Chương 42: Không có tâm tình uống rượu

Đêm trước khi tập mới của chương trình được phát sóng, Thi Nghiêu đã tổ chức một bữa tiệc tối và mời Tần Thanh Trác đến dự.

Theo cách nói của Thi Nghiêu thì bữa ăn này trước hết là để cảm ơn Tần Thanh Trác vì đã đồng ý làm cố vấn và giúp tổ chương trình giải quyết một vấn đề cấp bách, thứ hai là để xin lỗi Tần Thanh Trác vì sau cùng thì đoạn video Giang Ngập đấu khẩu với Tần Thanh Trác đã được quyết định giữ lại trong tập phát sóng tiếp theo của chương trình này.

"Hạ Ỷ đã thảo luận với anh về việc có thể xóa đoạn video đó hay không nhưng em biết đấy, anh không thể đưa ra quyết định cuối cùng cho về vấn đề này. Điều đó còn tùy thuộc vào mong muốn của lãnh đạo phía trên... Anh thực sự có lỗi với em, Thanh Trác mong em đừng để bụng."

"Không sao đâu, em cũng đã nói trước với Hạ Ỷ rồi, nếu có thể xóa đoạn video này thì hãy xóa đi còn nếu không xóa được thì thôi." Tần Thanh Trác cười nói đáp.

Tần Thanh Trác tỏ ra khá hào phóng và thoải mái nhưng không thể nói rằng anh không một chút để tâm đến vấn đề này.

Thi Nghiêu chọn không xóa video này vì cân nhắc mức độ hot của chương trình, Tần Thanh Trác có thể hiểu được cách làm này nhưng sẽ hơi đạo đức giả nếu đặt vấn đề này lên bàn đàm phán và đưa ra nguyên nhân thật sự của vụ việc này.

Thi Nghiêu và Tần Thanh Trác đều là cựu sinh viên của Nhạc viện Trung Nhạc, trước khi Tần Thanh Trác và Quý Trì ở bên nhau, Thi Nghiêu thực sự đã từng thể hiện tình cảm của mình với Tần Thanh Trác một cách rất tinh tế và mập mờ nhưng Tần Thanh Trác chưa bao giờ quan tâm đến anh, đây cũng là lý do mà Thi Nghiêu thỉnh thoảng thể hiện ra vẻ hơi thờ ơ, không tỏ ra vẻ mặt nhàm chán nhưng cũng không giống như thích anh.

Sau khi ra khỏi nhà hàng, Thi Nghiêu đề nghị đưa Tần Thanh Trác về nhà, ban đầu Tần Thanh Trác từ chối nhưng khi Thi Nghiêu nài nỉ, anh không nói gì nữa mà chậm rãi đi theo anh lên xe.

“Gần Minh Thái phải không?” Thi Nghiêu lên xe, một bên khởi động xe một bên hỏi.

"Em đổi địa chỉ rồi." Tần Khinh Trác ngồi ở ghế phụ thắt dây an toàn "Không còn cùng hướng như lúc trước nữa, phải quay đầu."

“Vậy em kết nối Bluetooth trước rồi anh sẽ đi theo hướng dẫn.” Thi Nghiêu xoay tay điều khiển trên vô lăng như vô tình hỏi: “Sao đột nhiên lại chuyển nhà?”

“Vì căn nhà đó đã được bán rồi.” Tần Thanh Trác tìm kiếm địa chỉ trên hệ thống định vị.

“Gần đây Quý Trì không về sao?”

Thi Nghiêu vốn là như vậy, đại khái cũng đoán được có chuyện gì xảy ra nhưng lại không chịu hỏi thẳng đành phải nói bóng gió như vậy.

"Bọn em chia tay rồi." Tần Khinh Trác bình tĩnh nói.

“Đột nhiên như vậy sao?” Thi Nghiêu giả vờ kinh ngạc.

“Ừm.” Tần Khinh Trác không muốn nói thêm nữa.

Xe đi tới một ngã tư khác, Thi Nghiêu nói: “Chia tay rồi cũng tốt, kỳ thực trước đây anh cũng từng nghe qua một số tin đồn nói về mối quan hệ mập mờ của Quý Trì với trợ lý ở trường quay..."

“Hả?” Tần Khinh Trác liếc hắn một cái “Chuyện từ khi nào?”

“Nửa năm trước? Anh không nhớ rõ lắm.”

Thấy Tần Thanh Trác không lên tiếng, Thi Nghiêu bổ sung thêm: “Nhưng quan hệ giữa nghệ sĩ và trợ lý ngay từ đầu đã tương đối gần gũi, không thể nhìn bằng con mắt người bình thường. Anh cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy vốn dĩ tưởng là tin đồn không phải thật cho nên cũng không nói với em chuyện này."

Tần Thanh Trác cười: "Quả nhiên."

Không coi là thật hay không muốn gây chuyện thì chỉ có bản thân Thi Nghiêu mới biết được.

Nhưng mà, anh ta biết mình đang bị biến thành kẻ ngốc, quyết định đứng ngoài xem chuyện cười của mình lâu như vậy vì sao lúc này mới nhắc tới, muốn lấy lòng mình bằng cách tăng mức độ bỉ ổi của Quý Trì lên hay sao? Đáng tiếc, thay vì có thêm hảo cảm anh càng cảm thấy có chút phát chán.

Nhà hàng cách nơi ở của Tần Thanh Trác không xa, xe dừng trước cửa biệt thự của Tần Thanh Trác, Thi Nghiêu quay đầu nhìn anh: “Tình cờ trong xe của anh hôm nay có một chai Mouton (rượu vang) mà một người bạn tặng, em có muốn cùng nhau uống một chút không?"

“Mouton?” Tần Thanh Trác tháo dây an toàn ra “Rượu ngon.”

"Đúng vậy, rượu rất ngon chỉ lo không có người để chia sẻ rượu ngon như vậy thôi."

"Làm sao có thể?" Tần Khinh Trác cười nói "Nhưng rượu ngon thì ngon, em cũng đã từng uống qua Mouton, thật sự là không thể uống được. Với lại..."

Cái gọi là “Vừa được một người bạn tặng cho chai Mouton” hẳn chỉ là một lời nói dối không có thật, trên đời này làm sao có thể có nhiều thứ “vừa phải” như vậy? Dừng một chút Tần Thanh Trác tiếp tục nói: "Em không có tâm tình uống rượu, em rất cảm kích lòng tốt của anh nhưng em sẽ không cùng anh uống rượu này nữa."

"À, thế hả?" Thi Nghiêu cũng cười, loại chuyện này giữa người lớn rất đặc biệt, cứ giữ thái độ lịch sự lên trên hết cho nên hắn cũng không cố gắng thuyết phục Tần Thanh Trác "Thế thôi, một ngày nào đó nếu em có tâm trạng đi uống rượu anh sẽ đi cùng em bất cứ lúc nào."

“Được” Tần Thanh Trác đáp: “Vậy em xuống xe trước.”

Sau khi xuống xe, Tần Thanh Trác tạm biệt Thi Nghiêu sau đó quay người đi về phía biệt thự.

Anh biết ý của Thi Nghiêu nhưng anh thực sự không có hảo cảm gì với Thi Nghiêu. Anh nhớ tới mấy lời Thi Nghiêu nói hôm qua khi vô tình nghe được ở trước phòng họp: “Trần Gia, nội dung lần trước cô dẫn người đi quay căn bản không có gì nổi bật và không thể dùng được, khán giả thích xem chính là những mâu thuẫn, sự đối đầu giữa Giang Ngập và Tần Thanh Trác.... Cô xem cô quay chụp được cái gì? Mấy cái cảnh này cô quay cho ai xem? Tranh thủ thời gian, quay chụp thêm vài cảnh nữa..."

Bước chân lên bậc thang, Tần Thanh Trác dùng dấu vân tay mở khóa cửa rồi bước vào nhà.

Anh mới chuyển đến đây hoàn toàn vào ngày hôm qua, nhà mới trống rỗng và anh cảm thấy chưa quen với nó.

Khi thay giày ở lối vào, anh theo thói quen lấy điện thoại di động mở WeChat nhưng trong chốc lát anh nhận ra mình và Quý Trì đã chia tay.

Anh cau mày tắt màn hình điện thoại di động, thói quen đúng là một thứ gì đó rất khủng khϊếp.

Anh bước tới ngồi trên ghế sofa, cảm thấy hơi mệt. Mấy ngày nay anh bận rộn chuyển nhà đến nỗi không có thời gian để nghỉ ngơi.

Chuyển nhà thực sự là một việc mệt cả tâm trạng lẫn thể xác đặc biệt là ngay sau khi chia tay.

Bởi vì phải đem hết tất cả đồ chung riêng của hai người chia ra riêng biệt, những việc này đến người giúp việc cũng không thể nhúng tay vào giúp nên Tần Thanh Trác đành phải tự mình ra tay.

Càng dọn dẹp anh càng cảm thấy chuyện tình cảm thật sự rất nhàm chán nản, anh đã cố gắng rất nhiều nhưng cuối cùng lại nhận được kết quả như vậy. Chuyện tình này không được tự do và dễ dàng như những người xung quanh, những người chỉ thích chơi trò mơ hồ mà không hề trân trọng tấm chân tình của người khác.

Hôm qua, khi cảm ơn Tạ Trình Quân đang vì đã giúp mình chuyển nhà hai người trò chuyện một lúc, Trình Quân cười nói rằng lẽ ra năm đó anh không nên đồng ý với Quý Trì: “Hồi đó ai tự nhận là tự do nhàn hạ không hiểu sao lại rơi vào bẫy tình? Cậu đó, chơi đùa cho vui không được sao? Tự nhiên lại trở nên nặng tình?"

Tạ Trình Quân là một người kiên định độc thân, hắn đối với tình yêu rất bi quan, Tần Thanh Trác trước đây khi nghe hắn nói về quan điểm của mình đối với các mối quan hệ anh chỉ cười trừ cho qua nhưng bây giờ anh cảm thấy những lời này tựa hồ có chút đạo lí –

"Cậu để lộ cái bụng mền yếu và động mạch chủ nguy hiểm nhất của mình cho người khác thấy rồi người kia cầm dao đâm cậu rồi cậu lại đổ lỗi cho người kia, trách họ sao lại có thể làm tổn thương cậu như vậy? Tôi thấy người mà cậu nên trách nhất là chính bản thân cậu, tại sao cậu lại không tự bảo vệ lấy mình?

"Làm sao các cậu lại có thể tin vào tình yêu nhỉ? Con người luôn thay đổi, họ bị thay đổi bởi những thứ họ trải qua. Tất nhiên, cảm xúc của con người cũng không ngừng thay đổi. Tại sao mọi người lại tin vào một thứ luôn thay đổi?"

Có lẽ Trình Quân nói đúng, Tần Thanh Trác thở dài một hơi khi nghĩ đến việc mình ngồi xổm trên mặt đất và chia sẻ mọi chuyện với hắn khi họ chuyển nhà vài ngày trước có bao nhiêu xấu hổ.

*