Bá Đạo Vương Gia, Điêu Ngoa Công Tử

6.17/10 trên tổng số 6 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Thể loại: Đam mỹ, Xuyên qua, Cổ xưa, Hài, Tửng, 1 vs 1, (nam nam) sinh tử Độ dài : 23 chương Lãnh Tà Dương chỉ mới mười năm tuổi, đường nét thực thanh tú như con gái, vì đi trộm ngọc mà bị xuyên về t …
Xem Thêm

Chương 7
Đau, rất đau, phi thường đau…… Cũng gần giống như tất cả xương cốt đều lệch vị hết rồi! Lãnh Tà Dương mộng một giấc mộng kỳ quái, trong mộng có một người dùng đại pháo oanh hắn, dùng loạn tiễn bắn hắn, rồi mới, khiến hắn chết vô toàn thây……

Cố gắng mở đôi mắt buồn ngủ, bóng người mơ hồ trước mắt cuối cùng dần dần rõ ràng hơn! Lãnh Tà Dương ngọt ngào cười, gọi đến: “Tướng công……”

Lãng Tà run lên một chút, đột nhiên cảm thấy được tương lai của mình là một mảnh xa vời, y lắc đầu, ý đồ làm cho mình tỉnh táo lại! Chính mình sáng sớm tỉnh lại, sau đó, cứ như vậy mà nhìn chăm chú gương mặt hắn tới lúc mặt trời lên cao! Ngay cả thị nữ sáng sớm đến hầu hạ hắn đều bị y đuổi đi! Tại sao?! Không phải chỉ là một nam nhân sao?! Chính mình thật sự lại nông nỗi đến độ rơi vào sao?! Mình thật sự không coi trọng hắn sao?! Ánh mắt Lãng Tà có chút kỳ quái! Gợn sóng không sợ hãi, rồi lại lạnh như băng làm người khác phải lùi bước! “Tà?”

“Ngươi lập tức câu dẫn người mà ngươi muốn câu dẫn như thế này sao? Mặc kệ người kia là nam nhân hay là nữ nhân?!” Lãng Tà cuối cùng mở miệng, câu chữ phun ra cũng là tuyệt tình lãnh khốc cùng tàn nhẫn vô cùng!, làm cho tâm Lãnh Tà Dương hoảng hốt trầm một chút, “Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết! Ngươi có thể ở lại vương phủ! Nhưng là, ngươi có biết, địa vị của ngươi cùng những nữ nhân khác quanh ta là giống nhau! Không cần hy vọng xa vời một ngày nào đó ngươi lại trở thành một nhân vật đặc biệt nơi vương phủ!!”

“……” Lãnh Tà Dương lăng lăng nhìn gương mặt anh tuấn đóng băng ba thước kia, hiện tại là tình hình gì đây?! Trên tiểu thuyết không phải đều nói, một nam nhân vô luận trước kia đối với ngươi như thế nào đi nữa, chỉ cần cùng ngươi lên giường về sau nhất định sẽ nảy sinh tình cảm?! Chẳng lẽ, tiểu thuyết cũng là gạt người? Không đúng không đúng, chẳng lẽ, cảm tình cũng là có thể gạt người?!

Không đợi Lãnh Tà Dương có phản ứng gì, Lãng Tà đã muốn đứng dậy, một bên mặc quần áo biên nói: “Từ hôm nay trở đi! Ngươi có thể chuyển đến Lưu Uyển, ta cũng sẽ phái người đến hầu hạ ngươi! Nhớ kỹ, không có sự chấp thuận của ta, ngươi không thể tái bước vào nơi này một bước!!! Còn có, chớ quên, thời gian của ngươi chỉ còn một tháng!!! Thỉnh nắm chặt!”

“Phanh ──!” Cửa bị đóng sập lại! Lãnh Tà Dương chậm rãi đứng lên, ôm lấy chăn, cuộn mình thành một khối! Thân thể đau muốn chết, trên giường cũng còn lưu lại vết máu ám nâu, thân hình trần trụi của chính mình cũng che kín thanh xanh tím tử, vẻ mặt đáng thương ai uyển đích trên khuôn mặt xinh đẹp của hắn dần dần biến mất, thay vào đó lại hiện lên nụ cười xảo quyệt, sau đó là cuồng tiếu…… Lãng Tà, ngươi trốn không thoát ma trảo của ta đâu, ngươi sớm nên giác ngộ đi!!!

Lãnh Tà Dương một thân nữ trang vẫn như trước hãnh diện nhìn vô số người hầu đối hắn vô cùng cung kính, mang theo đồ vật này nọ tiến tiến xuất xuất?! Vậy là hắn sắp sửa ngụ ở Lưu Uyển sao?! Nhìn xung quanh một chút, bên trong quả thật có rất nhiều cây lựu! Mấy trăm cây lựu tranh nhau nở hoa, đỏ rực một vùng! Đứng bên cạnh đó chính là một nhóm các nữ nhân xinh đẹp! Nếu hắn đoán không sai, đám người kia, chính là đội ngũ hậu cung hùng tráng của Lãng Tà! Tùy tiện gảy một chút tóc dài! Đương nhiên, tóc này là giả rồi! Lãnh Tà Dương khẽ mở môi đỏ mọng: “Lạc nhi xin thỉnh an các vị tỷ tỷ!”

“……” Nhất trí coi thường!

Lãnh Tà Dương cười lạnh hai tiếng, nữ nhân! Đem ngón tay xinh đẹp của chính mình ở dưới ánh mặt trời lung lay một chút, gương mặt ửng hồng, đem chuyện đêm qua ra nói, lập tức phân rõ cao thấp. Lãnh Tà Dương nhẹ giọng khinh ngữ nói: “Đa tạ các vị tỷ tỷ cùng đại ca hỗ trợ đem đồ vật này nọ tới! Ai, không có biện pháp, người ta vốn là cái gì cũng không muốn, chỉ cần có thể đủ hầu hạ Vương gia là được rồi, chính là, Vương gia a, hắn không nên cho ta nhiều đồ vật này nọ như thế, cũng không ngại phiền toái…… Đêm qua còn ban cho người ta cái gì mà san hô ngàn năm do ngoại quốc tiến cống để an ủi…… Thật là, có Vương gia ở đây, người ta làm sao còn sợ……” Đến đây đi, bọn tỷ muội, ác nhân tử tâm…… Hôm nay chính là ngày để đấu tranh a!!!

Một bên nhược can nữ nhân sắc mặt lập tức trắng bệt, rồi mới, không hẹn mà cùng nhau đi ra ngoài! Trước khi đi, cũng không biết là ai hung hăng dùng cái mũi hừ một hơi!

Lãnh Tà Dương chậm rãi mỉm cười, cùng hắn tranh giành nam nhân, chán sống đây mà!! Chờ hắn ngày nào đó nhàn rỗi hắn nhất định từng bước từng bước chậm rãi thu thập!!! Tiểu nha hoàn bên cạnh thấy tân chủ tử của nàng tươi cười gian xảo, mà hung hăng rùng mình một cái!

“Thach Lựu! Vương gia ở nơi nào?!” Lãnh Tà Dương nhàn nhàn nhìn về phía tân nha hoàn của mình! Thạch Lựu, thật đúng đúng là một cái tên ăn ngon!!! Tiểu nha đầu này bộ dạng cũng man tươi ngon mọng nước, chính là phỏng chừng não bộ không quá linh hoạt!

Thạch Lựu vội cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Theo như tổng quản đại nhân nói, hành tung của Vương gia, chúng nô tì không được tùy tiện hỏi đến.” Không biết tại sao tổng quản đại nhân lại hạ lệnh phải tùy thời đề phòng cô nương mới tới này! Thạch Lựu thật sự là nghỉ không ra nàng ta có chỗ nào không hảo, làm gì mà phải đề phòng nàng a! Thiết! Lãnh Tà Dương cười cười: “Nói cách khác, hắn không ở vương phủ?”

“Ách…… Đúng vậy!”

“Như vậy……” Lãnh Tà Dương thoải mái huýt sáo một cái, lại thêm một ngày rảnh rỗi a! Đi ra ngoài chơi đi! Lãnh Tà Dương cảm thấy việc tốt nhất khi trở lại thời cổ đại chính là, nếu muốn, hắn sẽ có thật nhiều đồ ăn một cách dễ dàng! Ngẫm lại hắn, đường đường Ám Minh Lãnh Tà Dương, đi vòng qua môt con phố, mà một đồng cắt cũng không có! Nhưng thật ra ong mật ruồi bọ đưa tới không ít! Xem đi, mứt hoa quả trong tay còn chưa ăn xong, thì lại có một tên cầm quạt phe phẩy tự nhận phong lưu bước tới! Tử đệ, đối hắn cười khanh khách đích khom người, nói: “Cô nương, tại hạ mời ngươi ăn Vằn thắn được không?”

Một mỹ thực gia chân chính chính là ai đến mời cũng tuyệt đối không——cự tuyệt! Cho nên ──”Cảm tạ!” Một chén Vằn thắn tới tay! Lãnh Tà Dương một bên lay động hết nhìn đông tới nhìn tây, tiểu nha hoàn phía sau hắn cẩn thận ôm vô số cái hộp cao hơn cả đầu nàng! Nghe nói bên trong chính là các lễ vật mà những công tử dọc đường đi đưa tới cho tiểu thư nhà nàng! Mà chung quanh bọn họ, có biết bao nam nhân cũng đang chảy nước miếng vì vẻ mỹ mạo của Lãnh Tà Dương!

“Cô nương, quấy rầy! Không biết tại hạ có thể là người may mắn cùng cô nương du ngoạn thưởng thức hoa sen Đông Hồ hay không?” Lại một nam nhân tiến lên, không hề che dấu ánh mắt kinh diễm của chính mình!

“Đông hồ?” Lãnh Tà Dương cảm thấy hứng thú trợn trợn mi. Dừng cước bộ, chính là Đông Hồ nơi có hoa sen nổi tiếng nhất kinh thành cũng là nơi có đồ ăn vặt nổi tiếng nhất thiên hạ sao?! Nghe nói hàng năm vào mùa này tại Đông Hồ còn có thể tổ chức hoa sen mỹ thực vật lễ! Hoa sen tốt nhất cả nước đều đã được chuyển về đây, mà các loại đồ ăn vặt cũng sẽ có rất nhiều, nhất quyết cao thấp! Lãnh Tà Dương tựa hồ nghe thấy thanh âm chảy nước miếng của mình! Hắn sáng lạn cười, đang muốn đáp ứng, kì nhiên cũng không nhìn đến bóng dáng quen thuộc thoáng qua phía trước! Trí nhớ của Lãnh Tà Dương hắn cũng không phải loại tốt nhất thế giới! Nhưng năng lực thù dai thì chính là thiên hạ đệ nhất! Cái bóng dáng kia, ánh lên trong mắt Lãnh Tà Dương, chính là hai chữ cong cong màu đỏ: Tầm Kính!!!

“Không rảnh!” Vất lại phía sau hai chữ lạnh như băng cùng với tiểu nha hoàn, nam nhân, vằn thắn trong tay! Lãnh Tà Dương nhanh chóng đuổi theo! Tầm Kính có cảm giác không tốt nhìn lại, chỉ thấy một nữ nhân xinh đẹp âm hiểm cười thẳng hướng hắn mà đến! Ai nha, đây không phải là khuôn mặt đêm qua sao?! Lập tức, thầm kêu không tốt! Vội vàng sử xuất bản lĩnh toàn thân chạy trối chết ──

Trong khoảng thời gian ngắn, trên đường cuồng phong gào thét! Chỉ thấy hai cổ gió yêu ma thổi quét qua, ngộ vật vật phi (vật bay tán loạn), ngộ nhân nhân đảo (người người ngả nghiêng)! Toàn bộ ngã tư đường ở kinh thành tro bụi che lấp mặt trời, ánh mặt trời cũng sợ hãi khép nép! Lúa cũng ngừng sinh trưởng! ( a? Những lời này tại sao lại xuất hiện ở trong này?!) quyết chiến, tử kinh, chi điên!

Trên bãi cỏ ở một nơi phế tích ( đừng hỏi chỗ này của ta tại sao lại có loại này đồ vật này nọ!), xa xa nhìn lại chính là hai vị thiếu niên xinh đẹp! Ánh mắt đồng dạng lạnh như băng, đồng dạng ý đồ muốn đưa đối phương vào tử địa!

Gió nhẹ chợt thổi, trong không khí ẩn ẩn mùi hương của hoa sen. Quần áo hai người bay tán loạn, diễm lệ vô cùng! Ánh mắt Tầm Kính bỗng nhiên trợn mắt rồi mới kinh ngạc nhìn Lãnh Tà Dương.

Lãnh Tà Dương mỉm cười: “Hôm qua từ biệt, không biết các hạ có hảo không?! Cái gọi là một ngày không thấy, như cách tam thu, tại hạ ta, đối với ngươi quả thật tưởng niệm rất lâu a!”

Tầm Kính vẫn như trước không nói gì, chính là chậm rãi ngã xuống! Bên dưới bầu trời xanh xuất hiện một chữ đại (大)!

Lãnh Tà Dương tới gần, cười gian: “Ngươi có thể đối ta kê đơn, ta lại không biết đối ngươi hạ độc sao?! Tùng hương này có làm ngươi vừa lòng không?! Chính là hương vị của hoa sen a! Phải biết rằng, đây chính là do ta vất vả tìm hoa kinh lệ gì đó! Ngươi khẳng định không thể có mảy may động đậy, giãy giụa cũng chỉ phí công! Phải biết rằng, đây tuyệt đối là hàng thực, vạn vô nhất thất! Ngươi cứ yên tâm ngủ đi! Khi…tỉnh lại ngươi nhất định chắc chắn nằm kế bên một nam nhân!! Ngươi cũng không cần khách khí nói đa tạ nhiều lời, ghi tạc trong lòng là được!”

Tầm kính nước mắt trong suốt nhìn Lãnh Tà Dương! Trên bầu trời xanh thẳm hiện rõ hai chữ: báo ứng!

Đem một viên viên thuốc uy tiến vào miệng Tầm Kính, Lãnh Tà Dương cười đáp: “Loại dược này, ta dĩ nhiên phải có! Vốn là muốn để dành cho Lãng Tà, nhưng là, huynh đệ chúng ta cảm tình sâu nặng, thôi thì trước hết cho ngươi dùng vậy! Đã nói là không cần cảm tạ ta! Ngươi xem ngươi, cảm động đến khóc rồi sao?!” Thân thủ lau đi nhiệt lệ nơi khóe mắt, Lãnh Tà Dương nghĩ nghĩ nói, “Có phải hay không lo lắng không tìm được nam nhân?! Không sao đâu Tầm Kính, ngươi nghĩ ta là ai a! Ta nhất định sẽ giúp ngươi giải quyết vấn đề này! Ngươi thấy Lung Linh các thế nào? Nơi đó đều là nam nhân hái hoa?”

Tầm kính không ngừng nháy mắt.

“Sao vậy? Ngươi không thích sao?! Ta nói huynh đệ, ngươi đừng có kén chọn quá được không?! Ngươi nháy mắt như vậy là ý tứ gì?! Không được ư, ngươi cảm thấy một người nam nhân không thể thỏa mãn được ngươi?!”

Tầm Kính tiếp tục nháy mắt!

“Ngươi rốt cuộc là ý tứ gì a?! Chẳng lẽ, ngươi nghĩ muốn ngoạn 3P? Ai nha, nói sớm chút không phải là tốt rồi sao! NP cũng không có vấn đề gì! Ngươi cứ giao hết thảy cho ta đi! Ta nhất định sẽ làm cho ngươi thoải mái! Người đẹp ta tuyệt đối sẽ không chọn, ta biết ngươi không thích! Ôn nhu ta cũng sẽ không tìm, ta biết ngươi ghét bỏ! Yên tâm, không cần tái nháy mắt, nháy riết bị rút gân thì biết làm sao?! Được rồi được rồi, thật sự là bó tay với ngươi, ta đáp ứng ngươi, sẽ tìm SM cho ngươi!”

Tầm Kính bạch nhãn nhất phiên, hôn mê bất tỉnh! Thế giới này ta cũng không bao giờ… tin tưởng nữa……

———-***—————

Thêm Bình Luận