Chương 3.2: Bé Tiểu Tô (3)

Nghe được tiếng gấu nhỏ, Yến Huỳnh đang chăm chú lái xe ở phía trước đột nhiên sửng sốt.

Con gấu này không phải đồ chơi bình thường.

Nó là đạo cụ phi phàm mà Yến Huỳnh mang ra từ một phó bản vô hạn gọi là "Tòa án đen trắng".

Gấu nhỏ tên là "gấu thiện ác", tác dụng vốn có của nó là: Đối với người lòng mang ác ý đυ.ng vào, nó có thể thông qua lời nói tạo ra một lời nguyền mạnh mẽ; Mà đối với người lòng mang thiện ý, nó sẽ thông qua lời nói gia tăng chúc phúc.

Nhưng bởi vì con gấu thiện ác này có thiên tính nói nhiều, nó thường xuyên tự tiện thăm dò thế giới nội tâm của người nắm giữ, tiết lộ tiếng lòng của người nắm giữ.

Sau khi trải qua Yến Huỳnh cải tạo, "gấu thiện ác" biến thành "gấu tiếng lòng" chuyên dụng của Yến Tiểu Tô, sẽ thông báo tâm tình hiện tại của Yến Tiểu Tô.

Bây giờ con gấu nhỏ này lại nói...

Yến Tiểu Tô không vui?

Yến Huỳnh xưa nay bình tĩnh bình tĩnh, hiếm khi xuất hiện một tia mê mang.

Không phải cô đã giúp con gái tìm lại công lý sao?

Tiểu Tô còn có thể không vui vì cái gì vậy?

Đang suy nghĩ, siêu xe đã đi tới một vùng ngoại ô ít ai lui tới, giữa con đường bỏ hoang nơi chiếc xe thể thao đang chạy có một cái cây to dày đến năm người bao quanh.

Chiếc xe màu trắng bạc chở một người lớn một trẻ em này chạy không trốn không tránh, lại phóng thảng vào hướng giữa đại thụ.

Xe thể thao lại còn chạy nước rút thẳng tắp tăng tốc!

Mắt thấy sắp phát sinh thảm kịch xe hủy người vong - -

Chiếc siêu xe đột nhiên xuyên qua vỏ cây cổ thụ xanh một cách dễ dàng, giống như một giọt mực trắng bạc tan vào hàng rào màu nâu, trong chốc lát biến mất không dấu vết.

Nếu có người bên ngoài nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ nghi ngờ có phải là mình vừa chứng kiến một hiện trường xuyên qua nào đó hay không.

Đây cũng không phải là sân ga chín ba phần tư trong tiểu thuyết thần bí!

Trong hiện thực làm sao có thể phát sinh chuyện kỳ lạ như vậy?!

Xe thể thao không hề chậm trễ mà xuyên qua cổ thụ, sau đó, đi tới một thế giới hoàn toàn mới: Bầu trời như được gột rửa, ráng chiều rực rỡ khảm bên mây, không hề có dấu vết mưa nhỏ âm u của thành phố F.

Đập vào mắt đầu tiên là một vườn hoa trồng đầy thực vật quý hiếm: hoa hồng phấn, lan xanh, hoa cát tường, những đóa hoa kiều diễm không nên xuất hiện cùng một mùa, toàn bộ đều nở rộ rực rỡ ở đây.

Sau khi xuyên qua một hàng rào được hoa hồng leo vây quanh, có thể nhìn thấy một tòa biệt thự bốn tầng lịch sự tao nhã u tĩnh đường đường chính chính đứng ở dưới màn trời.

Chỗ cửa lớn, bảy ông lão tóc bạc mặc áo không bâu có cổ cài vài cúc, gần như là được khắc ra bên trong cùng một cái vỏ, đang tươi cười đáng yêu đứng ở trước cửa.

Chiếc xe thể thao dừng lại trước cửa.

"Hoan nghênh cô chủ Yến Huỳnh, cô chủ nhỏ Yến Tiểu Tô về nhà!" Bảy người trăm miệng một lời.

*

Yến Huỳnh xuống xe, ôm Yến Tiểu Tô từ ghế sau ra, tháo mũ bảo hiểm trên đầu bé xuống.

Trán cô bé có dấu đỏ, xem ra là bị mũ bảo hiểm ấn ra.

"Con chào ông Hồ Nhất, ông Hồ Nhị." Yến Tiểu Tô cầm gấu đồ chơi tựa vào trong lòng mẹ, vẫy tay với bảy ông lão hiền lành: "Ông Hồ Tam, ông Hồ Tứ..."

Yến Huỳnh kiên nhẫn chờ Yến Tiểu Tô chào hỏi bảy người, sau đó mới tiếp tục đi về phía trước.

Ông lão quản gia tên là "Hồ Nhất" mỉm cười cúi đầu với Yến Huỳnh: "Cậu chủ Tô Thời Xuyên đã chuẩn bị một niềm vui lớn cho ngài."

Yến Huỳnh nhàn nhạt gật đầu: "Ừ."

Nghe được hai chữ niềm vui lớn, cơ mặt cô ngay cả cử động cũng không có, như là đã tập mãi thành thói quen.

Một tay cô vững vàng nâng Yến Tiểu Tô ba mươi cân, tay kia xoay nắm cửa. Ở phía sau Yến Huỳnh, các ông Hồ giống như cái bóng ưu nhã đi theo.

Ngay sau đó -

Dây ruy băng và chỉ hồng từ trên trời giáng xuống, nương theo tiếng huýt sáo ồn ào, đồng loạt xuất hiện trước mặt Yến Tiểu Tô và Yến Huỳnh.

Yến Tiểu Tô chớp mắt, nhìn lên trên, thấy trần nhà rủ xuống một biểu ngữ khổng lồ.

[○○ Yến trùng ○○○ lực ○ mộc!] (○○ 晏虫 ○○○ 力 ○ 木!) (có thể do bé quá bé nên là chưa có biết nhiều từ, mà cũng không có ghép được các nguyên âm phụ âm đồ, nên mấy cái chữ mới thiếu thiếu với cái không biết thì thành vòng tròn đó các bạn)

Thấy được một chữ Yến quen thuộc. Tiểu Tô biết, đây là họ của bé.

... Nhưng Yến trùng là trùng gì?

Hơn nữa, có rất là nhiều từ ngữ xem không hiểu nha.

Yến Tiểu Tô choáng váng đầu óc, tầm mắt vẫn bởi vì chữ trùng kỳ quái trong "Yến trùng" này mà đóng đinh trên biểu ngữ thần bí.

(Phiên bản thực tế: Chúc mừng vợ Yến Huỳnh về hưu thành công!) (恭喜晏萤老婆成功退休!: cho các bạn dễ so sánh)

Đang lúc Yến Tiểu Tô còn đang cố sức phân biệt chữ viết, một người đàn ông tràn đầy nhiệt tình nhanh chóng đánh úp đến từ cách đó không xa.

Cánh tay anh mở ra rất rộng, khi mở rộng hai tay mơ hồ có thể nhìn thấy cơ bắp cuồn cuộn dưới áo T - shirt màu trắng. Lúc chạy, anh nắm chặt bóng bay trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười thật to, ánh mắt cong ra độ cong như ánh trăng.

"Tích tích tích - - bà xã, chúc mừng em thuận lợi về hưu! Bà xã tuyệt vời, anh rất yêu em!"

Thanh âm kích động còn mang theo thở gấp, như là có một con thú lông vàng hưng phấn đột nhiên vây quanh, điên cuồng liếʍ hôn người qua đường vô tội.

... Trên thực tế, người đàn ông cũng làm như vậy.

"Bà xã thuận lợi thông qua "Đua xe sinh tử II" quá tuyệt vời, thưởng cho một cái hôn nhẹ!" Người đàn ông mở miệng nói là một cái hôn nhẹ, trên thực tế lại hôn hai má trái phải Yến Huỳnh mấy lần.

Ngay sau đó, tầm mắt người đàn ông chuyển qua trên người Yến Tiểu Tô, độ cong của mắt cười càng sâu.

"Tiểu Tô nhà chúng ta hôm nay cũng rất đáng yêu, cũng để cho ba ba hôn một cái!" Nói xong, anh cúi người tiến đến bên cạnh Yến Tiểu Tô, ôm chặt lấy Tiểu Tô, cho hai bên má trái phải của bé hai cái "ba" vang dội.

"Tô Thời Xuyên, lui về sau một chút, anh đang đè lên Tiểu Tô đấy." Yến Huỳnh ra lệnh.

Mặc dù ngoài miệng lạnh như băng không lưu tình, đáy mắt cô lại mang theo ý cười ấm áp, còn thừa dịp loạn đưa tay sờ sờ mái tóc mềm mại của Yến Tiểu Tô.

Cảm giác thật tuyệt.

Như kẹo dẻo vậy.

Yến Tiểu Tô bị ép buôn bán, đầu tiên là tiếp nhận nụ hôn cuồng nhiệt đến từ ba, sau đó lại tiếp nhận cái sờ cuồng nhiệt đến từ mẹ.

... Hô, hô hấp không nổi!

Ba ôm thật chặt, mẹ sờ thật mạnh!

Yến Tiểu Tô theo bản năng duỗi tay duỗi chân, cuối cùng cũng giãy dụa nhảy xuống, sau đó - -

Bịch.

Khuôn mặt nhỏ nhắn chạm đất trước.

Bánh bao nếp tên Yến Tiểu Tô đang ôm một con gấu đồ chơi, kêu "bịch" một tiếng rơi xuống đất.

May mắn trên mặt đất trải thảm lông dài màu trắng thật dày, Yến Tiểu Tô vẫn chưa bị thương. Nhưng khi bé nhìn lên, bé thấy một tờ rơi đầy màu sắc với những chữ lớn dán trên mặt đất.

Sắc thái trang giấy rối rắm sặc sỡ, khiến Yến Tiểu Tô không khỏi nhìn thêm vài lần.

["○○ nữ ○ một ○○" ○○ toàn ○ tay ○○○ người ○○ miệng○○!] ("○○女○一○○" ○○ 全 ○ 手 ○○○ 人 ○○ 口 ○○!)

Là... có ý gì?

Hai mắt Yến Tiểu Tô trong nháy mắt biến thành vòng tròn xoay tròn.

Vì sao chữ phức tạp như vậy không thể ghép vần, Tiểu Tô xem không hiểu hu hu QAQ

(Phiên bản thực tế: "Gia Đình Em Bé Đáng Yêu" đang tuyển khách nghiệp dư khắp mọi miền đất nước!) ("萌娃一家亲" 面向全国招募素人嘉宾啦!)