Chương 16: Ngôi sao

" Ngươi thật sự muốn dạy ta?"

Niên đại 30 của thế kỷ XX, theo thiết bị dụng cụ điện tâm đồ (EGG), chụp X quang xuất hiện, kỹ thuật khoa ngoại cũng dần dần phát triển từ mù quáng bỏ đi rồi khâu lại đến nhằm bỏ đi một bộ phận khâu lại (đoạn này mình không hiểu nên dịch tạm như này xin lỗi mọi người), nhưng căn bản thì bản chất vẫn không thay đổi, vẫn là khâu lại với bỏ đi.

90 năm sau, nếu ngươi khen một đại bác sĩ là kỹ thuật khâu tốt, đại khái đại bác sĩ sẽ đáp lại ngươi một cái mỉm cười xấu hổ nhưng không mất lễ phép, nhưng đến năm 1933, ngươi khen một vị bác sĩ kỹ thuật khâu lại tốt, bác sĩ sẽ thấy đó là sự khẳng định đối với kỹ thuật của hắn.

" Ta rảnh như vậy, tìm ngươi bớt nhàn?" Diệp đại bác sĩ tức giận nói, " Vừa nãy ngươi nhìn một lần, nhớ được nhiều ít?"

Đêm qua, suốt đêm Diệp Nhất Bách xem hết sách giáo khoa hệ y học của đại học Ước, hiếm thấy trong lòng có chút nặng nề.

Sự phát triển y học của năm 30 thế kỷ XX so với tưởng tượng của hắn còn lạc hậu hơn.

Giới y học trong nước, tuy là có nhiều nhà bệnh viện mọc ra như măng mọc sau mưa, nhưng tên gọi đọc ra thì hơn một nửa trong đó là bệnh viện giáo hội hoặc có bối cảnh nước ngoài, bệnh viện trong nước có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Hai trường duy nhất tại Hoa Quốc có thể trao nhận bằng tiến sĩ cao học đều là do người nước ngoài tổ chức, cho tới hôm nay học sinh y tại Hoa Quốc thế nhưng không có nổi một quyển sách giáo khoa thuộc về chính mình, thậm chí bệnh viện lớn nhỏ trong nước bao gồm bệnh viện của nước ta, bên trong tất cả bệnh lịch bác sĩ đều viết bằng tiếng Anh.

Bệnh viện Hoa Quốc, người bệnh Hoa Quốc, bệnh lịch lại dùng toàn tiếng Anh, loại kỳ quái này thế mà giằng co trên mảnh đất này gần trăm năm.

Đến nối giới y học quốc tế, Giới y học quốc tế cũng không tốt bao nhiêu, đối với thành phần quan trọng nhất đối với sự phát triển của y học là sinh vật còn chưa phát hiện ra, kính điện,kính nội khuy, máy chuẩn đoán siêu thanh, máy chụp cộng hưởng từ (MRI) cũng không biết đang ở góc xó xỉnh nào.

Mà Diệp Nhất Bách khoa ngoại tim mạch chủ công (có trách nhiệm chính), được gọi là chủ lưu đồng ý chính thức giải phẫu khoa ngoại tim thuật B-T phân lưu của giới y học phải còn 11 năm sau mới chính thức xuất hiện.

Không nói là nước ngoài hay trong nước, nếu nói y học đời sau là đống toàn nhà building cao ốc, thì y học hiện nay là mới tính là nền gác mái, còn có quãng đường rất dài phải đi.

Đột nhiên Diệp Nhất Bách nhớ đến đời trước khi viết luận văn thì tra được một số tài liệu, tuổi thọ trung bình đại dân quốc năm 30 thế kỷ XX không vượt quá 40 tuổi, ở đời sau tuổi 40 đang tuổi tác lúc trung niên nha.

" Đầu óc ta nhớ được hơn nửa, nhưng tay của ta không nhất định sẽ làm theo đầu ta điểu khiển". Richard ăn ngay nói thật.

" Khâu lại không phải kỹ thuật khó khăn gì, muốn học giỏi nó, thứ duy nhất ngươi phải làm là luyện thật nhiều".

Đối mặt với hiện trạng y học lập tức phát triển, Diệp Nhất Bách thật sự không có ý nghĩ muốn ngăn cơn sóng dữ lưu danh sử sách, chính mình có mấy cân mấy lượng chíh hắn hiểu rõ, nhưng cũng có vị vĩ nhân nói rất đúng:" Chỉ một tia lửa có thể thành đám cháy to".

Đem những gì chính mình học được từ tiền bối, dạy một chút cho hậu bối, giống hắn đời trước hắn đã làm.

" Gần đây có bán chuối không?" Diệp Nhất Bách hỏi viên ngôi sao thứ nhất.

Chuối?

Đột nhiên ánh mắt Richard nhìn về phía Diệp Nhất Bách có một loại biến hóa vi diệu.

" Bên đường Nam kinh chắc là có, ta đi mua". Nói xong thế nhưng xoay người liền muốn đi ra ngoài.

Nói thật đúng gió chính là vũ tính nóng nảy a, Diệp nhất Bách cảm thán đồng thời không quên duỗi tay túm chặt áo phía sau cổ của Richard, " Không có thì không có, Đường Nam kinh xa như vậy, không cần cố ý đi một chuyến".

" Nhưng là một người học y, chuối và nho đáng lẽ phải là trái cây ngươi đam mê nhất mới đúng". Diệp Nhất Bách lại rất tình cảm nói thêm một câu.

Richard không nhịn được mở miệng nói:" Diệp, có phải ngươi đang nói giỡn với ta? Nếu ngươi nguyện ý muốn dạy thuật khâu lại cho ta, chuối với quả nho tuy rằng đắt, nhưng vẫn năm trong phạm vị thừa nhận của ta, cho dù mỗi ngày không mua được, một tuần hai lần, không, ba lần vẫn có thể được".

Diệp đại bác sĩ suốt một giay đồng hồ mới phản ứng lại, bọn họ đang nói không phải cùng một chuyện.

Cẩn thận hồi tưởng một chút trí nhớ thường ngày trong não, Diệp Nhất Bách lúc này mới kinh ngạc nhận ra, hóa ra thời kỳ dân quốc trái cây khan hiếm như vậy, liền tính quần thể thu nhập nhập cao như bác sĩ, cũng xa vời với việc thoải mái mua trái cây.

" Richard, ngươi hiểu lầm, ta vốn dĩ định lấy chuối để ngươi luyện tập khâu lại, nhưng nếu không có phương tiện, chúng ta đổi thành địa phương khác cũng được". Diệp Nhất Bách cười nói.

Richard:???

Mười lăm phút sau, bếp phía sau nhà ăn bệnh viện Tế Hợp.

Chủ bếp cùng nhóm phụ bếp vẻ mặt nghi hoặc nhìn hai vị bác sĩ mặc áo khoác trắng.

" Ý của hai vị bác sĩ là muốn gϊếŧ cá giúp chúng ta?" Lời nói của chủ bếp mang theo khẩu âm hoài nam Thượng Hải, tuy trên mặt mỉm cười, nhưng ánh mắt nhìn Diệp Nhất bách cùng Richrad đầy vẻ nghi hoặc "Đây không phải là bệnh tâm thần".

Biểu tình trên mặt Richard đã cứng đờ, hắn cảm thấy chính là đồ ngốc thế nhưng thật sự tin tưởng Diệp Nhất Bách đi theo hắn tới sau bếp nơi chưa từng đặt chân đến, còn hứng những ánh mắt như nhìn đồ ngu của nhân viên bếp mà đứng im tại chỗ.

" Không sai, hai thùng cá này, chúng ta bao". Diệp đại bác sĩ mang khẩu trang giàu có mười phần vẫy vẫy tay, tỏ vẻ nhận thầu ao cá sau bếp.

Nhận được đáp án khẳng định, chủ bếp cùng nhóm phụ bếp tươi cười trên mặt càng rõ ràng thêm, " Này sao lại không biết xấu hổ đâu, đây là công việc của chúng ta".

Công việc gϊếŧ cá này vừa rắc rối lại có mùi, đâu ai muốn làm a, bất quá vẫn nên khách khí một chút.

" Mọi người không cần khách khí, đây là chúng ta tự nguyện".

" Vậy được! Vậy làm phiền hai vị bác sĩ, bên này để lại cho các ngươi, chúng ta ra ngoài". Lời nói của Diệp Nhất Bách còn chưa hết, chủ bếp liền nhanh chóng tiếp lời, sau đó mười lăm giây sau, gian phòng chuẩn bị thực phẩm chỉ còn lại Diệp Nhất Bách, Richard, còn có hai thùng cá còn đang quấy tung tăng.

Chờ đến khi nhân viên sau bếp ra ngoài hết, Richard thật sự không nhịn được mở miệng nói:" Diệp? Ngươi nghiêm túc? Gϊếŧ cá cùng khâu lại có quan hệ gì sao? Ngươi sẽ không tính toán muốn ta khâu cá đi?" Thời điểm nói xong câu cuối cùng, thanh âm Richard thâm chí hơi biến điệu một chút.

" Da cá chưa lượng lớn collagen, sức dãn với sức chống cự lớn hơn da người, nếu ngươi có thể luyện tốt khâu lại bằng da cá, khâu lại những cái khác không phải sễ như lật bàn tay".

Diệp Nhất bách nhớ rõ thời điểm bọn học học đại học trong ký túc xá trái cây vĩnh viễn là chuối với quá nho, mỗi quả khâu bốn lần, khâu xong thì ăn luôn, không lãng phí chút nào, thói quen này vẫn luôn tiếp tục đến khi bọn họ thành nằm viện y, đến một đoạn thời gian rất dài sau, Diệp Nhất Bách nhìn thấy chuối cùng quả nho liền thấy buồn nôn.

Da cá nha, so với thực vật thì càng có sức dãn, càng khảo nghiệm bản lĩnh tay người (Khảo nghiệm là cách của các trung tâm khảo nghiệm dùng để thi nghiệm nhằm xác định các đặc tính , tố chất , tính chất trong một sản phẩm nào đó), tuy là nơi này chỉ có mười mấy con cá, nhưng mối ngày làm mười mấy lần, chỉ cần lòng kiên trì, có công mài sắt, có ngày nên kim.

Cả người Richard đều hỏng mất, " Diệp, thật ra ta có tiền, ta đi mua chuối, ta bây giờ đi liền!"

Trả lời hắn là một con cá giãy giụa bắn ra môjt đống nước lạnh.

Diệp Nhất Bách mang bao tay duỗi thẳng vào thùng, một tay tóm lên một con cá trích đang cố gắng giãy giụa, đánh một phát dao phay, thế giới yên tĩnh.

" Đến đây đi".

" A? Toàn là vảy khâu thế nào?"

" Cho nên cạo vảy trước a. Nhưng ngươi cạo cẩn thận, đừng cạo hỏng mất da cá".

Richard:.......

Vì thế gian phòng bếp chuẩn bị thực phẩm sau nhà ăn bệnh viện Tế Hợp, mọt người bác sĩ mặc áo blouse trắng chính là đang cầm kim nghiêm túc khau đối với một con cá, một người khác cúi đầu đôi mắt không chớp mà nhìn.

" Đây là vết cắt ngang, vết cắt ngang không nên khâu quá chặt mỡ dưới da, giống với lề sách, cũng chính là thời điểm khoa sản sinh mổ, khi khâu lại mỡ dưới da có thể chọn da tầng thứ nhất hạ kim, từ ngoài lề sách làn da bình thường đâm kim sau rút ra kim ở một phần ba tầng da, cái này ngươi làm quá nông".

" Vẫn nông, ngươi đâm xuống nha! Đối với cá cũng không dám đâm, đối với người ngươi có thể đâm xuống dưới?"

" Quá chặt, dễ để lại nếp uốn".

" Lỏng lẻo, ngươi không chê khó coi?"

" Châm cách 5mm, bảo trì đồng nhất được không, trước một mũi dài sau một mũi ngắn, khâu lên người ngươi ngươi nguyện ý?"

Đến khi Richard bị đuôi cá quăng nước tanh lần thứ N, thời điểm mặt không đổi sắc đập chết con cá trích thứ mười sáu, Diệp đại bác sĩ cuối cùng cũng chạm chạm đầu hắn.

" Miễn cưỡng đủ tư cách, Ngày mai lại đến đây ôn tập một lần, nếu không có chuyện khác, chúng ta học phương pháp khâu tiếp theo".

Cá trong tay Richard " Lạch cạch" một tiếng rơi xuống thớt, hắn ngơ ngác nhìn thi thể cá chết đầy đất, nước mắt nóng hổi tràn chậm rãi tràn đầy hốc mắt.

Diệp đại bác sĩ có chút vui mừng nhìn đệ nhất ngôi sao của chính mình bộ dáng cảm động vì chính bản thân hắn lấy được tiến bộ, chỉ một tia lửa có thể thành đám chát to a, hắn thành công bước ra bước đầu tiên.

** Có mấy từ ngữ chuyên ngành mình không biết dịch như nào, nên mọi người đọc tham khảo thôi nhé chứ không đúng đâu.