Chương 1

Gần đây tâm trạng Lâm Thi Thi rất không tốt, bởi vì cô và bạn trai cãi nhau, bạn trai luôn chọc cho cô không vui, cô đang do dự rốt cuộc có nên nói chuyện hay không.

“Vậy thì chia tay đi, dứt khoát chia tay, yêu đương vốn là vì vui vẻ, nếu em không vui vẻ thì còn nói gì nữa.” Anh trai Lâm Diệc Thần ở bên cạnh khuyên cô.

Tâm trạng của Lâm Thi Thi vốn đã rất không tốt, nghe thấy anh trai cô còn khuyên cô chia tay, trong lòng càng không vui, bật dậy từ trên sô pha: "Em ra ngoài hóng gió, giải sầu một chút.”

Lâm Diệc Thần thấy thế, vội vàng nói: "Ai da, dự báo thời tiết nói lát nữa có thể mưa, em đừng đi, như vậy đi, em muốn ăn gì uống gì, anh trai mua cho em.”

Lâm Thi Thi cảm thấy có chút kỳ quái: "Kỳ lạ, trước nay anh cũng không có thói quen xem dự báo thời tiết mà, tại sao hôm nay lại đột nhiên xem dự báo thời tiết?"

Lâm Diệc Thần cười nói: "Hôm nay đẹp ngày, như vậy đi, em có gì muốn ăn, anh trai mua cho em.”

Lâm Thi Thi nghe vậy thì càng thêm nghi ngờ, cô dùng ánh mắt "Là oan hồn nơi nào đoạt xá anh trai mình" nhìn Lâm Diệc Thần, như có điều suy nghĩ: “Ngẫm lại, gần đây anh thật sự rất kỳ lạ đó anh trai, em nhớ rõ khi còn bé, rõ ràng anh thường xuyên tranh đồ ăn của em, còn luôn chọc em khóc, tại sao bây giờ lại… đổi tính?”

Lâm Diệc Thần ngượng ngùng cười: "Đó không phải đều là do khi còn bé không hiểu chuyện sao, sao em lại mang thù như vậy, thật là, anh trai thấy tâm tình em không tốt nên mời em ăn ngon cũng không được sao?"

Lời nói của Lâm Diệc Thần rất chân thành, Lâm Thi Thi cũng không suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp cầm điện thoại di động của Lâm Diệc Thần đặt một đống đồ ăn ngon, sau khi Lâm Diệc Thần nhìn thoáng qua, lại động động ngón tay chọn thêm mấy thứ, sau cùng mới đặt hàng.

Không lâu sau, thức ăn bên ngoài tới cửa, Lâm Diệc Thần cực kỳ chủ động đi ra cửa lấy thức ăn đặt ở trên bàn.

Lâm Thi Thi gọi mấy xiên thịt nướng, hương vị thơm nức mũi, dù cách túi bao bì cũng có thể ngửi thấy, Lâm Thi Thi rất vui vẻ, cô ngồi ở trên sô pha lập tức mở túi ra, bắt đầu ăn, vùi đầu vào ăn, cô nhìn thấy Lâm Diệc Thần lại cầm một túi đồ ăn ngoài tới, không khỏi có chút kỳ lạ: “Anh trai, sao lại còn đồ ăn nữa? Là cái gì vậy?"

Lâm Diệc Thần sửa lại: "Không phải đồ ăn, là đồ uống, anh mua mấy chai bia.”

Lâm Thi Thi nghe vậy hai mắt sáng ngời: "Có bia sao, em muốn một chai!”

Lâm Diệc Thần vội nói: "Không được, tửu lượng của em không được, ban ngày ban mặt, đừng uống nữa.”

Tâm tình Lâm Thi Thi vốn có chút phiền muộn mới muốn uống chút rượu, không nghĩ tới lại bị cự tuyệt, cô mếu máo: "Hừ, em không cần đâu, em chỉ muốn uống bia, ăn thịt nướng làm sao có thể không có bia hả?”