“Không biết phu nhân muốn tán gẫu cái gì?” Hứa tẩu thật cẩn thận hỏi.
“Dì đã làm quản lý tại nhà này bao lâu rồi?”
“Đã năm năm.”
“Nói như vậy sau khi Đình Hoan được sinh ra, dì mới đến đây?」
Hứa tẩu gật gật đầu. “Lúc tôi đến, Đình Hoan đã được tám tháng tuổi.”
“Đình Hoan liền do dì chăm sóc sao?”
“Khi đó trong nhà còn có mời một cái bảo mẫu chuyên môn chiếu cố tiểu nữ” Hứa tẩu thành thật trả lời.
“Chăm sóc tới khi nào thì thôi?”
“Cách đây hai năm thì thôi.”
“Trong thời gian đó, từ đầu đến cuối chỉ có một bảo mẫu chăm sóc Đình Hoan sao?”
Hứa tẩu lắc đầu. “Không phải.”
“Vậy đã thay đổi mấy bảo mẫu?”
“Này–… Ta cho tới bây giờ không có đếm qua.”
Nam Tuệ có chút kinh ngạc. “Nói cách khác, bảo mẫu thường xuyên bị đổi ư. Vì sao vậy?” Cô nhíu mày, “Chẳng nhẽ bảo mẫu thừa dịp mọi người không chú ý ngược đãi Đình Hoan sao?”
“Có hai người đã làm cái loại sự tình này, bị tôi phát hiện được sau đó nói cho tiên sinh, các cô ấy đương thiên buổi tối liền bị tiên sinh đuổi đi ra ngoài.” Hứa tẩu nhớ tới chuyện đó mà có vẻ rất tức giận.
“Chỉ có hai người bởi vì nguyên nhân này mà bị đuổi đi, vậy những người khác thì sao?”
“Này……” Hứa tẩu đột nhiên trở nên có chút do dự.
“Làm sao vậy, sẽ không phải là những nữ nhân đó đều từng ý đồ câu dẫn tiên sinh, nên mới bị đuổi đi ư?” Cô nói giỡn.
Hứa tẩu gật gật đầu.
Nam Tuệ nhất thời há mồm, mở to mắt. “Cháu là nói giỡn nha, không ngờ kết quả thật sự là như vậy nha?” Cô dở khóc dở cười.
“Tiên sinh bộ dạng rất tuấn tú, hơn nữa lại có nhiều tiền.” Hứa tẩu giải thích
Nam Tuệ lắc lắc đầu, cô hiện tại đại khái có thể tưởng tượng được quá trình trưởng thành của tiểu Đình Hoan, vấn đề là cô vẫn chưa rõ tại sao tình cảm cha con bọn họ lại xấu như vậy. Cô hơi do dự một chút, quyết định trực tiếp hỏi.
“Hứa tẩu, dì có biết cha con bọn họ có chuyện gì không?” Cô thành thật hỏi.
“Tiên sinh cùng tiểu thư làm sao?” Hứa tẩu ngây người một chút, có chút không rõ ràng hỏi lại.
“Dì không thấy tình cảm cha con giữa bọn họ là hết sức lãnh đạm sao chứ?”
“Bọn họ từ trước tới nay đều như vậy.”
“Này không phải rất kỳ quái sao chứ?” Nam Tuệ nhịn không được nhíu mày. “Bọn họ là cha con không phải là người ngoài, hơn nữa dì nói từ trước cho tới nay, dì không thấy rất kỳ quái sao chứ? Đình Hoan hiện tại mới mấy tuổi?” Thật sự là dở khóc dở cười.
Hứa tẩu sửng sốt một chút, lập tức nhíu nhíu mày, trả lời, “Tiên sinh từ trước tới nay đều là như vậy cùng tiểu thư ở chung, tiểu thư cũng đã thành thói quen.”
“Hứa tẩu, dì biết chuyện gì có phải không?” Nam Tuệ có chút đăm chiêu cẩn thận nhìn Hứa tẩu, thong thả mở miệng hỏi.
Hứa tẩu cứng người một chút.
“Nói cho cháu biết nguyên nhân được không?”
“Phu nhân……”
“Mấy ngày nay, cháu chú ý tới tiểu Đình Hoan thực dì, cháu nghĩ dì nhất định đối xử rất tốt với tiêu Đình Hoan, có như vậy Đình Hoan mới yêu thích dì như vậy. Một khi đã như vậy, dì cũng là thực hy vọng tiểu Đình Hoan có nhận được sự yêu thương của ba ba, đúng hay không?」
Hứa tẩu khó xử cúi đầu.
“Hứa tẩu, nói cho cháu xem vấn đề xuất phát từ nơi nào, như vậy cháu mới có thể có cách đối phó, giúp cha con bọn họ, xin dì đấy.”.
“Không cần đâu” Hứa tẩu lại trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên thấp giọng mở miệng.
“Vì sao lại không cần?” Nam Tuệ khó hiểu hỏi.
Hứa tẩu lại trầm mặc. “Hứa tẩu?” Cô thúc giục gọi.
“Phu nhân, tôi thấy tiên sinh thực sự rất thích cô, để không nahr hưởng tới tình cảm vợ chồng của hai người, cô tốt nhất là đừng động vào việc này.” Hứa tẩu nâng đầu lên, lấy vẻ mặt thành thật cùng biểu tình thành khẩn nhìn cô nói.
“Bọn họ một người là chồng của cháu, một người là con gái của cháu, cháu không thể không để ý đến.” Nam Tuệ không lui bước, ngược lại càng kiên định, quyết tâm hơn.
“Phu nhân…”
“Nói cho cháu biết.”
Cô dùng vẻ mặt cùng ngữ khí kiên định làm Hứa tẩu nhìn cô tới nửa ngày,lúc sau đầu hàng khẽ thở dài một hơi.
“Cái này không ai dám nhắc tới, nhưng là mọi người kỳ thật đều biết.”
“Biết cái gì?”
“Tiểu thư không phỉa là con gái ruột của tiên sinh”
“Cái gì a” Nam Tuệ ngạc nhiên bật thốt lên kinh hô, hai mắt mở to.
Tiểu Đình Hoan không phải con gái của Trử Lực Ngự, Nam Tuệ thực sự bị dọa đến ngây người. Cái này hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của cô, cô vốn nghĩ rằng Hứa tẩu là nghe tin đồn vớ vẩn mới có thể nói như vậy, không nghĩ tới Hứa tẩu lại có chứng cứ rõ ràng, lại còn có người làm chứng! Người làm việc tại Trử gia công tác gần mười năm. Ông ta đã kể cho Hứa bá nghe, kể lại sự tình từ đầu đến cuối.
Nguyên lai mẹ của Đình Hoan là do trưởng bối làm chủ mới tiến vào trử gia, không phải là do có tình cảm với Trử Lực Ngử, hơn nữa Trử Lực Ngự đối xử với cô ấy còn lạnh lung hơn cả người bình thường, làm cho quan hệ vợ chồng của bọn họ ngay từ ngày đầu đã không có tiến triển tốt, về sau lại càng như biến thành băng.
Kỳ thật mẹ của Đình Hoan rất thích thiếu gia, Hứa bá nói cho cô.
Cô ấy tràn ngập hi vọng khi tiến vào Trử gia, lại bởi vì đã cố gắng rất nhiều những vẫn không được tiên sinh để ý đến, chỉ đổi lại là sự lãnh đạm của tiên sinh, làm cô rất thất vọng cùng oán hận mà tâm tình sinh biến, cuối cùng vì hận quá đã làm ra việc thương tổn chính mình cùng thiếu gia, mà tiểu Đình Hoan chính là kết quả ngoài ý muốn của việc làm đó.
Phát sinh loại sự kiện xấu hổ này, làm cho lão gia cùng phu nhân chẳng biết xử lý như thế nào, cuối cùng lựa chọn chuyển ra nước ngoài, coi như không biết chuyện gì. Mà thiếu gia thì thủy chung lãnh đạm mà chống đỡ. Không ai biết phụ thân của tiểu Đình Hoan là ai, nhưng ai cũng đều biết đó không phải thiếu gia. Tràn ngập oán hận, thiếu phu nhân không muốn li hôn, đổ lỗi cho tiên sinh, sau đó Thiếu phu nhân vì khó sinh mà qua đời, tiểu Đình Hoan liền như vậy lưu lại ở trử gia, cho tới bây giờ.
“Cũng không thể trách tiên sinh đối với tiểu thư lạnh lung” Hứa tẩu nói, “Bởi vì tiên sinh có thể để tiểu thư lưu lại đây, có thể để cho tiểu thư gọi mình là ba ba, cũng đã coi như vậy là rất chiếu cố rồi, kỳ thật cũng đã đủ rồi.”
Hứa bá ở bên cạnh gật đầu, đồng ý với suy nghĩ của Hứa tẩu, nhưng Nam Tuệ lại không có biện pháp để đồng ý.
“Một khi đã quyết định muốn làm cho của đứa nhỏ, nên dốc toàn tâm toàn sức, nếu không có biện pháp thiệt tình đối đãi đứa nhỏ, không bằng đừng nhận nuôi nó còn hơn.” Cô nói ra suy nghĩ của chính mình, lại làm cho vợ chồng Hứa bá sợ tới mức cái gì cũng không dám nữa nói.
Cô biết bọn họ nhất định là hiểu lầm ý tứ của cô, nhưng là đầu óc cô còn đang bận suy nghĩ rốt cuộc nên như thế nào giải quyết chuyện này, căn bản là không có dư thừa tâm tư hướng bọn họ giải thích, dù sao về sau bọn họ tự nhiên sẽ biết ý tứ của cô.
Sau bữa cơm trưa, Nam Tuệ ngồi tại phòng suy nghĩ nghiên cứu nên bắt đầu từ đâu, nên bắt đầu từ người lớn, hay là tiểu hài tử kia đây? Hình như bắt đầu từ tiểu hài tử kia có vẻ dễ hơn. Khóe miệng hơi nhếch, cô suy tư một chút, quyết định hiện tại liền hành động luôn.
“Hứa tẩu, dì có biết cô giáo của tiểu Đình Hoan ở nơi nào không?” Cô đi ra khỏi thư phòng, xuống lầu hai tìm Hứa tẩu hỏi.
“Cô giáo của tiểu Đình Hoan?” Hứa tẩu dừng công việc đang làm lại, lấy ngữ khí không xác định xác nhận lại.
“Đúng, dì có số điện thoại của cô ấy không?”
“Có.” Hứa tẩu do dự trả lời, sau đó thật cẩn thận hỏi: “Không biết phu nhân hỏi cái này để làm cái gì?”
“Cháu muốn đi đón tiểu Đình Hoan.” Nam Tuệ mỉm cười trả lời.