Chương 2

Tôi nói những việc này cho con bạn thân.

Nó khuyên tôi nhanh chóng rút tay về, có kéo lông dê cũng đừng kéo mãi trên một con dê, cẩn thận chơi với lửa có ngày c.h.ế.t cháy.

✿ Kéo lông dê (薅羊毛) là cách bên Trung gọi nhóm người trẻ tuổi chuyên sưu tập tin tức liên quan đến các ngân hàng, cơ quan tài chính, thương gia,… sau đó chia sẻ lên mạng. Hành động này gọi là kéo lông dê, những người làm việc này được gọi chung là lông dê đảng (羊毛党).

Tôi không nỡ mắng nó, chỉ đè nó xuống sofa đánh một trận.

Mãi đến khi nó chịu tán đồng câu châm ngôn chí lý “To gan c.h.ế.t no, nhát gan c.h.ế.t đói” của tôi, chúng tôi mới làm lành như cũ.

Cả hai nhìn nhau cười, tuy là nụ cười của nó vô cùng miễn cưỡng.

Hôm nay, tôi quen cửa quen nẻo đi vào vườn hoa trong khu chung cư của Lục Minh, ôm camera ngồi canh.

Hiện giờ nơi này giống như vườn hoa của nhà tôi. Thời gian lâu rồi, tôi thậm chí còn nảy sinh ra tình cảm thắm thiết với từng bông hoa ngọn cỏ, từng con muỗi, từng đống phân chó ở đây.

Cửa biệt thự của Lục Minh đóng chặt, tôi nghĩ trong chốc lát cũng không chụp được gì.

Dứt khoát lấy một cái hamburger từ trong ba lô ra, mặc kệ xung quanh phát ra hương vị kỳ quái vẫn ăn ngấu nghiến.

Lúc này, từ trong bóng đêm đột nhiên có mấy người vạm vỡ xông tới khiêng tôi lên. Giây phút đó, trong lòng tôi vô cùng tiếc hận cái hamburger còn chưa kịp ăn xong!

Cmn, bên trong còn có mấy miếng gà rán chưa kịp ăn!

Tôi bỗng dưng sinh hận bản thân mình, vì sao luôn chừa phần ngon nhất để ăn sau cùng.

Đến nỗi tình cảnh hiện tại……

Haizz, thường xuyên đi đêm, làm sao không gặp ma được?

Chẳng qua là sai lầm cuối cùng trong đời người mà thôi.

Tôi không chút hoảng loạn. Dù sao bọn họ muốn đưa tôi đi đâu, tôi dùng mông cũng đoán được.

Rốt cuộc khu vực này, tôi cũng chỉ đắc tội một mình Lục Minh mà thôi.

Cậu ta cũng không đến mức vì 200 vạn mà g.i.ế.t c.h.ế.t tôi, huống hồ mệnh tôi cứng!

✿ 200 vạn NDT ~ 7 tỷ VNĐ.

Ngay cả khi cậu ta đã c.h.ế.t, tôi chưa chắc đã c.h.ế.t.

Quả nhiên!

Bọn họ đưa tôi đến phòng khách trong nhà Lục Minh. Lục Minh đang ngồi trên sofa, mắt lạnh lùng chăm chú nhìn tôi.

Cậu ta không nói lời nào, tôi cũng không nói lời nào.

Giống như đang đánh cờ, ai mở miệng trước sẽ rơi vào thế hạ phong.

Cuối cùng, vẫn là tôi thắng.

“Lại tới rình coi tôi?”

Cậu ta vừa mở miệng, tôi đã bắt đầu cười nhạo trong lòng. Tên đàn ông này, quả nhiên không được lâu như tôi.

Chú ý, không phải tôi có ý gì, tôi chỉ đang đơn giản hóa ngôn ngữ mà thôi.

Cậu ta thật sự không kiên trì được lâu như tôi.

Tôi trả lời cậu ta: “Tôi không rình coi cậu.”

Cậu ta không tin: “Vậy cô ở dưới nhà tôi làm gì?”

Tôi: “Tôi nói ngồi đi cầu cậu tin không?”

Cậu ta có lẽ không dự đoán được tôi sẽ thô lỗ như vậy, ngẩn người, nói ngược lại: “Chuyện lần trước còn chưa xong đâu, cô còn dám tới!”

Tôi không nói gì.

Cậu ta lại nói: “Như vầy đi, cho cô một cơ hội lấy công chuộc tội. Đi giúp tôi nhìn chằm chằm một người.”

“Tôi không đi.”

“Một tháng, 500 vạn.”

✿ 500 vạn NDT ~ 17,6 tỷ VNĐ.

Ngay lập tức, tôi mở ra hình thức chân chó: “Nhìn chằm chằm ai? Ở đâu? Tôi đi!”

Nếu tôi không nhìn nhầm, ánh mắt cậu ta nhìn tôi có chút khinh bỉ.

Nhưng tôi không ngại.

Lúc bước ra khỏi cửa, tôi ôm camera, do dự nói một câu: “Hay là cậu để bọn họ đánh tôi một trận đi. Một tháng 500 vạn, cầm tiền này trong lòng tôi không an ổn.”

✿ 500 vạn NDT ~ 17,6 tỷ VNĐ.

Lục Minh nghe được lời này, mặt đen.

Tôi hoài nghi cậu ta có khả năng đặc biệt, đυ.ng một cái là biến đổi sắc mặt, trông như bệnh nặng. Tôi bị dọa chạy, sợ cậu ta ăn vạ.

Thời gian kế tiếp, tôi tạm thời rời bỏ vườn hoa đầy thân thuộc, đi đến địa chỉ mà Lục Minh cung cấp.

Chờ tôi đến nơi, đèn trong phòng đã tắt, nhưng kỳ quái là cửa lớn lại đang rộng mở.

Quả nhiên là gia đình giàu có, đủ khí phách.

Đã trễ thế này, tôi cũng không muốn làm khổ bản thân, dứt khoát đi vào biệt thự.

Tuỳ tiện tìm một phòng ngủ, chui vào ngủ.

Chờ tôi mở mắt ra lần nữa…

Tôi mù!

Vì sao bên cạnh tôi sẽ có một người đàn ông trần như nhộng đang ngủ say?

Hơn nữa, còn là người đàn ông mà tôi muốn trở thành liếʍ cẩu của anh ta…

✿ Liếʍ cẩu (舔狗): Cách gọi simp bên Trung. Là từ lóng chỉ người thể hiện sự quan tâm, si mê quá mức dành cho người khác.

Anh ta không mặc gì cả, cơ ngực rắn chắc phập phồng theo tần suất hô hấp, cơ bụng giống như một dãy sườn núi, tôi không tự chủ được tiếp tục nhìn xuống.

“Đẹp không?”

“Khá đẹp.”

Nói xong câu này, tôi mới phản ứng lại, quay đầu nhìn về phía anh ta. Chỉ thấy anh ta hai mắt sáng như đuốc đang nhìn chằm chằm tôi.

Lòng tôi cảm thấy xong rồi, nhưng cơ thể không nghe lời, hoàn toàn cứng đờ.

Dựa theo kịch bản của những vụ á.n g.i.ế.t người, hiện tại anh ta hẳn là sẽ đứng dậy dùng sức bóp lấy cái cổ non mịn của tôi, mãi đến khi tôi hô hấp khó khăn, sắc mặt tái nhợt, cuối cùng ngã xuống.

Nhưng anh ta cũng không phải loại người hung ác như vậy. Tôi ngây ngốc nhìn anh ấy xoay người đè lên tôi, xuyên thấu qua quần đùi mềm mại, tôi có thể cảm giác được ‘cậu em’ của anh ấy đang cứng rắn vô cùng.

Tầm mắt của chúng tôi giao nhau. Anh ấy nhấp môi: “Sáng sớm tinh mơ, cô xuất hiện trên giường của một người đàn ông. Cô đoán xem anh ta sẽ làm gì?”

Tôi: “…… Anh ta sẽ…… Ôm tôi đi xi tiểu?”

Anh ta đen mặt.

Tôi thầm nghĩ, chẳng lẽ loại bệnh của Lục Minh cũng có thể lây lan hay sao?

Anh ta lại nói: “Cô không sợ tôi c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c cô?”

Tôi trực tiếp nằm xuống, thả lỏng thân thể, trả lời anh ta: “Đến đây đi, c.h.ế.t dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu. Ngàn vạn lần không cần thương tiếc tôi.”

✿ C.h.ế.t dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu (牡丹花下死,做鬼也风流): Hiểu nôm na là “vì mỹ nhân, có c.h.ế.t cũng vui lòng”. Nghĩa ban đầu là có thể c.h.ế.t dưới hoa mẫu đơn, cho dù c.h.ế.t cũng là một chuyện phong nhã. Sau này bị một số người không đàng hoàng dùng để đùa giỡn với con gái nhà lành hay dùng để biểu đạt tình cảm một cách tuỳ tiện, lộ liễu, cuối cùng biến tướng thành như vậy.

Anh ta hiển nhiên bị sự thẳng thắn đáng yêu của tôi chinh phục, không nỡ xuống tay với tôi, mà là đứng dậy bước xuống giường, đi vào nhà vệ sinh.

Tôi nhìn bóng dáng vạm vỡ cơ bắp của anh ta, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc. Loại cực phẩm như thế này, nếu có thể ngủ được thì tuyệt đối là kiếm lời.

Sau khi anh ta sửa soạn xong xuôi, bèn bước tới bế tôi lên, đi vào phòng khách.

Anh ấy hỏi tôi: “Cô tên là gì?”

Tôi: “Giai Trà.”

Hài âm là ‘tên giả’.

✿ Giai Trà (佳茗) phát âm là /jiā míng/, tên giả (假名) phát âm là /jiǎ míng/.

✿ Hài âm (谐音): Âm đọc gần giống hoặc giống nhau.

Tôi lại không phải kẻ ngốc, sao có thể nói cho anh ta tên thật. Lỡ anh ta kiện tôi tội xâm nhập dân cư trái phép thì sao?

Tôi hỏi anh ta: “Vậy anh tên là gì?”

Anh ta trầm ngâm: “Nhất Dương.”

Hay lắm! Nhất Dương, giống nhau?

✿ Nhất Dương (一阳) phát âm là /yī yáng/, giống nhau (一样) phát âm là /yī yàng/.

Anh ta học theo tôi.

Anh ta nói tiếp: “Người phái cô tới cho cô bao nhiêu tiền? Tôi ra giá gấp đôi. Cô làm chuyện nên làm, tôi sẽ chỉ cho cô nên báo lại với bên kia như thế nào.”

Tôi nói: “Tôi rất đắt giá! Cậu ta cho tôi 1000 vạn một tháng.”

✿ 1000 vạn NDT ~ 35,2 tỷ VNĐ.

Anh ta: “Tôi cho cô một tháng 2000 vạn.”

✿ 2000 vạn NDT ~ 70,5 tỷ VNĐ.

Tôi: “Tốt.”

Tôi thề! Không phải bởi vì anh ta cho nhiều tiền, chỉ vì tôi có đam mê làm hai mang mà thôi!

Tôi dựa theo yêu cầu của người đàn ông này, thường xuyên truyền lại mấy tin tức giả cho Lục Minh.

Cũng thuận tiện từ chỗ Lục Minh mà biết được tên của người đàn ông này.

Lục Đảo.

Trong nháy mắt khi nghe thấy cái tên này, tôi cảm giác trên đỉnh đầu của mình xuất hiện một hàng dài dấu chấm hỏi.

May mắn là tôi nghe thấy, nếu là viết trên giấy, có lẽ tôi sẽ đọc nhầm thành Lục Điểu……

✿ Tên nam chính là Lục Đảo (陆岛), chữ Đảo (岛) viết gần giống với chữ Điểu (鸟).

Buổi tối, Lục Đảo trở lại, người nồng nặc mùi rượu.

Theo lý mà nói, tôi cầm nhiều tiền của anh ta như vậy, cũng nên có ý tốt mà đỡ anh ta vào phòng ngủ.

Đáng tiếc, tôi không có thứ đồ cao quý như ‘ý tốt’!

Tôi lựa chọn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, dùng thân thể gầy yếu của tôi kéo anh ta về căn phòng cho khách – nơi tôi đang ở, nhân cơ hội nhúng chàm thân thể của anh ta.

Nhưng tôi cũng không hài lòng!

Không biết bởi vì anh ta uống rượu hay là trai tơ chưa rành thế sự, tóm lại, ở thời khắc nên giơ súng lên bắn, anh ta héo.

Giờ phút này, anh ta đã không xứng có được liếʍ cẩu như tôi.

✿ Liếʍ cẩu (舔狗): Cách gọi simp bên Trung. Là từ lóng chỉ người thể hiện sự quan tâm, si mê quá mức dành cho người khác.