Chương 24: Tao huyệt bị côn ŧᏂịŧ quất roi dâʍ ŧᏂủy̠ văng khắp nơi

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Thời gian bốn năm qua thực nhanh, đảo mắt Kỳ Thanh tốt nghiệp.

Cậu ở công ty Ngô Phi Phạn thực tập hai năm, học được rất nhiều thứ, năng lực cũng được rèn luyện, lấy thành tích cậu kỳ thật có thể báo danh học nghiên cứu. Ngô Phi Phạn cũng duy trì hắn đọc nghiên, nhưng cậu muốn sớm một chút ra ngoài công tác, kinh tế độc lập mới có tự tin cùng cha mẹ come out.

“Anh khi đó là không có biện pháp mới từ bỏ học nghiên cứu, em lại không cần phải gấp gáp kiếm tiền, học nghiên cứu đối với em phát triển lâu dài có chỗ lợi.”

Ngô Phi Phạn không tán đồng Kỳ Thanh quyết định.

“Không cần, đây là chuyện của em, em nói như thế nào liền như thế.”

Kỳ Thanh quật(cường~) lên ai nói cũng không nghe, ba mẹ cậu thay phiên điện thoại oanh tạc cũng vô dụng.

Ngô Phi Phạn rơi vào đường cùng thở dài, hắn lại không thể đối Kỳ Thanh nặng lời, chỉ có thể lướt qua liền ngừng khuyên, hy vọng có thể thay đổi ý kiến cậu.

Thấy người yêu bộ dáng lo lắng sốt ruột, Kỳ Thanh thò lại gần chui vào trong lòng ngực hắn:

“Qua mấy năm nếu em thay đổi chủ ý, Ngô tổng cần phải phê chuẩn cho em.”

Kỳ Thanh mấy năm nay càng thêm trở nên giống tiểu yêu tinh, tùy tiện làm động tác nói một câu liền thẳng chọc hắn tâm nhũn:

“Kia không được, công ty không có khả năng cho em tại chức đọc nghiên, trừ phi em có thể làm đại cống hiến cho công ty.”

Ngô Phi Phạn vừa nói, ôm cậu, tay một bên ở cái mông đĩnh kiều sờ tới sờ lui.

“Cấp lão bản cung cấp phục vụ đặc thù có tính không?”

Kỳ Thanh như một con cá trơn trượt uốn lượn mà xuống, dán ngực Ngô Phi Phạn đến hai chân nửa quỳ, ngưỡng đầu hai mắt câu hồn nhìn hắn.

“…… Tính.”

Ngô Phi Phạn thân thể căng chặt, thanh âm khàn khàn, giơ tay vuốt ve mặt Kỳ Thanh.

Kỳ Thanh hai tay đỡ đùi Ngô Phi Phạn, vùi đầu chui vào phía dưới áo ngủ, cách qυầи ɭóŧ đem nửa dươиɠ ѵậŧ cương cứng hàm vào miệng.

Qυầи ɭóŧ rất nhanh ướt một mảnh, đầu lưỡi linh hoạt qua lại liếʍ láp côn ŧᏂịŧ càng thêm trướng đại. Khoang miệng ấm áp vô tư mà tiếp nhận bộ vị cứng rắn nhất trên người người yêu.

“Ân… Bảo bối, hảo sướиɠ……”

Ngô Phi Phạn nhắm hai mắt ngửa đầu hưởng thụ ái nhân hầu hạ, một tay thả lỏng đặt trên sô pha, một tay khác ôn nhu vuốt ve lông xù xù đỉnh đầu Kỳ Thanh.

Sau khi dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn cương cứng, Kỳ Thanh bò đến trên người hắn, trầm hạ thân chậm rãi ngồi lên.

Cậu như cưỡi ngựa chủ động lắc lư vòng eo, đỡ vai người yêu.

Mông phì nộn vuốt ve đối phương phát ra tiếng nước. Như thế da^ʍ nhạc một phen, còn cảm thấy không đủ, từng viên cởi bỏ cúc áo ngủ của mình, đem hai viên đầṳ ѵú hồng diễm bại lộ ở trước mắt đối phương.

Cậu phập phồng càng thêm kịch liệt, nhiều lần đều đem đầṳ ѵú đứng thẳng cọ qua môi đối phương. Ngô Phi Phạn nghe huyền ca biết nhã ý, khi thì dùng đầu lưỡi liếʍ láp, khi thì hút một ngụm, khi thì há mồm gặm cắn, thẳng chơi Kỳ Thanh đến phát ra cao rêи ɾỉ vυ"t.

Da^ʍ tính Kỳ Thanh bị khai phá hoàn toàn, một khi lâm vào tìиɧ ɖu͙©, thế nào lãng liền lãng, có đôi khi tao đến Ngô Phi Phạn muốn làm chết cậu.

Lúc này Kỳ Thanh từ Ngô Phi Phạn trên người đứng lên, dươиɠ ѵậŧ thoát ly huyệt khẩu phát ra “Ba” một tiếng, còn chịu lực đàn hồi quơ quơ, mặt trên sáng lấp lánh dính nhớp tất cả đều là chất lỏng trong thân thể Kỳ Thanh.

“Làm em.”

Chỉ thấy ái nhân trực tiếp quỳ trên đất, cái mông giơ lên thật cao. Mật huyệt bởi vì vừa rồi bị thao qua, sớm đã trở nên mềm xốp ướŧ áŧ, co rút lại lộ ra một hắc động nho nhỏ, thoạt nhìn thực muốn cắm.

Kỳ Thanh thấy ái nhân không có lập tức thao vào, sợ hắn cảm thấy không hảo cắm, đôi tay dịch đến mặt sau bẻ ra hai cánh mông. Kẽ mông nhìn không sót gì, huyệt khẩu cũng bị mở rộng ra, đều có thể thấy thịt ruột da^ʍ mĩ bên trong. Cậu còn lắc lắc mông, câu dẫn nam nhân đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào.

Ngô Phi Phạn sớm đã nhìn đến dục hỏa đốt người, nhưng không nghĩ liền tiện nghi yêu tinh này, nâng gậy cứng rắn như thiết, qυყ đầυ phá vỡ cơ vòng nhập huyệt, lại tất nhanh rút ra.

“Đây là để lão bản hầu hạ cưng sao?”

Ngô Phi Phạn lay động đại điểu thô to chụp đánh cánh mông, phát ra tiếng vang “Bạch bạch”.

“Ân… Không phải……”

Kỳ Thanh ánh mắt mê ly, lay động cái mông trốn tránh bị quất đánh.

“Vậy phục vụ đặc biệt này không có một chút thành ý, nên phạt.”

Ngô Phi Phạn trực tiếp lấy dươиɠ ѵậŧ coi như hình cụ, quất roi tao huyệt nước sốt bốn phía, một chút lại một chút, dâʍ ŧᏂủy̠ bị quất đánh vẩy ra.

Huyệt Kỳ Thanh sớm đã ngứa khó nhịn, lúc này bị nhục bổng người yêu quất đánh, quả nhiên là lại đau lại sướиɠ, muốn người yêu thao tiến vào, hảo hảo dùng hình cụ hung hăng trừng phạt tao huyệt mìn.

“A… Thực xin lỗi… Cầu lão bản… Dùng… Côn ŧᏂịŧ lớn trừng phạt em……”

Vừa dứt lời, hình cụ thô dài phá cửa mà vào, thẳng đảo hoàng long, đem Kỳ Thanh trừng phạt đến ai thanh liên tục.

“A a a… Cắm vào tới……”

Dươиɠ ѵậŧ bị vách trong ẩm nóng vây quanh, Ngô Phi Phạn thở dốc một tiếng, tay bóp vòng eo Kỳ Thanh, tàn nhẫn thao tao huyệt lầy lội.

Tìиɧ ɖu͙© làm công cứng rắn, làm thụ mềm mại. Kỳ Thanh vô lực ghé vào trên thảm, chỉ có mông cao cao nhếch lên, nghênh đón Ngô Phi Phạn đảo đưa, bị đâm đến sướиɠ chỗ còn chủ động vặn mông đi vuốt ve căn lửa nóng. Kết quả bị đối phương càng thêm hung ác thao làm cả người xụi lơ, chỉ có thể mềm mại cảm thụ động tác đối phương mưa rền gió dữ. Cậu nghiêng đầu dán trên đất, hai mắt vô thần, môi đỏ hé mở, phát ra rêи ɾỉ đứt quãng, nước bọt chảy ra, ở trên thảm ấm lưu lại một vệt nước nho nhỏ.

Mông bị không lưu tình thao lộng chụp đánh đến lộ ra hồng nhạt. Huyệt khẩu bởi vì nhanh chóng đảo đưa, đã biến thành màu đỏ thẫm, cung quanh một mảnh lầy lội, dâʍ ɖị©ɧ bị đánh thành bọt biển, dính nơi giao hợp.

Đại bốn mùa Kỳ Thanh không có khóa, Ngô Phi Phạn mời cậu về nhà, từ đây hai người hàng đêm sênh ca(ca hát, ý nói xx~), đối lẫn nhau thân thể sớm đã am thục vu tâm(hiểu rõ nhau~). Ngô Phi Phạn một bên làm cậu, một bên cúi thân đi xoa vê hai viên đậu đỏ trước ngực Kỳ Thanh. Lộng trong chốc lát, thấy cậu sắp bắn, bàn tay cầm côn ŧᏂịŧ ái nhân qua lại loát động.

“A a… Không được……”

Kỳ Thanh cả người run lên, nâng lên cánh tay vòng đến phía sau Ngô Phi Phạn, ấn đối phương xuống thân thể của mình, làm cho dươиɠ ѵậŧ cắm đến nới càng sâu.

Huyệt thịt tham lam nuốt ăn côn ŧᏂịŧ cực đại, Kỳ Thanh thở dốc bắn ra. Đồng thời, hậu huyệt kịch liệt co rút lại, làm đối phương cũng bắn.

“Hô… Hô……”

Ngô Phi Phạn đè trên người cậu phát ra hô hấp thô nặng, sau đó rút ra cự vậy, mất đi ngăn chặn huyệt khẩu đỏ tươi chảy ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ɖị©ɧ, theo cánh mông uốn lượn chảy xuống, ở trên đùi lưu lại dấu vết da^ʍ ô.

Trận tính ái kịch liệt hao hết thể lực hai người, nghỉ ngơi chốc lát, Ngô Phi Phạn bế Kỳ Thanh lên đi phòng tắm.

Ngâm mình ở bồn tắm, Kỳ Thanh lại bị ôn nhu mà tiến vào, cậu dựa vào ngục người yêu lười biếng động cũng không nghĩ động, tùy ý đối phương ở cúc huyệt qua lại đâm vào rút ra, kéo tiếng nước ào ào.

Thẳng đến hai người thanh khiết sạch sẽ nằm trên giường, Ngô Phi Phạn còn ngại không đủ, đem đại điểu vùi vào thân thể ái nhân, mới hống cậu tiến vào mộng đẹp.