Chương 2

Lục Phong Thắng: "Muốn làʍ t̠ìиɦ?"

Thời An thiệt sự không cãi được, bị nói thẳng ra liền thẹn quá bực mình, dùng đôi mắt to tròn lấp lánh của mình trừng Lục Phong Thắng, quát: "Anh! Ai cần anh quan tâm tới mấy chuyện này hả! Đừng tưởng anh đẹp trai thì em không ly hôn anh được!" Thời An nói xong lại nghĩ ngợi, mở miệng bổ sung, "Hơn nữa là anh nói chuyện ly hôn trước, không phải em!"

Lục Phong Thắng tự động bỏ qua chuyện vợ bé nhỏ nói muốn ly hôn, hắn cười cười nhéo mặt vợ bé nhỏ, "À ~ thì ra em thấy anh đẹp trai à ~"

Thời An bị hắn sờ thì muốn ngừng thở, lắp bắp nói: "Không phải, cái... Người đẹp trên đời nhiều như sao trên trời vậy! Anh không... không đặc biệt gì mấy!"

Lục Phong Thắng nhướng mày cười: "Ồ ~ không nhận ra em lại háo sắc như vậy đó."

Thời An: "..." Bực thiệt á, ngoài cái mã ra thì tất cả mọi thứ của Lục Phong Thắng đều khác xa với bá đạo tổng tài trong trí tưởng tượng của Thời An! Khác xa xa xa xa xa xa xa tít tắp! Đắng lòng!

Nghĩ tới trinh tiết của bản thân mình, Thời An quyết định nên cách Lục Phong Thắng xa một chút, suy cho cùng tên "trai thẳng" này vừa mới hôn mình đó, lỡ đâu lát nữa phát rồ lên làm gì mình thì mình biết chui vào đâu mà khóc chứ?

Thời An quỳ trên giường né xa cánh tay Lục Phong Thắng, lại lùi thêm hai bước rồi nở một nụ cười không hề giả trân: "Anh Lục, anh về trước đi, mọi chuyện đều có thể bàn lại mà, em muốn đi ngủ, có gì ngày mai mình nói tiếp nhá."

Lục Phong Thắng: "Mới vừa kết hôn hôm nay mà không được thực hiện nghĩa vụ chồng chồng tí sao?"

Đệch! Thời An lại lùi về sau hai bước, nghĩ thầm tên trai thẳng chết tiệt này thật sự muốn dùng cúc hoa của mình để giải quyết nhu cầu sinh lý kìa!

"Em không cần!" Thời An sợ hãi, anh đừng đùa! Ngày mai ly hôn rồi, hôm nay thực hiện nghĩa vụ gì nữa."

Lúc Thời An học cấp 3 từng bị một tên trai thẳng theo đuổi, náo động tới cả trường đều biết, xém chút nữa đã khiến cậu động lòng rồi, nhưng trong lúc tình cờ đi WC lại nghe được tên kia nói: "Tuy tôi không thích con trai nhưng cậu không cảm thấy dáng vẻ của Thời An còn đẹp hơn con gái sao, chắc chắn cᏂị©Ꮒ sướиɠ không thua gì con gái đâu, tiếc là không có ngực."

Gan cùng mình rồi, dám có ý đồ đen tối với bố mày, chán sống à!

Thời An lớn lên mềm mại xinh đẹp nhưng lại không phải loại người sợ phiền phức, sau lưng cậu có trong nhà làm chỗ dựa, không hề biết sợ.

Lúc đó Thời An rầm rầm phi ra từ phòng bên cạnh, tóm cây lau nhà trong WC lên đập nhừ người tên trai thẳng chết bầm kia một trận.

Tuy rằng hả dạ nhưng từ đó về sau cậu rất dị ứng với trai thẳng, cậu không tin cái gì mà "Không thích đàn ông chỉ thích em" các thứ, cậu thích bạn đời nhìn thấy thân thể mình sẽ tự nổi lên phản ứng sinh lý, sẽ không chê ngực cậu phẳng còn có thêm một cái JJ.

Tình có ngày sẽ tan nhưng dục có lẽ sẽ bền lâu hơn một chút.

"Lúc nãy là anh sai rồi, anh không nên đề nghị chia phòng ngủ." Lục Phong Thắng chân thành nhận lỗi.

"Rốt cuộc anh đang tính cái gì trong bụng hả? Lúc ở phòng khách thái độ của anh rõ ràng rất kiên quyết mà, khó khăn lắm em mới nghĩ thông được anh lại chạy tới đây trêu chọc em là sao?" Thời An mím môi, cánh môi hồng nhạt bị cậu mím tới trắng bệch, cậu thiệt sự bực lắm luôn.

Mắt Thời An vẫn còn đỏ, là dấu vết vừa khóc trong phòng khách lúc nãy, Lục Phong Thắng cởi dép lên bò lên giường, đưa tay ra ôm chầm lấy cái eo mảnh khảnh của Thời An, giọng nói trầm thấp thiệt dễ nghe, "Cục cưng à, đàn ông đều dễ thay đổi như vậy đó."

"Biến mẹ anh đi... khụ... dù sao em cũng sẽ không thay đổi."

"Không, em có thay đổi." Lục Phong Thắng đưa tay cách qυầи ɭóŧ sờ sờ ngọc hành nửa mềm của Thời An, gảy nhẹ mấy cái, vật nhỏ kia lập tức cứng lên dựng thành một cái lều bé xinh giữa hai chân.

Từ nhỏ tới lớn đây là lần đầu tiên Thời An bị người ta sờ chỗ đó, cậu lập tức nổi tung, mặt nhỏ đỏ bừng: "Anh anh anh! Anh! Anh!"

"Sao hửm, có phải thay đổi rất nhanh không?"

"Cái! Anh! Anh tránh ra a a a! Cái này không giống nhau!" Thời An vừa xấu hổ vừa bực mình, giận dỗi lấy chăn che lều nhỏ lại, mặt đỏ như có thể nhỏ ra máu, "Em cảnh... cảnh cáo anh! Anh còn như vậy nữa là em không khách khí nữa đâu!"

Hửm? Vậy em muốn không khách khí như nào?

Thời An nghiến răng ken két: "Biến..."

Lục Phong Thắng cười, hắn biết bản thân hiện tại đang ăn hϊếp người ta, nhưng mà chọc vợ bé nhỏ vui quá đi à, làm sao có người lúc tức giận lại đáng yêu như vậy chứ.

"Cục cưng ơi không phải em vừa gọi anh là ông già sao, vậy tụi mình thử xem thận của ông già này chạy tốt không liền luôn nhé?"

"Không có gì đặc sắc hết!" Thời Anh để chân trần chạy xuống giường, chộp lấy cái rèm che lấy người mình, sợ tới mức rút vào một góc.

Lục Phong Thắng nhìn Thời An, không nói nữa, chỉ lần lượt cởϊ qυầи áo của mình ra.

Lục Phong Thắng là loại người lúc mặc đồ thì gầy nhưng cởi đồ ra lại có thịt, khi đường nhân ngư hoàn mỹ và tám múi cơ bụng rắn chắc hữu lực lộ ra liền gắt gao hấp dẫn ánh mắt Thời An.

Thời An lén nuốt nước miếng cái ực: Mẹ ơi, anh ta câu dẫn con.

"Có chuyện gì thì từ từ nói, cởi đồ làm gì hả?"

Lục Phong Thắng cởi tới chỉ còn mỗi cái qυầи ɭóŧ mới dừng lại, "Không thích à?"

"..." Thích lắm.

"Anh đi tắm, tốt nhất em nên ngoan ngoãn ở đây, không được chạy loạn."

Thời An khẽ xùy một tiếng trong bụng, nghĩ: Anh bảo tôi không chạy thì tôi không chạy thật à? Ông đây càng muốn chạy!

Lục Phong Thắng nhìn qua đã biết được suy nghĩ của Thời An, vì đề phòng vợ bé nhỏ đêm khuya chạy mất, đành bất đắc dĩ đi tới xách người cùng vào phòng tắm.

"Đứng ở đây, nhìn anh." Lục Phong Thắng vừa cởϊ qυầи lót vừa dặn cậu.

Thời An ngồi trên nắp bồn cầu, tầm mắt không biết nên đặt ở đâu, cậu còn chưa từng nhìn đàn ông tắm rửa bao giờ đâu đó, không biết lát nữa có bị chảy máu mũi không nữa.

Lục Phong Thắng thích tắm nước lạnh nên trong phòng tắm lúc này không có nhiều hơi nước bay lên.

Thời An nghe tiếng nước bên kia nhịn không được suy nghĩ lung tung, cậu nhân lúc Lục Phong Thắng không để ý nghiêng đầu trộm nhìn thứ to lớn giữa chân hắn, lập tức ngạc nhiên, Lục Phong Thắng vậy mà cứng rồi! Hơn nữa còn to thiệt là to!

Làm sao vậy, tắm nước lạnh mà cũng đốt lửa lên được luôn á hả?

Thời An nhắm mắt lại, thật sự không nghĩ được lý do.

Chẳng lẽ Lục Phong Thắng thật ra là gay, nói bản thân là trai thẳng để gạt mình thôi? Vì sao lại muốn gạt mình? Hiện giờ vì sao lại không gạt mình nữa?

Là ai đi nữa tự dưng đêm tân hôn bị chồng đề nghị chia phòng ngủ cũng sẽ tức xỉu biết không, Thời An hết giận rồi nhưng lại có thêm một đống bất an. . TruyenHD

Cậu cảm thấy Lục Phong Thắng muốn bạo cúc mình, thiệt luôn đó!

Nếu Lục Phong Thắng thật sự là gay thì lúc ấy Thời An sẽ rất vui lòng "xảy ra chuyện" với Lục Phong Thắng, dù gì trước kia khi cậu cũng vừa thấy Lục Phong Thắng trên tạp chí đã yêu rồi.

Lúc ấy cậu nghĩ làm sao lại có thương nhân lớn lên còn đẹp hơn ảnh đế trên màn bạc như vậy, đây không phải là bá tổng trong tiểu thuyết xé sách bước ra hay sao!

Tuy rằng bị hiện thực mạnh bạo vả bộp một phát, còn nói cho cậu biết trên mạng đều là xạo chó! Nhưng hắn thiệt sự đẹp trai mà, thiệt thỏa mãn con tim mê trai của cậu.

Lục Phong Thắng lau mình sạch sẽ rồi cũng không mặc quần áo, nghiêng đầu nhìn lướt qua Thời An đang ngẩn ngơ, "Nghĩ gì vậy?"

"?" Thời An đưa mắt nhìn sang lại thấy ánh mắt ngập ý cười của Lục Phong Thắng, đột nhiên giật mình tỉnh lại, "A, không nghĩ gì hết á, em có thể nghĩ gì chứ, ha ha."

"Ha ha?"

Khóe miệng Thời An xấu hổ cường gượng: "Ha ha... anh làm sao... tắm xong còn không chịu mặc quần áo..."

"Bởi vì phải làm ít chuyện mà không mặc quần áo mới có thể làm đó."

"..." Đệch!

Thời An giống như con búp bê vải rách bị Lục Phong Thắng ôm từ phòng tắm ra ném lên giường, còn tiện tay lột luôn chiếc qυầи ɭóŧ còn sót lại trên người cậu, hai người cơ thể trần trụi, bốn mắt nhìn nhau.

"Anh... anh hai, đừng bảo anh định cứ vậy cắm thẳng một phát luôn đấy?" Thời An sợ tới nắm chặt chăn, nhìn qua giống như phụ nam đang hoàng thời xưa sắp bị thổ phỉ làm nhục.

Lục Phong Thắng móc ra một chai gel bôi trơn trong tủ đầu giường, quơ quơ, "Yên tâm đi, anh vẫn biết được một chút thường thức cơ bản."

Gel bôi trơn này do mẹ hắn chuẩn bị, hai tuần trước hắn tận mắt nhìn thấy mẹ mình nửa đêm không ngủ lén chạy tới biệt thự của hắn, sau đó đi từng phòng từng phòng bỏ vào tất cả tủ đầu giường mỗi cái một chai bôi trơn.

Lúc đó hắn cực kỳ cạn lời, nhưng hiện giờ lại thấy cảm ơn không hết, mẹ hắn thật sự là nhà tiên tri vũ trụ.

Thời An không muốn giao lần đầu của mình cho Lục Phong Thắng một cách không rõ ràng như vậy, một đêm sung sướиɠ với cậu cũng không phải đồ hiếm, trước lúc làʍ t̠ìиɦ vẫn phải hỏi cho rõ thái độ của Lục Phong Thắng.

Không chờ Thời An mở miệng hỏi, Lục Phong Thắng đã nhìn thấu được cậu.

Lục Phong Thắng ngồi ở mép giường cẩn thận ôm chặt Thời An, hôn hôn lên trán cậu, "Mới tí tuổi đầu nhăn mày như vậy làm gì, chúng ta đã kết hôn rồi, anh có thể đùa giỡn với tình cảm của em được sao?"

Thời An bĩu môi: "Lời đàn ông nói trên giường không thể tin được."

Lục Phong Thắng không nói gì nữa, cứ thế nhìn cậu.

Thời An hít sâu, cực kỳ lúng túng: "Ha ha, lâu lâu vẫn nên tin một chút vậy."

Trốn cũng không thể trốn, Thời An chỉ có thể nằm yên cam chịu.

Lục Phong Thắng thở mạnh hôn lên đôi môi bóng loáng của Thời An, đây là lần đầu tiên suốt 28 năm hắn cảm nhận định tình triều mãnh liệt nhường này, côn th*t cương cứng chọc nhẹ giữa hai chân Thời An, thân thể hai người dán sát vào nhau.

"Hưʍ... khoan đã... không thở được..." Thời An né tránh Lục Phong Thắng đang muốn với lưỡi vào, nghiêng đầu xin tha.

Cũng chỉ là dân mới vào nghề như nhau nhưng Lục Phong Thắng giỏi hơn Thời An rất nhiều, không cần thầy dạy đã biết được cách thở khi hôn sâu.

"Làm sao lại giống trẻ con như vậy nhỉ." Ngón tay thon dài của Lục Phong Thắng sờ sờ dưới háng Thời An, nâng gậy th*t trắng xinh kia lên vuốt nhẹ, cực kỳ gợi cảm nói, "Đã lớn rồi mà lông còn không dài được."

Thời An cố kìm lại cảm giác sung sướиɠ mở miệng dỗi hắn: "Anh thì biết cái gì, hiện giờ người như vậy rất hiếm có đó."

"Đúng thật, anh thấy rất hiếm có." Lục Phong Thắng đổi thành tư thế nửa quỳ trên giường, trong mắt tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, cần cù chăm chỉ dùng Ngũ cô nương phục vụ Thời An.

Ngón tay Lục Phong Thắng nhẹ lướt qua mã mắt phấn hồng của Thời An, khiến thân thể cậu đột ngột run lên, bắn tra một đường cong nhỏ màu trắng trong không khí.

Toàn bộ thời gian không được ba phút, Thời An lấy gối che mặt lại, xấu hổ muốn chết.

"Không sao đâu, em còn nhỏ mà." Lục Phong Thắng lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhịn cười nói.

Thời An không có cảm giác mình đang được an ủi tí nào hết, trước đây cũng cũng từng tự mình làm rồi, chưa lần nào bắn nhanh như vậy hết, vì sao lúc này cố tình lại...

côn th*t của Lục Phong Thắng cứng tới phát đau, hắn lấy gel bôi trơn đổ vào lòng bàn tay, "An An, anh giúp em khuếch trương một chút nhé?"

Thời An thở dài xoay người lại quỳ gối trên giường, cũng không định vùng vẫy vô ích nữa.

Nhưng mà...

Đau quá...

"Đm... bây giờ là mấy ngón vậy hả... a không được... chậm thôi... căng quá..." Thời An là trai tân lại còn nhỏ tuổi, thật sự rất sợ đau, cũng rất sợ ngay đêm đầu tiên sẽ bị thương.

Nếu không được khuếch trương đầy đủ trước thì cậu tuyệt đối sẽ không cho gậy th*t của Lục Phong Thắng cắm vào huyệt nhỏ một phân nào! Tuyệt đối không cho!

"Ba ngón, cục cưng, em đang muốn tra tấn anh đúng không." Lục Phong Thắng nghẹn tới mồ hôi đầy đầu.

Thời An thấy hắn thật sự khó chịu, đầu quay mòng mòng, cuối cùng vét ra được một đám hình ảnh GV full HD.

Cậu bò lên một bước, ngón tay Lục Phong Thắng bị trượt ra khỏi lỗ nhỏ.

"Anh, anh nằm xuống đi."

"?" Tuy rằng không hiểu gì nhưng Lục Phong Thắng vẫn làm theo.

Thời An nuốt một ngụm nước miếng, vòng chân qua ngồi lên eo Lục Phong Thắng, ngón tay đỡ lấy dương v*t thô to để ngay lối vào của bản thân, ấn qυყ đầυ nhẹ tiến vào.

Lục Phong Thắng sảng khoái rên một tiếng, theo bản năng muốn lập tức chuyển động, để cho côn th*t của bản thân càng vào sâu thêm.

Thời An nhanh chóng cản hắn lại: "Anh cứ nằm yên trước đã..."

Lục Phong Thắng thở ra một hơi, còn chưa bắt đầu đã phải uất nghẹn dừng lại.

Thời An cắn răng ghé lên ngực Lục Phong Thắng, dị vật trong hậu huyệt thật lớn, qυყ đầυ hình nấm vừa thô vừa to.

Cũng may cảm giác này không kéo dài bao lâu, Thời An nhân lúc này thở một hơi, ngồi dậy tiếp tục làm côn th*t kia cắm vào càng sâu.

Lục Phong Thắng nhìn bộ dạng lúc này của Thời An, trong lòng càng nóng lên, hormone bùng nổ, thiệt muốn nhanh chóng chà đạp vợ bé nhỏ xinh đẹp đang ở trước mặt mình.

"Cục cưng à, còn đau không?"

Sau khi đã cắm vào toàn bộ, vị trí của hai người được đổi lại, Thời An quỳ gối trên giường lần nữa, trán dựa lên chăn, đốt ngón tay mượt mà bị nắm tới trắng bệch.

"Ưʍ... không đau... ngứa quá..." Thời An cong mông lắc lắc, côn th*t không sâu không cạn thọc vào rút ra từng chút, cả hai đều sướиɠ run cả lên, dán vào càng gần.

"Anh động được chứ?"

"Ừm... em muốn nhẹ một chút..." Thời An thật sự khẩn trương, nhưng cũng rất mong chờ. Rốt cuộc cậu đã muốn người này rất lâu rồi ~ ~ ~

Lục Phong Thắng véo véo mông Thời An, thật đàn hồi, cảm giác thật tốt, hắn bắt đầu chầm chậm đong đưa hông, vừa vuốt ve cơ thể Thời An vừa đâm vào rút ra.

"A..." Thời An đột nhiên kêu lên một tiếng.

Lục Phong Thắng nhanh chóng dừng lại: "Đau sao?"

Thời Am há miệng cắn ngón tay trỏ của mình, gương mặt sướиɠ tới ửng hồng, "Không... không phải... vừa đυ.ng tới rồi..."

"Vậy cục cưng à, sướиɠ không em?" Lúc hỏi câu này Lục Phong Thắng cũng rất hồi hộp, lúc trước khi chưa biết được tính hướng của bản thân hắn có xem qua mấy bô GV, nhưng cũng không có đi tìm hiểu kỹ làm sao khiến bên nhận cảm thấy sướиɠ.

"Sướиɠ..." Thời An rất thẳng thắn, tuy rằng có hơi ngại nhưng vẫn nói đúng cảm giác thật sự của mình.

Nghe được câu trả lời, Lục Phong Thắng hoàn toàn dỡ bỏ phòng bị, hắn đè hai chân Thời An ra khiến côn th*t ra vào càng thêm dễ dàng, mỗi lần đưa đẩy đều phát ra tiếng bạch bạch bạch khi thân thể va chạm nhau cùng tiếng nước của gel bôi trơn làm người ta cảm thấy nhộn nhạo.

"Ưm a... chậm một chút... nhẹ... sâu quá..."

Dần dần Lục Phong Thắng nắm được kỹ xảo, vừa ra vào vừa đưa tay nắm đầu v* hồng hào phía trước của Thời An, lung tung xoa bóp hai hạt đậu nho nhỏ kia.

côn th*t mỗi lần đều rút ra cả cây rồi lại cắm vào, sau mấy lần đâm vào rút ra đường đi đã bị Lục Phong Thắng thao tới mềm, tường thịt bên trong dường như có mấy trăm cái miệng nhỏ đang mấp máy, đợi hắn tiếng vào liền hút mạnh lấy.

Lục Phong Thắng sướиɠ lên mây: "Vợ ơi, em tuyệt quá."