Khác với hai lần biểu diễn trước, lần này tiếng trống của Chung Dương vang lên đầu tiên. Sau một nhịp trống dày đặc và mạnh mẽ, tiếng đàn bắt đầu vang lên, sau vài tiếng gảy kim loại, âm trầm của bass cũng hòa vào, hỗ trợ tiếng guitar và tiếng trống như nhịp tim đều đều.
Đoạn dạo đầu này rất nhịp nhàng và hấp dẫn, như thể có một sức mạnh nào đó đọng lại trong giai điệu, kí©h thí©ɧ và kí©h thí©ɧ trái tim người nghe. Ngay cả khi quay lưng về phía khán giả, Tần Thanh Trác cũng có thể cảm nhận được cảm xúc trong khán phòng phía sau đang nhanh chóng được khơi dậy, bầu không khí nóng bừng như ngọn lửa hừng hực, lan từ sân khấu đến toàn bộ khán giả.
Khúc dạo đầu mạnh mẽ và nhịp nhàng kéo dài hàng chục giây, đột ngột dừng lại, giọng hát vang lên——
"Đêm tan vào hư vô, những giấc mơ và hiện thực đang tranh đấu
Lời khuyên và thiện chí đan xen vào những âm mưu Ai nói liều mình giãy dụa cũng chỉ giống như chú chó hoang sa vào bẫy? Những vết sẹo và thương tích tạo nên một tòa tháp không thể phá hủy Gầm lên trước sự dịu dàng của đạo đức giả Cho dù có liều mạng, tôi cũng sẽ không cúi đầu. Cậu nhìn tâm trí bối rối đó Nhìn những mộng mơ đang nhen nhóm đó Cậu thử trèo lên một tòa nhà cao tầng rồi gầm lên như một con thú hoang Đừng rút lui, xuyên qua sương mù dày đặc Nắm chặt tay để phá bỏ lời nguyền của số phận Tiến về phía trước và vượt qua vũ trụ hoang dã Cậu có nhìn thấy phía xa tít ấy không? Đó gọi là tự do đấy....”Khoảnh khắc Giang Ngập cất tiếng, Tần Thanh Trác thực sự bị sốc.
Trên thực tế, mấy ngày trước khi Bành Khả Thi cho anh xem bản nhạc, anh có thể đoán lờ mờ ra giai điệu của bài hát này sẽ không tệ nhưng việc ban nhạc có thể trình diễn đến mức này thì hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của anh.
Và Giang Ngập...Giọng của Giang Ngập thật sự rất cảm xúc và uyển chuyển.
Trong hai vòng đấu trước, Giang Ngập hát những ca khúc có nhịp độ chậm, u sầu, nhưng lần này rõ ràng cậu ấy đã điều chỉnh phong cách hát trước đây của mình theo bản nhạc, dây thanh quản thoải mái hơn, phát âm lùi xa hơn và phong cách hát cũng trở nên thoải mái hơn, giản dị hơn kết hợp nhịp nhàng với giai điệu của các nhạc cụ tạo ra một bầu không khí hơi ảo giác.
Và càng lùi lại càng có thể nghe thấy sức mạnh ẩn chứa trong giọng hát của cậu ấy.
Không phải tiếng gầm yếu ớt và nhợt nhạt mà là cảm giác uy lực ổn định và bùng nổ.
Tần Thanh Trác đã tự mình viết nhạc và cũng hát những bài hát do nhiều người viết cho mình, vì thế anh biết đối với ca sĩ mà nói muốn khơi dậy sự đồng cảm của người nghe thật sự không phải một chuyện dễ.
Không được quá hời hợt nếu không nó sẽ có vẻ quá nhẹ, không thể quá mạnh nếu không nó sẽ có vẻ quá giả tạo.
Và Giang Ngập có cái vẻ vừa phải đó.
Phần outro kéo dài gần một phút và cuối cùng kết thúc bằng màn độc tấu guitar điện hết sức bùng cháy.
Ngay khi màn biểu diễn kết thúc, khán giả đột nhiên la hét và vỗ tay ầm ầm, bầu không khí rực lửa trong khán giả lan ra khắp các ngóc ngách của trường quay.
Tần Thanh Trác nhìn ba nhạc sĩ trên sân khấu, ánh mắt anh bắt gặp ánh mắt Giang Ngập, thật trùng hợp khi Giang Ngập cũng nhìn về hướng anh.
Và ngay khi Tần Thanh Trác muốn gật đầu với cậu để xác nhận màn trình diễn, giây tiếp theo Giang Ngập đã nhìn đi chỗ khác.
Người dẫn chương trình bước lên sân khấu, kiên nhẫn chờ tiếng vỗ tay và tiếng la hét giảm dần rồi nói lớn với khán giả: “Mọi người có thấy cháy không ạ?”
“Cháy!” Khán giả gần như đồng thanh gầm lên.
"Mây Tận Thế có mạnh không ạ?"
"Mạnh!"
"Giang Ngập có đẹp trai không ạ?"
"Siêu đẹp!"
"Thêm một tràng pháo tay dành cho Mây Tận Thế của chúng ta nào!"
Tiếng vỗ tay vang dội.
Tiếng vỗ tay vang dội một lúc lâu rồi mới lắng xuống, người dẫn chương trình mời Nhiệt Độ Nửa Đêm lên sân khấu.
Nhiệt Độ Nửa Đêm lần này chọn một bài hát chậm, hơi khác so với phong cách "Chiến" trước đây của họ, là một bài hát phong cách trữ tình rock.
Giai điệu sâu lắng khá giống với hai bài thi vòng trước trước của Mây Tận Thế. Lần này hai ban nhạc tình cờ thay đổi phong cách cho nhau và Mây Tận Thế thực sự trở thành một bạn rất "Cháy".
Tuy nhiên, mặc dù việc lựa chọn bài hát của Nhiệt Độ Nửa Đêm không sôi động và mạnh mẽ như Mây Tận Thế nhưng phong cách âm nhạc của họ mới lạ và độc đáo, theo đánh giá của Tần Thanh Trác nó thậm chí còn hay hơn hai màn trình diễn trước đó của họ.
Sau khi cả hai ban nhạc chơi xong, các nhạc công đứng trên sân khấu chờ cố vấn nhận xét, theo quy định vòng này, các cố vấn ban nhạc của các nhóm PK khác sẽ đưa ra lời nhận xét. Dương Kính Văn và Thẩm Xá lần lượt đưa ra nhận xét của mình.