Chương 13: Lũ chết tiệt

Thẩm Diệc Chu ngồi trên bàn ăn, nhìn con dơi nhỏ đang ôm cây lạp xưởng lớn.

Hắn không nhịn được lo lắng.

“Dơi có thể ăn lạp xưởng chiên à?”

“Chi chi!”

Vì cái gì mà con dơi này cho rằng mọi người đều có thể hiểu được tiếng chi của nó?

Người và dơi không có chung ngôn ngữ, Tiểu Bức có hiểu điều này hay không?

Lúc này Cố Thanh Nghiêu từ trong phòng ngủ mở cửa ra, Thẩm Diệc Chu ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bạn cùng nhà đang khoanh tay dựa vào khung cửa.

Bạn cùng nhà thần sắc uể oải, tóc mái bị một sợi dây chung buộc trên đỉnh, giống như một ngọn hành lá.

Đáng yêu quá.

Bộ đồ ngủ của Cố Thanh Nghiêu lần này còn khá đàng hoàng.

Cố Thanh Nghiêu nhìn Tiểu Bức đang ôm cây lạp xưởng thơm ngon trên bàn, thái độ có vài phần mất tập trung.

“Có thể ăn nhưng không thể ăn nhiều!”

Thẩm Diệc Chu: ???

Điều Thẩm Diệc Chu không ngờ tới là, Tiểu Bức cư nhiên đáp lại!

“Chi chi chi chi chi!”

“Vậy thì thêm một quả táo.”

Thẩm Diệc Chu dùng tay đem cái miệng đang mở to của mình đóng lại.

Hắn không nhịn được nghĩ, chẳng lẽ ba sinh vật đang ở trong căn nhà thuê này, chỉ có mình hắn là ngu ngốc?

Thẩm Diệc Chu nhận lệnh đi vào bếp lấy cho Tiểu Bức một quả táo.

Khi hắn quay trở lại, Cố Thanh Nghiêu vẫn như cũ khoanh tay dựa vào khung cửa, thần sắc có chút uể oải, hắn nhớ lúc trước Cố Thanh Nghiêu còn bị tiêu chảy, hắn liền lo lắng nói.

“Tôi thấy cậu chưa uống cốc nước đường đỏ trong phòng bếp, không thì bây giờ tôi rót cho cậu một ít nhé?”

“...” Cố Thanh Nghiêu ngẩng đầu lên, nhàn nhạt liếc nhìn bạn cùng nhà một cái: “Tôi lại không có bà dì ghé thăm.”

Thẩm Diệc Chu không còn lời gì để nói, hắn cũng đã quen với sự độc miệng của bạn cùng nhà.

Tiểu Bức hạnh phúc dùng chân trước ôm chặt quả táo, nó cắn một miếng lớn, nhai răng rắc.

Không hề coi trọng hình thức ăn uống.

Cố Thanh Nghiêu dời tầm mắt, anh tính toán sẽ lên giường nằm chờ cho bụng biến no.

“Thanh Nghiêu, nếu không thì cậu lại đây ngồi nhìn Tiểu Bức, tôi vào phòng bếp làm cho cậu một ít.”

Trong phòng khách có một cái gương trang trí, Cố Thanh Nghiêu dùng chân đá nó.

Xấu!

Cố Thanh Nghiêu dùng tay vỗ vào chăn, tựa hồ làm như vậy có thể khiến nó trở nên mềm xốp hơn, sau đó cả người nhảy vào giữa ổ chăn mềm mại.

Phát minh vĩ đại nhất của nhân loại, chính là lông vũ!

Cố Thanh Nghiêu từ trong ổ chăn thò tay ra, sờ về phía tủ đầu giường, sau khi chạm vào điện thoại di động, anh liền thu tay về.

Lúc lâu sau, một bàn tay trắng nõn gầy gò nhưng rắn chắc từ trong ổ chăn vươn ra.

Quần áo ngủ liền bị ném trên mặt đất.

Không còn bị trói buộc, lúc này Cố Thanh Nghiêu mới thoải mái lướt diễn đàn của trò chơi.

Điều gây tranh cãi nhất trên diễn đàn hôm nay là chiến đội CBO thắng chiến đội IU.

Đây đều là hai chiến đội lâu đời, một đội do cựu đội trưởng thành lập, đội còn lại do tư bản tài trợ, sau thành lập lại vì trước đó thiếu tài chính mà bị rao bán.

Hai chiến đội từ khi thành lập tới nay, một bên có thực lực, một bên có tiền, trên sàn đấu vẫn luôn 50/50.

Cố Thanh Nghiêu tương đối thích một đội viên, chính là cựu đội trưởng của chiến đội IU tên là Habitat, rất am hiểu về người tiên phong, bởi vì tên hắn tiếng Trung có nghĩa là nơi sống, cho nên thường có người gọi hắn là Tê gia.

Mà Tê và Bảy đồng âm, lại tương đối dễ viết cho nên thời gian dài sau, fans liền gọi hắn là Thất gia.

Đã qua 2 tháng kể từ lúc OPL bắt đầu, OPL là tên viết tắt của Online game professional league, là giải đấu thể thao điện tử chuyên nghiệp toàn cầu.

Trước đó, hai chiến đội hẹn nhau đấu một trận luyện tập.

Kết quả bởi vì chuyện này mà fans 2 bên đại chiến 300 hiệp.

Chiến đội CBO chơi không tệ, cuối cùng cũng giành chiến thắng, bầu không khí trên dưới cực kỳ vui vẻ.

Fans của chiến đội IU thật đáng thương, không chỉ vội vàng mắng chửi đội địch, còn phun oán khí về phía đội mình!

Trong thể thao điện tử, thua là có tội!

Cho nên fans của chiến đội IU vội vàng múa phím.

[Chiến đội IU có phải được thổi phồng quá không?]

[Tôi vừa mới từ trang web official của IU về liền đau đầu, cmn chiến đội còn có mặt mũi nói dốc sức làm lại?]

[IU rác rưởi.]

[Hôm nay thao tác của Thất gia thật là lạ, biết rõ người điều trị không đuổi kịp còn liều lĩnh, kết quả bị Yêu Gà tam sát.]

[Thành thật mà nói thì… đây là lỗi của người điều trị mà?]

Một đường tranh luận từ trang web official của IU đến diễn đàn của trò chơi.

Thời điểm hai chiến đội tranh đấu là ban ngày cho nên Cố Thanh Nghiêu còn đang ngủ, buổi tối lại phát sóng trực tiếp cho nên anh không có xem lại video thi đấu.

Cố Thanh Nghiêu suy nghĩ một lát, trực tiếp đăng tin lên diễn đàn.

[Khanh Yêu] Tôi ở nước ngoài, vừa mới xuống máy bay, chưa kịp xem thi đấu, nghe nói IU thua? Ai có video chất lượng cao, gửi cho tôi một phần, xin cảm ơn!

Thời điểm này mà đăng bài và IU hoặc CBO, nhất định sẽ gây lửa.

Bên dưới bài đăng của Cố Thanh Nghiêu liền có một đống phản hồi.

[Cậu nghỉ ngơi đi, xin cảm ơn!]

[IU rác rưởi, không chấp nhận phản bác!]

[Thi đấu OPL có phải đổi chiến đội hay hông? Hôm nay bọn họ chơi thành cái dạng gì kia!!!!]

[Lầu trên, cmn câu của cậu toàn lỗi chính tả, mặt mũi của cậu đâu?]

Những người nóng nảy lại tiếp tục mắng chửi.

Chỉ trong chốc lát, bên dưới bài đăng của Cố Thanh Nghiêu tràn ngập mùi thuốc súng.

Fans trẻ trâu, mỗi lần sau thi đấu bất kể chiến đội thắng hay thua, đều có thể phun một đống câu chửi mắng.

Nửa đêm còn không ngủ, muốn tu tiên à?

Có thời gian như thế, sao không đi đấu hạng đi?

Nhàm chán.

Vì thế Cố Thanh Nghiêu lại phát một tin.

[Khanh Yêu] Hơn nửa đêm mà cười như heo, thua chửi, thắng cũng chửi, không chuyện gì mà mấy người không thể đề cập tới, không thấy anh đây đang cầu video à? Không có thì lăn!

[Mẹ nó?]

[Người anh em, cậu nói chuyện rất lưu manh nha!

[Khanh Yêu] Tôi chơi game còn lưu manh hơn!

[Không có việc gì thì đừng nổ như thế, có bản lĩnh thì làm đi!]

[Khanh Yêu] Chơi thì chơi, ai sợ ai!

Vì thế Cố Thanh Nghiêu đang nằm trên giường lập tức sung mãn, anh từ từ ngồi dậy, cho dù đói đến mức choáng váng đầu óc, anh cũng muốn vào trò chơi hành đối phương chết đi sống lại!

Tin tức về trận chiến được đăng lên diễn đàn trò chơi.

Họ còn đang lo một đống nhiệt huyết không biết trút vào đâu, đi đi đi, chiến cmn đi!

Đêm nay chiến đội IU bởi vì thua cuộc mà mỗi đội viên đều phải tăng ca, huấn luyện viên đem biểu hiện của mỗi người ra chửi mắng một lần.

Đội trưởng Habitat cũng không may mắn thoát được.

Sau khi họp xong thì dì làm cơm đã đi về mất rồi, một đám thiếu niên có mì gói liền ăn mì gói, có bánh mì liền ăn bánh mì.

Ăn uống xong xuôi, cả đám ăn ý ngồi trước máy tính.

Trận thi đấu hôm nay, không cần huấn luyện viên nói, bọn họ cũng tự biết bản thân đánh quá kém.

Thất gia lúc này cũng mệt mỏi, hắn làm một ly cà phê đậm đặc, bưng về chỗ ngồi trước máy tính của mình.

Hắn tính xem lại trận thi đấu hôm nay một lần nữa.

Theo thông lệ, trước khi mở trò chơi hắn nhìn thoáng qua diễn đàn…

“Mẹ kiếp! Đám người mắng chúng ta đều không có não à?”

Habitat không nói gì, hắn biết trên diễn đàn đã sớm oanh tạc.