Chương 6:

Chương 6:

Editor: Tandu

Đồng hồ sinh học của Đinh Tô rất chuẩn, cho nên khi đồng hồ báo thức trong nháy mắt kia vang lên, cô liền tỉnh. Cô dậy để tắt đồng hồ báo thức rồi lại nằm trở về. Hai mắt mê mang mở to nhìm chằm chằm trần nhà, tỉnh ngủ.

Đại khái là qua khoảng một hai phút sau, Đinh Tô mới lộn mình, từ trên giường nhảy lên, lắc lắc tóc dài lộn xộn đang tản ra trên vai. Ngáp dài đi đền nhà vệ sinh, rửa mặt xong thì mới 7 rưỡi, cách 8 rưỡi vẫn còn sớm. Từ nhà cô đến KHKT Thịnh Việt chỉ mất 20 phút đi xe.

Cho nên Đinh Tô quyết tự làm cho mình một tô mì trộn trơn giản, nguyên liệu đi cùng gồm có trứng gà, chân giò hun khói nhỏ. Mười phút sau, Đinh Tô đã ngồi vào bàn ăn, thưởng thức mì.

Sau khi ăn xong, tự chính mình dọp dẹp một hồi rồi lại mặc quần áo hôm qua vừa đi phỏng vấn mua về. Nhìn khá đẹp. Không hề hiện ra dáng người, đúng là đồ tốt. Đinh Tô khá vừa lòng, cô cũng không muốn người khác nhìn chằm chằm vào thân thể mình.

Đinh Tô có thể vừa phỏng vấn hôm qua, hôm nay liền đi làm, thứ nhất là do có sự trợ giúp từ Hàn Gia Đồ và Hoàng Thư Mẫn. Thứ hai là gần đây tổ của Hoàng Thư Mẫn đang thực hiện một hạng mục mà thiếu người. Đinh Tô vừa tới, đương nhiên liền bị Hoàng Thư Mẫn chụp đi.

Tuy rằng việc Đinh Tô dùng quan hệ để tiến vào Thịnh Việt là sự thật. Nhưng bằng cấp của cô cũng rất là lóa mắt, cô tốt nghiệp bằng chính quy ở Đại học Giang Thành, là vương bài của ngành máy tính. Sau đó lại ra nước ngoài học thêm Tài chính chuyên nghiệp.

Đinh Tô vừa có bằng cấp, vừa có bối cảnh nên đây cũng là nguyên nhân mà Hoàng Thư Mẫn nguyện ý mở cho cô một cửa sau. Tuy rằng người như cô ở Thịnh Việt có rất nhiều.

"Chị Mẫn.". Đinh Tô vừa tiến vào văn phòng, liền thấy Hoàng Thư Mẫn, vội cười đi đến bên người Hoàng Thư Mẫn.

Hoàng Thư Mẫn nhìn nhìn đồng hồ, 8h25, không tệ lắm. Vừa ý gật đầu, vỗ vỗ tay. Chờ mọi người đều tập trung hướng mắt về bên mày mới chỉ tay vào Đinh Tô, nói: "Đây là Đinh Tô, từ hôm nay trở đi, cô ấy ở đây thực tập một tháng. Gia nhập tổ chúng ta. Mọi người mau tới làm quen một chút.".

Đinh Tô vội cười ngọt ngào: "Chào mọi người, tôi tên là Đinh Tô. Về sau mong mọi người chỉ giáo nhiều hơn!".

"Mỹ nhân! Hoan nghênh gia nhập vào tổ của chúng ta! Tôi tên là Chu Vũ!" Chu Vũ lớn lên trắng trẻo sạch sẽ, giống như là em trai nhà bên. Lúc này rất là nhiệt tình mà chớp chớp mắt nhìn Đinh Tô.

Đinh Tô nhìn hắn cười, không nghĩ đến ngày đầu tiên đến đã gặp được một chàng trai đáng yêu như vậy.

Chu Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ quen thuộc của Đinh Tô, thiếu chút nữa hỏng mất. Lập tức trưng ra một khuôn mặt: "Tiểu Đinh muội muội..".

Đinh Tô vội vàng thủ thế: "Khoan đã, Chu tiền bối, anh năm nay bao nhiêu tuổi rồi?".

Chu Vũ nghẹn ra ba chữ: "27".

Mấy người bên cạnh cười thân thiện, còn có lòng tốt nói cho Đinh Tô một câu: "Chu Vũ chưa bao giờ nói dối.".

Đinh Tô kinh ngạc nhìn Chu Vũ, sau đó dường như là yên tâm: "Chuyện kia, anh lớn tuổi hơn so với em.".

Chu Vũ ủy khuất nhìn Đinh Tô, sau đó lại nhanh chóng khôi phục lại: "Về sau mong có thể giúp đỡ em, có cái gì không hiểu có thể đến hỏi anh. Tiểu Đinh muội muội.".

Đinh Tô đang muốn gật đầu nói được. Kết quả liện bị một giọng nói bén nhọn đánh gãy.

"Hoàng Thư Mẫn, tổ của cô sao còn ở đây mà lười biếng? Mọi người đều đã bắt đầu làm việc hết rồi, các người còn tập trung ở đây làm gì.".

Đinh Tô quay đầu qua nhìn, liền thấy một người phụ nữ xinh đẹp lạnh lùng. Một thoáng nhìn qua đó, Đinh Tô liền trừng lớn mắt. Chị gái này, dáng người thật nóng bỏng..

Đinh Tô không ngờ, chỉ vừa liếc mắt nhìn một cái, liền bị người ta để ý. Cô ta kiêu ngạo mà ưỡn ưỡn nửa người trên, hừ một tiếng. Khi thấy mặt Đinh Tô, sắc mặt liền trở nên không tốt, trên dưới liền bắt bẻ Đinh Tô: "Mới tới? Tên gì? Không hiểu quy củ à?".

Đinh Tô không nghĩ rằng là mới ngày đầu tiên đi làm đã đắc tội người ta, liền lộ ra khuôn mặt thành ý, khiêm tốn cười: "Chào tiền bối.". Phải lễ phép, cho dù có bị người khác làm khó dễ cũng không được để người ta nắm được nhược điểm.

Đây là một trong những điều mà bạn học Trần Kiều Kiều đã phổ cập khoa học cho cô trước đó!

Hoàng Thư Mẫn không thể nhịn được nữa, lạnh lùng nói: "Triệu Thuần, bây giờ còn chưa tới 8h30".

Cô gái xinh đẹp Triệu Thuần đó trừng mắt với Hoàng Thư Mẫn, như là không nhẫn nại, không nói thêm gì nữa. Trước khi đi, đôi mắt dừng trêm người Đinh Tô vài giây, hừ một tiếng, dẫm lên giày cao gót, nện bước rời đi.

Đinh Tô cùng Triệu Thuần đối mắt nửa giây, Triệu Thuần liền đi mất. Xem ra vị mỹ nhân này có địch ý đối với cô rồi. Tội lỗi, tội lỗi.

Trong nhất thời, nơi này liền an tĩnh. Đinh Tô tự vỗ ngực mình, ngày đầu tiên đi làm, liền đυ.ng phải đóa hoa lửa này, thật là.. Thật là một tư liệu sống rất tốt nha!

Nếu không phải bây giờ ở đây có nhiều người như vậy, Đinh Tô liền lấy quyển sổ ghi chép ra để nhớ kĩ.

Hoàng Thư Mẫn nhìn ánh mắt của Đinh Tô, rồi nhìn những người khác, đẩy đẩy mắt kính: "Tiếp tục giới thiệu.".

Mọi người đều nói tên của mình ra một lần, xem như là giới thiệu đơn giản. Thời gian vừa vặn đã 8h30, Đinh Tô thấy những người khác ngay lập tức liền làm việc, cô có phần phản ứng không kịp, chỉ có thể nhìn về phía Hoàng Thư Mẫn.

Hoàng Thư Mẫn không chút khách khí nào mà phân phó việc làm cho Đinh Tô, cuối cùng nhìn Đinh Tô, hỏi: "Có thể hoàn thành không?".

Đinh Tô nhìn một đống tư liệu trước mặt kia, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm đi. Nhưng vẫn căng da đầu gật gật: "Có thể.".

"Có vần đề gì liền tới hỏi." Vì thế Hoàng Thư Mẫn liền không quản Đinh Tô nữa, toàn tâm toàn sức mà làm công việc của mình. Đinh Tô mờ mịt mười mấy giây, chớp chớp mắt, nhìn đống văn kiện trên bàn làm việc, thở dài nhẹ. Nhận lệnh mà bắt đầu tự mình làm việc.

Việc này cơ bản cùng với cô tưởng tượng không giống nhau tí nào a! Tư bản vui chơi rồi mới làm việc đâu? Kết quả, mỗi người đều cẩn trọng làm việc, khiến cho cô không thể không hăng hái nổ lực làm việc, thật ngượng ngùng.

Cho nên, những điều mà Trần Kiều Kiều đã nói, không thể áp dụng được!

Hiện tại, Đinh Tô cảm thấy thật may mắn vì mình quá chuyện nghiệp, làm phần mềm quá thành thục.

Toàn thân tâm đắc mà đắm chìm vào công việc. Thời gian bất tri bất giác trôi qua. Đến khi Đinh Tô váng đầu hoa mắt mà ngẩng đầu lên, thấy mọi người xung quannh vẫn còn cúi đầu làm việc, trong lòng cảm thấy rất bội phục. Cảm thấy bụng của mình rỗng tuếch, đói, muốn ăn cơm!

Nhìn đống hồ trước mặt, đã 12h30. Bình thường vào giờ này Đinh Tô đã ăn xong cơm trưa, nằm nhoài trên sofa xem video. Nhớ đến ghế sofa mềm mại, êm êm ở nhà, đôi mắt Đinh Tô liền mê mang chớp một cái.

Bên tai vang lên tiếng gõ bàn phím lạch cạch, Đinh Tô liền lập tức hồi phục tinh thần lại. Tặc lưỡi, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ. Nhìn nhìn thành quả sáng nay của mình, Đinh Tô rất vừa lòng mà tự cho mình 10 điểm. Sau đó, sau đó Đinh Tô liền không có chút áy náy nào mà lấy từ trong túi sách ra cuốn sổ nhỏ của mình. Vùi đầu viết viết vẽ vẽ.

Đúng 12h30, mọi người đang chuyên tâm làm việc liền náo nhiệt hẳn lên, giống như là được ấn nút khởi động vậy. Đinh Tô theo thói quen mà khóa cuốn sổ của mình lại.

Mặc kệ là vì cái gì, Đinh Tô đều có thói quen bảo vệ tốt đồ của mình. Mặc dù khi linh cảm đến, cô có thể nhớ trong đầu, nhưng cô vẫn tự chính mình viết tất cả xuống sổ. Vì khi cô viết tất cả vào sổ thì có khi có thể kí©h thí©ɧ ra được nhiều lình cảm hơn.

Hoàng Thư Mẫn đứng lên, nhớ đến người vừa vào tổ mình. Nhưng từ sáng đến bây giờ, Đinh Tô vẫn chưa có tới hỏi cô việc gì. Thấy Đinh Tô bên kia đang sửa sang lại văn kiện, Hoàng Thư Mẫn liền hỏi: "Đinh Tô, những việc cần làm đã hoàn thành hết chưa?"

Đinh Tô né né người: "Đều ở đây nè, chị xem thử có yêu cầu phải sửa gì không?"

Hoàng Thư Mẫn nhìn Đinh Tô, không nói gì, tay gõ gõ phần văn kiện. Lại nhìn tư liệu trong máy tính mà Đinh Tô đang sửa lại. Vừa nhìn liền hiểu ngay, đối với một người mới tới như Đinh Tô mà nói, cô hoàn thành rất tốt. Có những người làm lâu năm vẫn không làm đẹp được như vậy.

Trong mắt Hoàng Thư Mẫn hiện lên nét vừa lòng.

"Không tồi, buổi chiều tiếp tục phát huy.". Hoàng Thư Mẫn gật đầu, làm tổ trưởng như cô, khi tổ viên làm tốt công việc của mình, Hoàng Thư Mẫn cần khen liền khen. Trong công việc, ngoại trừ việc Đinh Tô đi cửa sau, Hoàng Thư Mẫn chưa bao giờ quá để ý đến chuyện tư.

Những người khác thấy Hoàng Thư Mẫn nói như vậy cũng náo nhiệt vây đến xem. Vừa thấy, liền sôi nổi giơ ngón cái với Đinh Tô, khiến Đinh Tô có chút ngượng ngùng: "Tôi cũng chỉ là dùng phần mềm này có chút thành thục mà thôi.".

Mặc kệ nói như thế nào, Đinh Tô cũng là xuất thân từ ngành máy tính của Đại học Giang Thành. Tuy rằng mới tốt nghiệp được 3 năm nhưng vẫn có năng lực.

"Tiểu Đinh, cô nói như vậy, chúng tôi đều là người làm lâu năm ở đây liền bị trúng một mũi tên aaaaa" Cô gái bên cạnh cảm thán nói.

Đinh Tô nhìn qua cô gái ấy, cô nhớ rõ lúc buổi sáng, cô ấy tự giới thiệu, nói mình tên là Tiền Xuyên Xuyên. Là một cô gái hoạt bát hiếu động. Đinh Tô nghĩ nghĩ, cười nói: "Tôi cũng chỉ có việc này là làm tốt thôi. Các tiền bối, mọi người so với tôi thì làm ở đây lâu rồi, đương nhiên là giỏi hơn. Tôi không dám nhận."

Đinh Tô vừa nói như vậy, mọi người liền cười, Tiền Xuyên Xuyên nắm lấy tay Đinh Tô, cười hì hì nói: "Tiểu Đinh, tôi thích cái tình tình này của cô. Không gạt cô, tôi trước kia cũng tốt nghiệp chuyên ngành máy tính. Sau khi tốt nghiệp đại học hai năm là một quá khứ tồi tệ đối với tôi, cơ sở không đủ vững chắc, làm ở Thịnh Việt, ăn nhiều đau khổ mới có thể thuần thục mà làm phần mềm này đó.".

Đinh Tô cũng theo lời Tiền Xuyên Xuyên mà tiếp lời. Không khí trong tổ cũng không tệ lắm. Hoàng Thư Mẫn liền nói: "Cùng đi tới nhà ăn ở công ti đi, coi như là chúc mừng Đinh Tô gia nhập vào tổ của chúng ta.".

Chu Vũ đi đầu hưởng ứng: "Đúng vậy! Đi thôi, Tiểu Đinh muội muội, đồ ăn ở công ti không tệ lắm đâu. Đặc biệt là thịt kho tàu, hương vị của nó a..".

Thịt kho tàu?

Đinh Tô nhìn Chu Vũ gật gật đầu. Khi tới nhà ăn rồi, thấy Chu Vũ bưng một mâm đồ ăn to thịt kho tàu béo ngậy đi tới. Đinh Tô lập tức nói: "Anh Chu, hôm nay em muốn ăn đồ ăn thanh đạm, em qua kia lấy canh sườn đây.".

Trong lòng Chu Vũ bây giờ chỉ nghĩ đến thịt kho tàu của hắn. Nghe vậy, cười ha hả liền chỉ đường cho Đinh Tô, nói: "Canh sườn ở bên kia, anh ở đây ăn trước đây.".

Đinh Tô thở phào, liên tục gật đầu.

Hướng về phía canh sườn đi tới. Đến nơi rồi, Đinh Tô phát hiện phía trước còn rất nhiều người. Nhìn hàng người phía trước, Đinh Tô ra phía sau xếp hàng. Trong lúc xếp hàng, Đinh Tô nhìn nhìn điện thoại, có vài người quen hỏi thăm tin tức của cô. Nghĩ nghĩ, liền trả tin nhắn của Trần Kiều Kiều.

Sau đó cùng Hàn Gia Đồ nói chuyện phiếm, Hàn Gia Đồ nhìn tin nhắn chói lọi kia liền treo.

Hàn đại gia: Đinh Tiểu Tô, buổi trưa cùng ăn cơm không?

Tô Tô: Không cần, anh cùng đồng nghiệp của anh ăn đi, em muốn làm quen với tổ của em!

Hàn đại gia: Có anh ở đây, em càng dễ đánh vào tổ chức!

Tô Tô: Ha hả, anh đây là muốn cùng chị gái nhỏ ăn cơm chung mà.

Hàn đại gia: Sao em lại biết?

Tô Tô: Em với anh cùng nhau lớn lên, em còn không biết anh đang suy nghĩ gì sao.

Hàn đại gia: . Con gái đúng là chuyện gì cũng biết.

Tô Tô: Không nói nữa, anh tự cùng đồng nghiệp ăn trưa đi.

Hàn đại gia: Một đám con trai cùng nhau ăn cơm có gì ngon! Chờ đó! Anh đến nhà ăn tìm em! Thấy em rồi! Lấy canh xong nhanh tới đây, anh giúp em múc cơm!

Tô Tô: O (>﹏<) o

Tô Tô: Đại gia nhà anh!

Hàn đại gia: Cảm ơn, kêu anh có chuyện gì?

Tô Tô: .

Đinh Tô nhìn giao diện nói chuyện trở nên an tĩnh, thở dài, lẩm bẩm vài câu, đuổi kịp đội ngũ đang xếp hàng.

Tưởng tượng, cô không cần múc cơm? Như vậy cũng không tồi.

Nghĩ như vậy, Đinh Tô cũng không chê Hàn Gia Đồ. Vị đại gia này có lòng tốt như vậy, tuy rằng là lấy chữ "sắc" đặt lên hàng đầu. Nhưng tóm lại là, cô cũng có được chỗ tốt. Tâm tình Đinh Tô nháy mắt liền thoải mái, trong đầu đang nghĩ lát nữa làm sao để làm khó được Hàn Gia Đồ.

Chờ Đinh Tô phục hồi tinh thần lại, phát hiện 1 mét xung quanh mình bằng một cách thần kì nào đó mà trở nên rất yên tĩnh.

Cô nghi hoặc nhìn bốn phía, Đinh Tô quay đầu về phía sau, nhìn lên. Thấy gương mặt kia của Tống Việt Thịnh, tim cô đập lỡ một nhịp, xém chút nữa đã bị hù chết!

Tên gia hỏa này thế nào mà lại xuất hiện ở đây?

KHKT Thịnh Việt lớn như vậy, cô mới tới công ti 2 lần. Chỉ mới tới hai lần, lần nào cũng gặp phải Tống Việt Thịnh!

Đây là nghiệt duyên à?

Chính xác là nghiệt duyên!

Đinh Tô cắn răng suy nghĩ.

* * *

Tác giả có lời muốn nói: Thành tựu của Tống lão đại hôm nay: Xuất quỷ nhập thần, thành công dọa cho Đinh Tô một cú shock. Get √

Convert by Leo Sing

(*・ω・) ノ (*・ω・) ノ (*・ω・) ノ