Chương 6: Mộng xuân phiền não

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Kỳ Thanh mới vừa trở lại ký túc xá liền nhớ tới váy còn ở trên xe Ngô Phi Phạn.

Ảnh chụp cũng không có xóa!

Hơn nữa còn bị như vậy như vậy chà đạp một phen!

Thậm chí phương thức liên hệ Ngô Phi Phạn cũng không có, cũng không có biện pháp hỏi hắn ngày mai đi nơi nào lấy lại.

Thật là xui xẻo.

Giờ này khắc này Kỳ Thanh đã hoàn toàn quên Ngô Phi Phạn nói với cậu, ngày mai muốn tới xem cậu.

“Kỳ Thanh! Không nghĩ tới a không nghĩ tới, cậu cư nhiên cùng Ngô Phi Phạn nhận thức, còn quen thuộc như vậy!”

Lúc phát sầu, bạn cùng phòng ổ trên giường moi chân, thấy cậu trở về, ngữ khí hâm mộ nói.

“Cũng không phải rất quen thuộc.” Kỳ Thanh hữu khí vô lực, “Cậu nghe ai nói?”

“Các anh em xã đoàn nói, chuyện này toàn bộ trường đều truyền, ha ha, bất quá bọn họ chỉ nghe nói có sinh viên năm nhất cùng Ngô Phi Phạn nhận thức, cũng không biết cậu là dạng gì.”

Một bạn cùng phòng khác mới vừa tắm rửa xong, vừa lau tóc vừa trả lời.

“Đúng rồi,” bạn cùng phòng đứng đầu lên tiếng nghi hoặc hỏi, “Lúc trước không phải cậu thay đổi quần áo biểu diễn sao, thế nào không mặc trở về?”

“Cũng không phải, thân quần áo này không giống như của cậu nha.”

Vẫn luôn vùi đầu chơi game, bạn cùng phòng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Kỳ Thanh nói, làm khó hắn ngón tay bạch bạch gõ bàn phím còn có thể nhất châm kiến huyết* nói ra trọng điểm.

(*một châm thấy máu, nói trúng tâm sự~)

“Không cùng các cậu nói, tôi mệt mỏi, đi trước tắm rửa.”

Kỳ Thanh không trả lời nghi hoặc của bọn họ, cầm khăn lông trực tiếp khóa trái cửa phòng vệ sinh.

Bởi vì ngày thường cậu nói cũng không nhiều lắm, tất cả mọi người đều tập mãi thành thói quen, chỉ là ở sau lưng trộm bát quái một chút.

“Hắc, người kịch bản xã thế nào nói đến,” moichân huynh đệ giống ăn trộm đè thấp thanh âm, “Kỳ Thanh cùng Ngô Phi Phạn đơn độc đi ra ngoài tụ hội?”

Bạn cùng phòng lau tóc không thể nhìn biểu tình hắn đáng khinh như vậy, mắt trợn trắng, “Hình như là như vậy, cậu tò mò thì tự mình đi hỏi.”

“Chậc chậc, nguy a, đơn độc tụ hội, quần áo cũng thay đổi.” Moi chân ca phảng phất không nghe ra trong giọng nói hắn ghét bỏ, tiếp tục tự quyết định.

“Hơn nữa không phải quần áo của cậu ta.” Bạn cùng phòng chơi game tư duy nhanh nhẹn bổ đao.

“Có rảnh bát quái người khác không bằng làm tốt chính mình. Ngày mai phải thi, các cậu chuẩn bị bài kinh tế học rồi?”

Lau đầu ca không lưu tình đả kích hai bạn cùng phòng nhị hóa.

“Ngao ngao ngao!”

Ký túc xá truyền đến một tiếng thảm gào, moi chân ca sống không còn gì luyến tiếc nằm liệt trên giường, “Học bá, mượn sách của anh nhìn xem.”

“Ngọa tào! Tam liên sát!!!” Chơi game ca kinh hô. (Ảnh chửi trong game đang chơi~)

“……”

“Mẹ nó gắng sức, cùng ba ba hung hăng đấu!”

Mới vừa tắm rửa xong Kỳ Thanh cầm tốt quần áo chuẩn bị đi ra ngoài, bị thanh âm này sợ tới mức tay run lên, thiếu chút nữa rơi quần áo trên đất.

Ma âm cuồn cuộn không ngừng truyền vào màng tai, cùng với loại này thanh âm, Kỳ Thanh vô ngữ phơi khô quần áo.

Bạn cùng phòng loại sinh vật này, không đều là chỗ không tới cũng phải nhịn sao? Chẳng lẽ còn có thể hạ độc?

“Cậu lại rống một câu cẩn thận tôi ở bình nước của cậu hạ độc!”

Đang ở điên cuồng học gảy chân ca không thể nhịn được nữa.

“quadra kill!!!” Chơi game ca sung nhĩ không nghe thấy.

“……”

Ban đêm cứ theo lẽ thường 12 giờ tắt đèn, trong tình huống bình thường Kỳ Thanh còn muốn chơi di động trong chốc lát, nhưng hôm nay phá lệ mỏi mệt, cho nên rất nhanh liền tiến vào mộng đẹp.

“A… Không cần… Nơi đó không được……”

Kỳ Thanh ở trên giường không mảnh áo che thân mà vặn vẹo, da thịt trần trụi trắng đến lóa mắt.

Giữa hai chân cậu có một đầu màu đen phập phập phồng phồng, mơ hồ truyền đến tiếng nước.

“Không được… Thật thoải mái… A a a……”

Tiếng kêu càng thêm mất hồn, âm cuối phát run, mang theo câu dẫn nam nhân trên người càng thêm quá phận đối đãi cậu.

Nam nhân đầu tiên là nguyên cây phun ra nuốt vào một phen, sau đó dùng đầu lưỡi trêu đùa khe hở qυყ đầυ, lỗ nhỏ chảy ra từng luồng dâʍ ŧᏂủy̠, bị nam nhân dùng sức hút, toàn bộ hút vào trong miệng.

Tiếp theo, đầu lưỡi linh hoạt theo hành thân đảo quanh, nhục bổng vốn dĩ nhan sắc nhạt nhẽo trướng đến đỏ lên, giống một cây non bị bão táp tàn phá lung lay, ở trong không khí run rẩy không ngừng.

Nam nhân ngồi quỳ giữa hai chân Kỳ Thanh, thấy cậu tình trạng này, đơn giản đem hai chân dài đặt lên vai.

Kỳ Thanh chân dài thẳng, phi thường xinh đẹp, hơn nữa không có lông chân. Hai chân kỳ thật rất tinh tế, nhưng là tới gần bắp đùi chịu ảnh hưởng của cái mông phì nộn, thịt tương đối nhiều. Khi nửa người dưới gấp lại, cái mông bày ra một độ cong hoàn mỹ. Nhìn đến cảnh đẹp như vậy, nam nhân nhịn không được cúi đầu hôn một cái mông vểnh mượt mà đáng yêu, phát ra “Ba” một tiếng.

Kỳ Thanh xấu hổ đến cả người đều lộ ra màu hồng phấn.

“Chính mình đem chân nâng lên.”

Nam nhân trên cao nhìn xuống ra lệnh, tay đặt ở chân Kỳ Thanh, ý bảo cậu dùng tay nâng chân.

Kỳ Thanh hoàn toàn ý thức không được chính mình đang làm cái gì, ngoan ngoãn dùng tay đem chân nâng.

Cánh mông trắng nõn tròn trịa tựa như một mật đào no đủ, còn phiếm màu hồng phấn, khe hở thật sâu, làm người nhịn không được nhìn trộm phong cảnh trong đó.

Một bàn tay to khớp xương rõ ràng dừng ở hai bên cánh mông, bởi vì xúc cảm quá hảo, hung hăng vuốt ve lên, thẳng đến mông thịt lưu lại vài đạo dấu vết. Tiếp theo, đôi bàn tay to chậm rãi vặn bung ra khe hở, kẽ mông nhan sắc hơi thâm một chút lộ ở trước mắt. Mật động thâm sắc thẹn thùng mà từng đợt co rút lại, tiểu xảo đáng yêu, tầng tầng nếp uốn vây quanh chung quanh mật động, tựa như một tiểu cúc hoa đợi nụ hoa nở.

Nam nhân đầu nóng lên, không chút do dự chôn xuống.

Hắn trước vươn đầu lưỡi thử tính liếʍ một chút mật động cùng tinh hoàn giữa đáy chậu. Làn da chỗ kia tương đối mẫn cảm, dẫn tới người dưới thân cả người run rẩy, mật động cũng mãnh liệt co rút lại một chút. Nhìn thấy phản ứng như thế, nam nhân tiếp tục cố gắng, dùng sức hút, thẳng đến đáy chậu biến thành màu đỏ thẫm ướŧ áŧ.

Tiếp theo, hắn bắt đầu hướng phía dưới tiến công, đầu lưỡi vây quanh tầng tầng nếp uốn đảo quanh, chỉ chốc lát sau, liền nghe thấy người dưới thân dục cầu bất mãn da^ʍ lãng kêu, xung quạn nhục động bị liếʍ đến tràn đầy nước bọt, co rút lại không ngừng, như khóc như tố, đáng thương lại đáng yêu. Nghe rêи ɾỉ điềm đạm đáng yêu, nam nhân rốt cuộc quá lệ thiện tâm, đầu lưỡi liếʍ giữa da^ʍ huyệt.

“Ân a… Ô ô ô……”

Lúc trước bị nam nhân tra tấn ngứa khó nhịn, không nghĩ tới đột nhiên bị liếʍ ở giữa, Kỳ Thanh lập tức sướиɠ đến khóc lên tiếng.

“Bảo bối đừng nhúc nhích.”

Nam nhân giọng nói trầm thấp, chụp cánh mông một chút phì nộn, “Ba” một tiếng thập phần thanh thúy.

Đối với mật động mãnh hút một phen, nam nhân đem đầu lưỡi cuốn thành mũi khoan, từng chút tiếp từng chút hướng lỗ nhỏ đâm chọc, sau hơn mời lần, tràn ngập du͙© vọиɠ uyển chuyển rêи ɾỉ, rốt cuộc phá vỡ huyệt khẩu co chặt, đâm vào thành ruột mềm mại.

Bị mật động tao vị kí©h thí©ɧ, nam nhân càng thêm dũng mãnh dùng đầu lưỡi đâm vào rút ra da^ʍ huyệt, thỉnh thoảng còn phát ra “Sách” “Sách” hút thanh, tựa hồ ở nhấm nháp rau câu. Da^ʍ huyệt tiểu xảo trải qua này một phen thao làm, dần dần nở rộ ra, thậm chí chủ động từ trong động tràn ra từng luồng tao thủy cấp đầu lưỡi đang xâm phạm nó nhấm nháp. Cổ họng nam nhân thường thường phát ra tiếng nuốt, đem tao thủy toàn bộ nhập bụng.

Không biết thời gian qua bao lâu, nam nhân rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn từ giữa đùi ngẩng đầu lên, nhìn kiệt tác của mình: Hai bên cánh mông phì nộn thượng từng đạo dấu tay thâm sắc ngang dọc đan xen, giữa kẽ mông lại không phải trạng thái lúc trước gắt gao bế hợp, mà là mở rộng ra, lộ ra cúc huyệt chịu khổ chà đạp.

Lại xem cúc huyệt, nhan sắc từ lúc trước thâm sắc biến thành màu đỏ, hiển nhiên đã hoàn toàn nở rộ, mật động giữa cánh hoa cũng không còn nhắm chặt, thế nhưng mở ra da^ʍ miệng nhi, theo hô hấp vừa thu vừa hé, mơ hồ có thể thấy được vách trong ám sắc, liếʍ tao thủy bất tận vẫn từ trong động chảy ra, mê người chôn ở trong động.

Tầm mắt di chuyển, mỹ nhân dưới thân vẫn ngoan ngoãn nâng hai chân, nhưng biểu tình trống rỗng, khóe mắt đỏ bừng thấm ướt, trong mắt phiếm thủy quang, đôi môi hé mở, bộ dáng bị chơi đến thất thần.

Nam nhân tà mị cười, móc ra đại JJ kích cỡ kinh người.

“Đêm nay đừng nghĩ xuống giường!”