Trần Chức Hạ được Kỳ Hàng bảo vệ trong ngực, cô nghe thấy nhịp tim mạnh mẽ của anh, xuyên thấu qua lớp vải mỏng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh, còn có l*иg ngực hơi chấn động khi nói chuyện.
Bất ngờ không kịp đề phòng được anh bảo vệ vào trong ngực, hơi thở quen thuộc mang theo chút xa lạ quanh quẩn ở chóp mũi cô, thân thể Trần Chức Hạ hoàn toàn cứng đờ, mí mắt khẽ run rẩy, đại não trống rỗng nhất thời quên mất việc tránh khỏi cái ôm này.
Mọi người ở đây đều không nghĩ tới Trâu Lỗi lại làm ra động tác như vậy, càng không ngờ Kỳ Hàng lại xuất hiện.
Khuôn mặt Kỳ Hàng lạnh lẽo, nhìn về phía Trâu Lỗi, không nói gì.
Trâu Lỗi bị ánh mắt của anh dọa sợ, rụt cổ lại, tỉnh rượu hơn phân nửa.
Lâm Dữ Mân sợ tới mức hết hồn, cô ấy vừa mới bình tĩnh lại thì nhìn về phía Trần Chức Hạ: "Cậu có sao không? Có bị thương ở đâu không?”
Mặt Trần Chức Hạ còn vùi ở trong ngực Kỳ Hàng, giọng nói vừa nhỏ vừa yếu, như một đứa nhỏ được người ta bảo vệ vào trong ngực: "Không sao..."
Lâm Dữ Mân càng nhìn càng đáng thương, xoay người bắt đầu mắng Trâu Lỗi: "Mới uống bao nhiêu đã không quản được mình, tửu lượng cậu đã thấp như vậy, không ngờ đến đầu óc cũng nhỏ nhen, thật sự là toàn thân từ trên xuống dưới chỗ nào cũng nhỏ, cả phía dưới cũng thế!”
"Hành vi vừa rồi của cậu, đều sẽ bị ghi hình lại." Kỳ Hàng chỉ vào camera giám sát ở góc tường, âm thanh trong trẻo lạnh lùng: "Về việc cậu phỉ báng, nói nhϊếp ảnh gia Trần có quan hệ không sạch sẽ, chắc hẳn cũng đều bị ghi lại, nhiêu đó hẳn là đủ cấu thành tội phỉ báng rồi.”
Trâu Lỗi nghe thấy lời này, đầu chảy đầy mồ hôi, Trần Chức Hạ ít nhiều cũng coi như là một nửa nhân vật của công chúng, nếu cô khởi kiện, vậy khẳng định sẽ bị không ít người biết, đến lúc đó một bộ phận cư dân mạng ăn dưa sẽ đến thịt anh ta mất, vậy coi như đời này của anh ta sẽ xong đời.
Anh ta cứng miệng nói: "Tôi... Tôi chưa từng nói qua, mấy lời đó đều là những lời nói trên mạng..."
"Lời nói trên mạng?" Kỳ Hàng đưa ra giao diện hot search weibo, cười lạnh: "Cậu nhìn thấy ở trên đây à? Nhưng trên đó cũng không có bất kỳ hot search nào về nhϊếp ảnh gia Trần, cậu đây không phải là vu khống à?”
Trâu Lỗi không ngừng lau mồ hôi trên đầu, nói không nên lời.
"Xin lỗi mau." Kỳ Hàng lạnh lùng mở miệng.
Trâu Lỗi liếc mắt nhìn Trần Chức Hạ một cái, có chút không cam lòng.
"Xin lỗi mau." Kỳ Hàng lặp đi lặp lại.
Trâu Lỗi lần này ấp úng mở miệng: "Trần Chức... Cô Trần, tôi xin lỗi, tôi đã uống quá nhiều, mong cô đừng để ý.”
Trần Chức Hạ không để ý tới lời nói của Trâu Lỗi, xin lỗi những người khác: "Xin lỗi mọi người, tôi còn có chút việc, xin phép đi trước.”
Mọi người trong lòng đều biết rõ, không ai có bất kỳ hành động ngăn cản nào.
Buổi họp lớp bị náo loạn thành như này, trong lòng Trần Chức Hạ băn khoăn không thôi, trước khi đi cô cũng thanh toán hóa đơn.
Bước ra khỏi khách sạn, Lâm Dữ Mân vội vàng bảo: "Mình sẽ lấy xe.”
Tâm trạng Trần Chức Hạ không tốt, cũng không nói gì.
"Để tôi đi, để tôi đưa hai người về homestay." Kỳ Hàng nói: "Cô ở lại chỗ này trông chừng cô ấy.”
"Cũng được." Lâm Dữ Mân đưa chìa khóa xe cho Kỳ Hàng.
"Ai da." Sau khi Kỳ Hàng rời đi, Lâm Dữ Mân dùng bả vai đυ.ng vào Trần Chức Hạ: "Anh hùng cứu mỹ nhân à.”
Trần Chức Hạ cười nói: "Cậu đừng nghĩ nhiều, đây không phải là tình cờ gặp nhau à?”
Lâm Dữ Mân: "Trùng hợp hôm nay cậu ấy muốn đến dự tiệc họp lớp, vừa vặn cậu bị người đàn ông thối tha kia gây sự, vừa vặn cậu ấy vừa đến, vừa vặn thuận tay ôm cậu vào trong ngực, giữa hai người thật sự là tràn ngập các loại trùng hợp đấy nhở.”
Trần Chức Hạ: "..."
Kỳ Hàng đi tới bãi đỗ xe, mở khóa cửa xe, ngồi vào ghế lái, lấy điện thoại di động ra, gửi cho Chu Văn Dịch một tin nhắn.
[Giúp tôi điều tra một người, tên là Trâu Lỗi.]
[Được rồi.]
[Đúng rồi, tôi gửi cho cậu một chỗ, ngày mai cậu dành thời gian tới đây lái xe tải đi.]
[Được, nhưng cậu không có ý định trả xe sao? Chú Tề ở cửa hàng hoa quả mỗi lần nhìn thấy tôi đều thúc giục tôi bảo cậu nhanh chóng trả xe lại.]
[...]
[Nếu cậu thích một chiếc xe tải như thế, tại sao không mua một chiếc xe mới?] [Hoặc tôi giúp cậu tìm một chiếc nhé, tổng hợp giá cả cùng cấu hình mà nói, xe van không bằng…]
[...Cậu không biết gì hết!!]
Hai ngày sau, Trần Chức Hạ được mời tham dự triển lãm ảnh quốc tế ở Hoài Viễn.
Tuy rằng hiện tại bên ngoài đánh giá đối với cô khen chê không đồng nhất, nhưng thành tích cùng thực lực bày ra trước mắt, ban tổ chức vẫn rất cực lực mời Trần Chức Hạ đến tham dự triển lãm.
Sản phẩm văn hóa chính của triển lãm lần này, phần lớn trong đó là một số cảnh đẹp địa phương ở Hoài Viễn.
Các nghệ sĩ nổi tiếng tập hợp từ khắp nơi trên thế giới, với những ý tưởng tài tình và những tác phẩm xuất sắc.
Phong cách khác nhau, thể loại khác nhau.