Lăng Trí giãy giụa càng ngày càng yếu ớt, ngay khi anh cho rằng bị sẽ bị siết cổ đến chết, bàn tay kia chợt thả lỏng ra.
“Mẹ kiếp, tôi thật sự chỉ muốn gϊếŧ chết anh!”
“Khụ khụ… tên khốn… có giỏi thì cậu gϊếŧ tôi đi.”
Lăng Trí ôm cổ, anh nằm nhoài yếu ớt trên bàn làm việc, thở dốc từng hơi.
Hạ Quân cụp mắt nhìn Lăng Trí nằm úp sấp trên bàn làm việc, môi đỏ khẽ nhếch, tóc tai rối bời, l*иg ngực phập phồng kịch liệt, ánh mắt khẽ chớp liên tục.
Ánh mắt của Hạ Quân như mắt chim ưng, hắn không muốn bỏ sót bất kỳ vẻ chật vật nào của đối thủ không đội trời chung, chỉ là Hạ Quân nhìn được một lát, hắn lại không thể kìm nén được cảm giác hưng phấn, đũng quần cứng lên vô cùng xấu hổ.
Hắn chưa từng nghĩ rằng, sẽ có một ngày, đối thủ không đội trời chung, một mất một còn của hắn lại… quyến rũ đến thế. Hắn không hề nghĩ sai mà, tên ngụy quân tử Lăng Trí này thèm bị đàn ông đè đấy thôi.
Hạ Quân là một kẻ không bao giờ để mình chịu thiệt thòi, dù gì thì người này cũng hại hắn và bạn trai chia tay, Lăng Trí thích cướp người với hắn như thế, bây giờ anh phải làm vợ hắn cũng là chuyện xứng đáng!
Thế là Hạ Quân nhìn Lâm Vũ, nở nụ cười tàn nhẫn, “Đúng là tôi sẽ không gϊếŧ anh, nhưng tôi có thể cᏂị©Ꮒ anh cho tới khi anh ngất!” Nói xong, hắn túm lấy hai tay Lăng Trí, kéo tay anh ra sau lưng rồi bắt chéo lại, giữ chặt cổ tay anh.
Lăng Trí vùng vẫy giãy giụa yếu ớt, nhưng chút sức lực này không thể lay động được Alpha đỉnh cấp như Hạ Quân.
“Cậu định làm gì?” Lăng Trí cựa quậy vô ích, anh thấy hận bản thân sau khi phân hóa thành Omega, thân thể này lại yếu ớt đến thế.
“Tôi nói là tôi sẽ cᏂị©Ꮒ anh cho tới khi anh ngất!” Một tay Hạ Quân giữ chặt hai tay của Lăng Trí, hắn vươn tay còn lại cởi cà vạt trên áo Lăng Trí ra một cách thô bạo, sau đó buộc chặt rồi thắt nút trên cổ tay trắng nõn kia.
“Cậu dám!” Lăng Trí tức giận đến mức tay chân anh run rẩy, giọng nói của run lên, cơn giận khiến đuôi mắt của anh đỏ ửng, căm tức quát mắng Hạ Quân, “Tên súc sinh này, chắc chắn tôi sẽ kiện cậu, đưa cậu vào tù!”
“Sao tổng giám đốc Lăng lại khờ khạo như thế? Hình như tôi thích anh rồi đó.” Hạ Quân bật cười chế giễu như nghe được chuyện hài hước gì đó.
“Anh cứ việc tố cáo đi, xem quan tòa có chấp nhận vụ án của anh hay không.” Hắn ra vẻ ngả ngớn vỗ lên mặt Lăng Trí, lần đầu tiên hắn có thể chiếm ưu thế khi va chạm với Lăng Trí, không cần nói cũng biết lòng Hạ Quân sung sướиɠ tới mức nào, “Nhưng còn anh đó, nếu anh không bị bọn tôi đè xuống ân ái, anh nói xem có khi nào liên minh sẽ phái người tới dạy dỗ anh không? Hả, hôn thê của tôi?”
Lăng Trí tức giận đến nỗi cơ thể run lên, đầu óc choáng váng, l*иg ngực phập phồng kịch liệt, nhưng anh cũng biết là Hạ Quân nói thật.
Bọn họ đã bị cưỡng ép phải kết hợp với nhau, cho dù anh tố cáo Hạ Quân thì quan tòa cũng sẽ không chấp nhận thụ lý vụ án này, trái lại, nếu một trong số bọn họ từ chối kết hợp, e là sẽ bị trừng trị thích đáng.
Người luôn chín chắn, vững vàng trước mọi chuyện, giải quyết thành thạo mọi việc như anh, lần đầu tiên trong đầu anh lại cảm thấy bất lực trước những chuyện vượt ra khỏi kế hoạch như thế.
Hạ Quân cởϊ áσ sơ mi của Lăng Trí ra, da thịt trắng nõn mịn màng như ngọc dương chi lộ ra thật rõ trong không khí. Hạ Quân không kìm lòng được, bắt đầu vuốt ve cơ thể Lăng Trí, hắn rất kinh ngạc vì sự mịn màng mềm mại này, thế là hắn lại sờ soạng thêm vài lần, không nỡ buông tay, hệt như đã bị mê hoặc.
“Dừng lại!” Lăng Trí không thể chống cự, anh chỉ đành giãy giụa vặn vẹo cơ thể.
Thế mà mình sờ tên già này tới mức mê mẩn sao? Sau khi Hạ Quân hoàn hồn, sắc mặt hắn lúc đỏ lúc trắng, hắn túm lấy đầṳ ѵú hồng nhạt trên l*иg ngực trắng trẻo của Lăng Trí, vừa bóp véo mạnh tay vừa sỉ nhục anh, “Anh nói xem anh có da^ʍ không hả? Ngay cả đầṳ ѵú cũng có màu hồng nhạt!”
Đầṳ ѵú nhạy cảm trước ngực bị Hạ Quân vuốt ve thô bạo, nắn bóp đau đớn, cảm giác bỏng rát đau đớn khiến thân thể Lăng Trí run lẩy bẩy. Nhưng phải công nhận là đầṳ ѵú trước ngực bị chà đạp càng đau đớn, càng thô bạo thì lại Lăng Trí lại càng cảm giác được chút kí©h thí©ɧ tê dại, anh vô thức ưỡn ngực lên.