Chương 1: Tâm thiếu nữ của tra tác giả
Linh cảm của áng văn này đến từ một giấc mộng xuân(cũng không hẳn) buổi tối của tác giả, trong mộng ta là tiểu thư của nhà có tiền (khụ), ca ca ta luôn đối ta có ý tưởng không an phận, ta cảm thấy hắn siêu cấp ghê tởm ( trong hiện thực ta không có ca ca, ha hả). Sau lại, hắn quá mức tuyệt vọng, phóng hỏa cùng ta đồng quy vu tận. Lúc sau ta trọng sinh, bỗng nhiên phát hiện, ngoại hình ca ca ta cùng Bách Nguyên Sùng giống nhau như đúc, đẹp muốn chết ( 囧 , tại sao trước kia không phát hiện?), vì thế khi hắn lén lút lợi dụng thời điểm ta ngủ leo lên giường ta sờ, ta đặc biệt ngạo kiều mà mở mắt, bắt lấy tay hắn, nói: “Sờ đi, sờ đi” (kỳ thật ta chính là thích khuôn mặt Bách Nguyên Sùng). Lúc này, đến phiên ca ca vẻ mặt mộng bức, cả người hắn cứng đờ, động cũng không dám động, cuối cùng, vẻ mặt hắn thẹn thùng mà bổ nhào vào trong lòng ta, hồi lâu vẫn không dám ngẩng đầu.
Sau đó, ta đã bị người thân đánh thức (phẫn nộ chụp bàn).
Khụ, ta vậy mà nằm mộng như này, tiết tháo rớt đầy đất (xấu hổ xấu ).
Cho nên
áng văn đại khái chính là thể loại sẽ không ngược luyến tình thâm, sẽ không là một bồn cẩu . Nữ chủ thiếu căn gân, cho nên ngược không tới nàng. Tuy rằng nam chủ vừa đa nghi lại biếи ŧɦái, thế nhưng chỉ cần nữ chủ thương hắn, hắn sẽ trở nên đặc biệt ôn nhu, đặc biệt ngọt manh đâu.
Tất nhiên, đời trước nam chủ biếи ŧɦái mà gϊếŧ nữ chủ, tác giả nhất định sẽ ngược hắn.Bất quá, văn này là điềm văn, tình tiết ngược nam chủ sẽ không quá dài.
Muội tử nào thích áng văn mời nhảy hố!