngẩn ra, cô có thể nghe được sự ủy khuất trong câu nói này.

Ngay từ lúc bắt đầu cô đã cảm thấy vị kim chủ này rất kỳ quái.

Loại kỳ quái này đi kèm với một cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Cô không thể nói rõ là chỗ nào kỳ quái, càng không thể nói rõ cảm giác xa lạ quen thuộc này đến từ đâu.

Đại não Đồng Vận rối tung lên, có một loại ý tưởng gấp không chờ nổi mà muốn toát ra khỏi đầu nhưng lại đột nhiên bị ấn trở về.

Cô không khỏi tự hỏi về nó ——

Thế giới này rốt cuộc lớn hay nhỏ? Cái gọi là duyên phận, là sâu hay cạn.

"Ha a! ——" Đồng Vận lêи đỉиɦ lần đầu tiên trong đêm nay dưới sự mạnh mẽ thao làm của người đàn ông.

Nhục huyệt co rút lại, tham lam mà liếʍ mυ"ŧ dươиɠ ѵậŧ đang cắm vào rút ra.

Kim chủ baba kêu lên một tiếng, đột nhiên nâng mông cô lên, mặt đối mặt rồi đưa đẩy.

"A!" Đồng Vận bị dọa đến giật mình một cái, tiểu huyệt dùng sức kẹp chặt, hai chân quấn lên vòng eo tinh tráng của người đàn ông, lưng đập vào mặt tường rắn chắc theo động tác của anh, rất khó chịu.

Đồng Vận: "Anh! Muốn đổi tư thế thì có thể nói trước cho em biết hay không? Người ta, ha a ~ bị hù chết ~"

Kim chủ ba ba đang trầm mê trong tìиɧ ɖu͙© nên không hề phản ứng lại cô.

Đồng Vận khẽ cắn môi, cô tức giận với anh nên không nói gì nữa.

Người đàn ông càng thao càng kịch liệt, đại dươиɠ ѵậŧ đang cắm thật sâu trong cơ thể cô tựa như được trang bị thêm động cơ, chỉ cần không ngừng điện, liền sẽ chạy không ngừng nghỉ.

Đồng Vận lại đến cao trào, tiếng rêи ɾỉ bị cô nuốt trở lại, kẹt ở cổ họng, môi dưới cắn chặt suýt nữa bật máu.

"Sao lại không kêu lên?" Kim chủ baba lạnh giọng chất vấn, động tác chậm lại.

Đồng Vận nghẹn ngào nói: "Em đã nói nhiều như vậy mà anh có thèm để ý đến em đâu, nên em đây dứt khoát câm miệng lại."

Kim chủ baba lại va chạm thật mạnh vào, thẳng tới hoa tâm.

Anh cúi đầu dựa lên bờ vai thon gầy của cô, nhàn nhạt nói: "Tôi đã gửi nhiều tin nhắn như vậy, cô cũng có trả lời tôi đâu..."

Đồng Vận cho rằng kim chủ baba là đang ám chỉ lúc nãy cô tắt máy khi đang ăn cơm, không trả lời tin nhắn của anh.

Cô có chút chột dạ: "Em... Không phải em cũng đã tới đây rồi sao?"

Người đàn ông bỗng nhiên trầm mặc, dươиɠ ѵậŧ thô to lại nhanh chóng đưa đẩy.

Hẳn là anh sắp bắn, hơi thở nóng rực phun lên hõm vai cô, cơ bắp căng chặt, cả người khẽ run lên.

Đồng Vận bị thao thoải mái đến mức thở không ra hơi.

Trong lúc mê mang, cô nghe được một tiếng nức nở.

"Hử?" Đồng Vận chú tâm lắng nghe, nhưng lại không nghe thấy nữa, "Hình như vừa rồi em được tiếng giống như... tiếng khóc, anh có nghe thấy không?"

Lời nói của cô giống như một viên đá bị ném xuống hố sâu không đáy, không nhận được bất kỳ sự hồi đáp nào.

"A ~" Kim chủ baba bắn ra rồi, anh dùng sức ôm chặt cô, sức lực lớn đến mức khiến cô hoài nghi chính mình sẽ bị anh bóp nát.

Đồng Vận cho rằng anh bắn xong thì cô có thể nghỉ ngơi trong chốc lát, nhưng không nghĩ tới, cô vẫn còn quá ngây thơ.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~