Chương 62: Đấu với Đường Thanh
Ba ngày sau, sau khi bỏ ra 6 viên trung cấp dưỡng tâm đan, Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã có thể thành thạo vận dụng huyền khí của bản thân để va chạm với trọng chùy, tạo ra các loại quỹđạo vận động, giống như cửđộng chân tay mình.
Lại thêm hai ngày nữa, lại nuốt 4 viên trung cấp dưỡng tâm đan giúp cho Phong Vân Vô Ngân đạt tới cảnh giới thuần thục tới cực điểm, chỉ khẽ vung trọng chùy lên, thân thểđã nhẹ nhàng bay lên, giống như cành liễu trước gió, vô cùng kỳ diệu, không chút sơ hở.
Bước thứ nhất của Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy cơ bản đã được Phong Vân Vô Ngân luyện thành. Nhưng môn kỹ xảo này biến hóa khôn lường, tựa hồ không có điểm dừng, Phong Vân Vô Ngân chỉ có thể trong lúc tu luyện sau này không ngừng tìm tòi để tiếp tục hoàn thiện.
Tiếp đó là đồng thời trong lúc bay nhảy né tránh, vận dụng lực lượng nhục thân cường hãn, vung trọng chùy lên, cường hãn đánh xuống.
Phương pháp sử dụng chùy, ngoài nhục thân lực lượng cường hãn ra thì còn phải chú ý tới quán tính, ví dụ như, khi Phong Vân Vô Ngân nhảy lên cao mấy chục mét, sau đó mượn thế rơi xuống, một chùy đập ra, lực lượng tăng vọt.
Việc tu luyện trong mấy ngày kế tiếp liền hoàn toàn không giống với mấy ngày trước đó.
Mấy ngày trước có thể dùng hai từ “bình yên” để hình dung, còn mấy ngày sau, Phong Vân Vô Ngân trong lúc dịch chuyển thân thể còn không ngừng vung chùy đánh ra, mỗi chùy đánh xuống đều toàn lực tung ra, đạt tới hàng vạn cân lực lượng, khí thế lôi đình cường hãn, tiêu diệt mọi kẻ địch ngăn cản.
-Oanh! Oanh! Oanh!
Không khí bị chùy đập vỡ, phát ra những tiếng nứt vỡ vô cùng đáng sợ, nếu là kẻ nhát gan thì chỉ e nghe thấy thanh âm này, hai chân đã mềm nhũn.
-Rầm! Rầm! Rầm!
Phong Vân Vô Ngân không chút cố kị, mỗi khi một chùy đập lên mặt đá cứng rắn trong trường luyện võ đều đập ra những vết nứt lớn, sau đó vỡ thành từng chiếc hố lớn, giống như bị hung thú vô cùng khủng bố giẫm qua.
Trong mấy ngày, trường luyện võ đã không thể tìm được một chỗ nào còn nguyên vẹn, những hố sâu chằng chịt vô cùng đáng sợ.
Trong mắt của Phong Vân Tuyết, bộ chùy kỹ này của Phong Vân Vô Ngân hoàn toàn là một thứ vũ kỹ vô cùng bạo lực, lấy lực lượng đè người.
Chỉ thấy, Phong Vân Vô Ngân mỗi khi dịch chuyển thân thểđều nhẹ nhàng thoải mái, nhưng ngay sau đó liền đập ra một chùy vô cùng nặng nề cường hãn, một nhẹ một nặng tạo thành một thứ hỗn hợp vô cùng kỳ diệu, ở trên đỉnh đầu hắn, huyễn ảnh hình thú biến hóa khôn cùng, phối hợp với tiếng sấm phát ra khi đập chùy, tạo thành một thứ hiệu quả khiến người khác vô cùng khϊếp sợ.
Giống như một con quái thú vô cùng hung hãn, có thể dễ dàng xé nát thế gian.
Phong Vân Tuyết biết rằng đệđệ của mình liên tục gặp được kỳ ngộ, vũ kỹ cường đại, nhưng không ngờ rằng hắn lại có thể cường hãn tới mức đó.
Một ngày trước khi quyết đấu, Phong Vân Vô Ngân cuối cùng đã luyện bộ Phong Ma Thập Bát Trọng Chùy này ra chút hình dáng. Hắn thu thần lực chùy lại, mặc y phục, hông đeo trường kiếm, hoàn toàn là bộ dạngthiếu niên kiếm khách thư sinh nho nhã, đặc biệt là trường kiếm trên hông có tính lừa gạt rất lớn.
-Tuyết tỷ, ngày mai là ngày ta và Đường Thanh quyết đấu, lúc này, sự tự tin của ta tăng vọt, chỉ muốn lập tức đập nát Đường Thanh. Hắn thường ngày coi trời bằng vung, ngày mai ta sẽ đánh cho hắn rụng hết cả răng.
Phong Vân Vô Ngân thản nhiên cười, bá khí tự nhiên tuôn ra.
Ngày thứ hai.
Đêm! Trăng tròn!
Ánh trăng sáng vằng vặc đổ lên trên trường tỷ thí của Nham Thạch Thành.
Giữa không trung, ánh sáng chói mắt của Tiên Thiên Thành phát ra khiến trường tỷ thí võ nghệ hiện ra rõ ràng.
Lúc này, xung quanh lôi đài số 5 của trường tỷ thí đã có mấy trăm người túm tụm lại với nhau.
Quyết đấu đêm nay so với 10 ngày trước Phong Vân Vô Ngân đối đầu với Chu Hàm hiển nhiên là long trọng hơn rất nhiều, không chỉ tất cả những đệ tử mới đều tới đông đủ mà ngay cảđệ tử lâu năm cũng tới không ít.
Cần phải biết rằng, hai bên tham gia tỷ thí hôm nay, một bên là Phong Vân Vô Ngân, người đã chiến đấu vượt cấp, một chiêu đánh chết 7 phẩm sơ kỳ cường giả Chu Hàm, nhục thân lực lượng cường hãn, một người tạo ra rất nhiều bất ngờ; còn một bên là Đường Thanh, được xưng là thực lực đệ nhất, võ đạo thiên phú đệ nhất trong số đệ tử mới.
Cuộc đối đầu như vậy, đệ tử lâu năm cũng không tiếc kéo tới tham quan.
Lúc này đám đệ tử mới phần lớn đều đang thảo luận xem Phong Vân Vô Ngân sẽ chống chọi được bao lâu mới bịĐường Thanh gϊếŧ chết. Dù sao Đường Thanh sau khi bám chân được Kim thị tam huynh đệ, không chỉ rời khỏi khu vực nhà gỗ tồi tàn, có được trạch viện của riêng mình tại khu vực cư ngụ cao cấp mà còn có được rất nhiều tài nguyên tu luyện, trong thời gian mười ngày nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc, khiến kẻ khác phải ngước nhìn, một thân man lực của Phong Vân Vô Ngân tuyệt đối không thể sánh nổi. Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân đã gϊếŧ nữ nhân của Đường Thanh, điều này chẳng khác nào đã trực tiếp tuyên bố, cuộc chiến đêm nay sẽ là cuộc chiến sinh tử.
Trong số đám đệ tử mới chỉ có đoản đao thiếu niên Bạch Quang là tách biệt với đám đông, đứng im một chỗ, hai tay ôm ngực, im lặng không lên tiếng, ánh mắt lúc thì hiện lên dáng vẻ chờđợi, lúc lại hiện lên thần sắc suy tư, hiển nhiên, hắn có cách nhìn khác với những đệ tử khác về cuộc chiến đấu này.
Còn trong đám đệ tử lâu năm, biểu ca của Chu Hàm, Chu Nhất Quang cũng đã có mặt, hắn muốn nhìn xem kẻ đã gϊếŧ chết biểu đệ Chu Hàm của mình, Phong Vân Vô Ngân, rốt cuộc bộ dạng thế nào. Thái độ của hắn cũng biến hóa không ngừng, thỉnh thoảng lại quay sang nói chuyện cùng bằng hữu ở bên cạnh.
Lúc này, đám đông chợt trở nên xao động, rồi nhìn thấy ở phía xa, Đường Thanh và Kim Thị tam huynh đệ cùng đi tới, bốn người vừa đi vừa cười nói, vô cùng thoải mái.
Đi tới gần, bất luận là đệ tử mới hay đệ tử lâu năm nhìn thấy Đường Thanh đều không khỏi gật đầu.
Đường Thanh lúc này lưng đeo trường thương, cả người có cảm giác như một thanh trường thương, thẳng đứng, cương ngạnh, ngưng luyện, sắc bén!
Nhìn vào đó, hào quang thầm tỏa sáng, vô cùng sắc bén.
-Ồ, gã Đường Thanh này quả nhiên là một thiên tài, chỉ nhìn ánh mắt hắn là không khó để phán đoán ra, hắn đã cảm ngộ ra chút thương ý, có thể tu luyện một môn huyền cấp thấp cấp thương kỹ ra được ý cảnh, quả nhiên không phải người tầm thường.
-Xem ra, gã Đường Thanh này hoàn toàn có tư cách khiêu chiến với một bộ phận đệ tử lâu năm có cảnh giới tương đương với hắn.
Một vài đệ tử lâu năm có con mắt sắc sảo đã lập tức bàn tán với nhau.
Gã Chu Nhất Quang kia trong lòng thầm thở dài:
-Vốn dĩ mình muốn đích thân tiêu diệt kẻ thù, gϊếŧ chết Phong Vân Vô Ngân, nhưng không ngờ tên Phong Vân Vô Ngân này hôm nay lại phải chết trong tay Đường Thanh. Đường Thanh, quả thực rất mạnh, trong thời gian tới nhất định sẽ là nhân vật không tầm thường trong Nham Thạch Thành, tấn thăng tiên thiên cảnh giới cũng có khả năng.
Đường Thanh đi tới cạnh lôi đài, đưa mắt nhìn quanh một lượt, thái độ đường hoàng đĩnh đạc, đã có khí độ và phong thái của bậc cao thủ, còn trong lòng hắn lại đang vô cùng đắc ý. Mười ngày này, tiến bộ của hắn về võ đạo khiến bản thân hắn cũng không thể ngờ nổi. Tài nguyên tu luyện phong phú không chỉ khiến 8 phẩm cảnh giới của hắn lúc trước trở nên vô cùng vững chắc, không thể phá vỡ. Hơn nữa, cảm ngộ về thương kỹ cũng tiến bộ cực nhanh, môn huyền cấp thấp cấp vũ kỹ Giao Long Thương đó, hắn đã tu luyện tới trung kỳ cảnh giới, chỉ còn cách đại thành cảnh giới có một bước. Có lẽ, một lần chiến đấu, một lần tham ngộ là hắn có thểđột phá, đại thành cảnh giới đã ở trong tầm tay.
Kim thị tam huynh đệ thái độ cũng vô cùng đắc ý, mười ngày trước, bởi sự thất bại của Chu Hàm khiến cho bọn chúng mất hết mặt mũi ở đây, nên hôm nay, bọn chúng sẽ phải đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Ba người bọn chúng ngó đông ngó tay, cuối cùng nhìn thấy ba người đám Đạt Hề, Tây Môn từ xa đi tới, lập tức đưa mắt nhìn nhau, trong ánh mắt không thể che giấu được sự giễu cợt và kɧoáı ©ảʍ báo thù. Bọn chúng đã nhận định chắc chắn, tối nay sẽ thuộc về bọn chúng.
Ba người đám Đạt Hề, Tây Môn không đi lên chào hỏi đám Kim thị tam huynh đệ mà đứng ở một bên, ánh mắt nhìn Đường Thanh, bọn chúng đã lập tức nhìn ra thực lực của Đường Thanh, ánh mắt ngày càng trở nên ngưng trọng.
-Thiên phú của gã Đường Thanh này quả nhiên cao tới kinh người, hắn lúc này chỉ còn thiếu kinh nghiệm sinh tử giao đấu, nếu không, cả Nham Thạch Thành này, cho dù là đệ tử lâu năm, chỉ cần cảnh giới giống như hắn, là 8 phẩm sơ cấp thì đều không phải là đối thủ của hắn.
Đạt Hề thái độ lo lắng nói.
-Đúng vậy, hắn thậm chí có thể vượt cấp, khiêu chiến đệ tử lâu năm 8 phẩm trung kỳ cảnh giới.
Trọng tài họ Lý thở dài một tiếng.
-Không biết Phong Vân Vô Ngân chuẩn bị thế nào rồi. vốn dĩ ta cũng định ngầm tài trợ cho Phong Vân Vô Ngân một chút vàng bạc để hắn mua dược liệu, nhưng không ngờ Chúc lão lại lên tiếng cảnh cáo chúng ta, nói chúng ta không được đi lo cho Phong Vân Vô Ngân, để hắn tự chuẩn bị. Ôi, hôm nay gặp Đường Thanh, ta chỉ cảm thấy lành ít dữ nhiều.
Trọng tài Tây Môn nhăn mặt kêu lên.
Đúng lúc đó, đám đông lại trở nên náo động....
-Ồ! Da Luật Hồng đại nhân cũng tới! Da Luật Hồng đại nhân, Nham Thạch Thành đệ nhất thiên tài cũng đã đích thân tới!
Ở phía xa, Da Luật Hồng hai tay chắp sau lưng, dáng vẻ nhàn tản chậm rãi bước tới, dáng vẻ như vương công quý tộc đang dạo chơi, cao quý hơn người khác rất nhiều.
Ở phía sau hắn là 7 gã 9 phẩm cường giả, dáng vẻ khúm na khúm núm.
-Làm bộ làm tịch!
Ở trong trường tỉ thí, một vài cường giả cũng giống như Da Luật Hồng, đều là hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cảnh giới trong lòng rất không hài lòng. Nhưng Da Luật Hồng mới hơn 20 tuổi đã đạt tới hậu thiên 10 phẩm đại viên mãn cảnh giới, giành được sự coi trọng của Ngạo Hàn Tông tông chủ, truyền cho Ngạo Hàn Tông tuyệt học Ngạo Hàn Thất Tuyệt, ở trong Nham Thạch Thành quả thực là nhân vật trác việt xưa nay chưa từng có.
Có thể nói, Da Luật Hồng sớm muộn cũng đột phá lên tiên thiên cảnh giới, tiến vào Tiên Thiên Thành, một bước lên trời.
Hắn quả thực có tư cách để cao ngạo.
Khi tiếng náo động còn chưa dứt thì một người lại kêu lên:
-Phong Vân Vô Ngân đã tới rồi!
Ở không xa, Phong Vân Vô Ngân và Phong Vân Tuyết cũng đã tới.
Phong Vân Vô Ngân hôm nay thân mặc bạch y, hông đeo trường kiếm, toàn thân tỏa ra 3 phẩm huyền khí ba động nhàn nhạt, sắc mặt bình thản, dáng vẻ điềm tĩnh, tựa hồ không phải tới tham gia sinh tử quyết đấu mà như đi tham gia một buổi dạ hội.
Có thể nói, Đường Thanh uy thế lộ hết ra ngoài, vô cùng uy vũ, có một cỗ sát khí của trường thương, còn Phong Vân Vô Ngân lại tỏa ra một loại khí tức nhàn tản, như thể hoàn toàn đứng ngoài mọi việc.
-Ồ?
Da Luật Hồng quay đầu nhìn Phong Vân Vô Ngân, nhíu mày lẩm bẩm:
-Kỳ quái, kỳ quái. Thái độ bình thản này quả là hiếm thấy. Lẽ nào hắn hoàn toàn không hề coi trọng cuộc chiến tối nay?
Phong Vân Vô Ngân nắm tay Phong Vân Tuyết đi vào lôi đài số 5 trong trường tỉ thí, người đầu tiên hắn nhìn thấy không phải là Đường Thanh, mà là... Da Luật Hồng.
Nguyên nhân bởi vì, Phong Vân Vô Ngân vừa đặt chân vào trong khu vực này liền cảm thấy áp lực cuồn cuộn kéo tới, mà nguồn gốc của áp lực này chính là Da Luật Hồng.
Lúc này, Da Luật Hồng sắc mặt lạnh lùng, chăm chú nhìn Phong Vân Vô Ngân, như thể muốn nhìn thấu Phong Vân Vô Ngân từ ngoài vào trong.
Phong Vân Vô Ngân nhịp tim đập nhanh, hô hấp cũng trở nên gấp gáp, thầm kêu lên thật là lợi hại, gã Da Luật Hồng này chỉ dựa vào khí tức áp chếđã khiến cho hắn cảm thấy áp lực rất lớn, tâm trạng vô cùng bình tĩnh cũng xảy ra biến hóa. Hắn cố gắng bình tĩnh trở lại, thần lực toàn thân gồng lên, máu nóng sục sôi từ trong huyết quản tuôn ra, tâm mạch cũng trở nên ấm áp, thêm vào linh hồn lực lượng vô cùng cường đại, cuối cùng đã chống đỡ lại được khí thế cường hãn của Da Luật Hồng. Hắn mặt không biến sắc tiến lại chỗ ba người đám Đạt Hề, mỉm cười chào hỏi, trong lòng lại thầm hỏi:
-Da Luật Hồng đến để làm gì? Mình và Đường Thanh đều là đệ tử mới, giao chiến ở trình độ này Da Luật Hồng cũng cảm thấy có hứng thú sao? Lẽ nào Da Luật Hồng tâm địa hẹp hòi, muốn ám toán mình, giám sát mình?
Nghĩ như vậy, trong lòng Phong Vân Vô Ngân chợt xuất hiện chút lo lắng.
-Phong Vân Vô Ngân!
Trọng tài Đạt Hề ánh mắt nhìn lướt qua người Phong Vân Vô Ngân một cái, dáng điệu hồ nghi nói:
-Mười ngày khổ công tu luyện, bây giờ ngươi có mấy phần chắc chắn có thểđánh bại được Đường Thanh? Ta nghe nói ngươi đã gϊếŧ chết nữ nhân của Đường Thanh, cuộc chiến hôm nay Đường Thanh đã sớm tuyên bố sẽ gϊếŧ chết ngươi trên võ đài, nếu ngươi không chắc chắn có thể giữđược mạng thì hãy suy nghĩ cho kỹ.
Hai người còn lại cũng nhìn Phong Vân Vô Ngân, thận trọng nói:
-Phong Vân Vô Ngân, mười ngày trước, trong trận chiến với Chu Hàm, người đã giúp chúng ta rất có thể diện rồi, hôm nay cho dù nhận thua cũng không có ai chê cười ngươi. Một chút tiền đặt cược, chúng ta vẫn có thể thua được.
-Đa tạ ba bịđại nhân thương cảm với Vô Ngân, Vô Ngân tự biết lượng sức mình.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, ánh mắt vô cùng kiên định nhìn về phía Đường Thanh.
Đường Thanh khí tức ngưng luyện, âm lãnh nhìn Phong Vân Vô Ngân, sát khí không chút che giấu. Mũi trường thương đeo trên lưng, dưới ánh trăng soi sáng phản xạ lại một chút tinh mang, giống như một con rắn độc đang chờ vồ mồi.
Da Luật Hồng cũng không quan sát Phong Vân Vô Ngân nữa, mấy gã hậu thiên 9 phẩm cường giả lôi từ trong nạp giới ra một chiếc ghế gỗ chạm khắc hoa văn để Da Luật Hồng ngồi xuống. Da Luật Hồng ngồi xuống ghế, vuốt ve chiếc nhẫn lam bảo thạch đeo trên ngón tay phải, dáng vẻ nhàn tản, liếc nhìn Đường Thanh một cái, khóe miệng hiện ra nụ cười:
-Không tồi, đã lãnh ngộ ra một phần thương ý, là đệ tử có ngộ tính cao nhất trong đám đệ tử mới.