Chương 27

Ha ha! Cô gái ngồi bên cạnh tôi cũng không nhịn được cười nữa mà bật cười to. Tôi tắt máy Mp3, dừng ghi âm quay lại nhìn cô ta. Cô ta bị tôi nhìn thì có vẻ ngượng, "Ôi chao, anh lầm bầm làu bàu gì thế?" Tôi quay đầy không để ý tới cô ta, cô ta lại chẳng buồn để ý mà bu lại.

"Anh về đâu thế?"

"Thôn X."

"Thôn X à? Em cũng thế, tốt quá." Thấy tôi không để ý tới cô ta, cô ta cũng chỉ chép miệng chứ không nói gì nữa.

Đường núi gập ghềnh, quanh co khúc khuỷu đầy đá, tôi ngồi trên xe như ngồi trên giường rung vậy. Vừa nghĩ không lâu nữa sẽ gặp cha mẹ ruột của mình, lòng tui cũng lúc lên lúc xuống theo ô tô. Thôn X, mẹ nuôi nói đó là một nơi mà đến gà cũng không đẻ được trứng, nghe nói chỗ đó mới có điện năm năm về trước. Nếu lúc trước tôi không được bố mẹ đưa ra ngoài, có lẽ bây giờ thôi cũng đang như người dân quê trên TV, ngồi xổm trước cửa ăn cháo ngô. Nghĩ vậy tôi lại quay sang nhìn cô gái bên cạnh, cô ta có vẻ cũng xấp xỉ tuổi tôi, cơ thể khá phát dục, có lẽ vì là con gái nông thôn, phải lao động, hai cánh tay đặt trên đùi cô ta khá dài, hơi thô ráp, cô ta mặc quần jean và áo lông, có vẻ như là hàng vỉa hè. Xe xóc nảy như điên nhưng cô ta vẫn ngủ được, đầu cô ta hơi ngoẹo sang đυ.ng vào vai tôi, cô ta ngủ nhưng vẫn chau mày. Vì để cho cô ta ngủ thoải mái một chút, tôi dịch người lên để đầu cô ta vừa hay gối lên vai tôi. Cô ta gối một lúc rồi đột nhiên phì cười. Lúc tôi quay lại thì vừa hay bắt gặp ánh mắt của cô ta, đôi mắt cô ta rất đẹp. "Ồ, không ngờ anh còn tốt bụng thế đấy." Nói xong cô ta hơi dịch đầu để mình được thoải mái một chút. Vì không để bị lắc lư, cô tác khoác tay tôi, khiến tay tôi đè lên ngực cô ta. "À, cho em mượn thứ anh vừa cầm đi." Tôi lấy máy mp3 từ trong túi ra đưa cho cô ta, chỉ cô ta cách dùng. Cô ta ngắm nghía máy mp3 trong tay, "Em muốn nghe thứ anh vừa ghi lại." Tôi đưa tay ấn mấy cái trên máy, để cô ta nghe đoạn ghi âm vừa rồi. Lúc cô ta nghe thấy tiếng cười của mình thì cũng ha ha cười theo, kết quả là chỉ mấy câu nói mà cô ta nghe đi nghe lại mấy lần. Nhìn cô ta chơi vui vẻ như thế, tôi bèn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Đột nhiên cô ta kéo tay tôi, "Bài "rất yêu rất yêu anh" trong này là ai hát thế?" Tôi nói là bạn gái tôi, cô ta liền không nói gì nữa. Một lát sau cô ta lại dựa lên vai tôi, lớn tiếng kêu lên, "Chết rồi chết rồi, em xóa đoạn ghi âm của bạn gái anh tôi." Tôi quay lại nhìn cô ta, "Không sao hết." Mặt cô ta dí sát lại mặt tôi, thậm chí tôi còn có thể cảm giác được hơi thở của cô ta. "Thật vậy à? Em lừa anh đấy. Ồ? Trán anh sao thế?" Tôi sờ lên trán, ngủ một ngày, miệng vết thương trên trán đã đóng vảy rồi. "À, không cẩn thận nên bị thương." Cô ta cười nói, "Trông như Nhị Lang Thần ấy." Tôi cũng cười theo.