Chương 1

Mỗi ngày Thời Gia đều thức dậy vào đúng bảy giờ sáng.

Đồng hồ sinh học dậy sớm đã được tích lũy qua nhiều năm vẫn không thay đổi sau khi lên đại học, tiết học đầu tiên của hôm nay diễn ra vào sáng sớm, Thời Gia nhẹ nhàng bước xuống giường, chỉnh lại quần áo xộc xệch rồi đi rửa mặt, đánh răng.

Đợi khi làm xong xuôi hết thảy, cô muốn uống một cốc nước và ăn một quả táo, nhưng bạn cùng phòng đột nhiên trở mình và phàn nàn một tiếng "gì vậy" một cách cáu kỉnh.

Thời Gia sững người tại chỗ không dám cử động, cô cảm thấy rất có lỗi vì đã đánh thức người bạn cùng phòng của mình.

Khi tiếng thở đều đặn của người bạn cùng phòng vang lên lần nữa, Thời Gia cầm nửa chai nước khoáng trên bàn và lặng lẽ đi ra ngoài như một tên trộm.

Khi đến nhà ăn, Thời Gia từ xa đã nhìn thấy hai nam sinh cùng khoa đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, đối diện ngay cửa sổ nơi cô thường ngồi dùng cơm.

Cô liền dứt khoát thay đổi kế hoạch và đi bộ đến siêu thị.

Kỳ thật cô rất muốn ăn mì thịt bò, mặc dù còn chưa tới gần nhưng đã ngửi thấy mùi thơm của nồi canh thịt bò thoang thoảng, Thời Gia suýt chút nữa không nhịn được chảy nước miếng vì thèm thuồng.

Nhưng canh thịt bò ngon thì có ích lợi gì đâu chứ? Lỡ như trong canh chẳng phải là thịt bò mà là thứ thịt tạp nham gì đó thì sao? Lỡ như trong lúc đang ăn tình cờ đυ.ng mặt bạn cùng lớp thì sao? Nên chào hỏi bọn họ thế nào đây? Chẳng lẽ phải mời mọi người ngồi chung bàn với cô sao... còn vô số vấn đề khác nữa không kể xuể.

Bây giờ mới là sáng sớm, cô nghĩ mình cũng không nên bắt đầu một ngày mới bằng việc ôm điện thoại lướt mạng xã hội.

Sau khi mua bữa sáng, Thời Gia vừa uống sữa chua vừa đeo tai nghe, cô chậm rãi đi về phía tòa nhà dạy học.

Lúc này trên đường cũng có rất nhiều học sinh đang đi đến lớp, Thời Gia nhìn khung cảnh xung quanh và những nhóm học sinh đang nói cười, cô thở dài thườn thượt, cảm thấy chán nản và thất vọng.

Sau khi có kết quả kỳ thi tuyển sinh đại học, Thời Gia đã lên mạng tìm kiếm sự khác biệt giữa cuộc sống đại học và cuộc sống trung học, chỉ trong mấy giây ngắn ngủi cô đã nhận được vô vàn câu trả lời.

Nào là "có thể vô tư trốn học", "không cần tự học ngoài giờ", "có thể yêu đương thoải mái", "nhiều hoạt động câu lạc bộ sôi nổi", "các khóa học tự chọn phong phú"... Trong số tất cả các câu trả lời, Thời Gia chỉ bị thu hút một trong số đó.

Một cư dân mạng cho biết "Đại học không giống như trường trung học, ngay cả việc kết bạn cũng không dễ dàng như ở trung học, như tôi đây cũng không thân thiết lắm với các bạn cùng lớp, chỉ ngoại trừ bạn cùng phòng. Thật khó để cảm nhận lại cảm giác tập thể như ở thời trung học.”

Thời Gia hét lên “muôn năm!”

Không thân là tốt nhất! Cô cũng không cần hao tâm nghĩ cách làm thân với mọi người!

Ngay lập tức cô liền mong đợi đến cuộc sống đại học.

Đối với cô, việc có thể duy trì mối quan hệ giữa bốn người trong ký túc xá đã là giới hạn kỹ năng xã hội của cô, không cần thiết phải đi du lịch cùng nhau như các nhóm bạn khác gì đâu!

Tuy nhiên thực tế lại khiến cô vô cùng thất vọng, khi Thời Gia đến trường đại học, cô không gặp phải kiểu môi trường phớt lờ như cư dân mạng nói.

Cô vẫn phải gồng mình giao tiếp với mọi người!

Chẳng hạn như ngày hôm nay.

Sau một buổi sáng lên lớp, các bạn cùng phòng hẹn nhau đi ăn lẩu, ăn xong còn rủ nhau đi hát karaoke này nọ, vất vả lắm mới có thể trở về ký túc xá, Thời Gia lúc này đã hoàn toàn kiệt sức, cô nhanh chóng đi tắm rồi ôm máy tính nằm trườn xuống giường.

Cha mẹ cô từng nói rằng trường đại học là nơi để cô mở rộng tầm nhìn và đón nhận thế giới, nhưng Thời Gia cảm thấy rằng thế giới mới của cô chỉ là một khu vực nhỏ được bao quanh bởi bức màn giường này.

Mau mau tốt nghiệp đi, Thời Gia thầm thỉnh cầu trong lòng mười ngàn lần.

Cô sẽ dùng số tiền kiếm được để thuê một ngôi nhà tranh biệt lập nhằm cách ly bản thân với thế giới, và tuyệt đối không mời khách đến thăm.

Đeo tai nghe vào và bấm vào một bộ phim truyền hình Mỹ để luyện nghe, Thời Gia vừa xem phim vừa tán gẫu với bạn bè trên Internet.

Vâng, tuy cô không thích tiếp xúc với mọi người nhưng cô vẫn có một, hai người bạn bên mình.

Hầu hết mọi người sẽ chia bạn bè thành nhiều loại: bạn cùng lớp hoặc bạn cùng phòng, bạn thân, bạn bình thường, bạn quen tình cờ, bạn hời hợt,…

Nhưng Thời Gia chỉ có một kiểu bạn bè, là bạn tốt, và số lượng cũng chỉ có hai người.

Hai người này là bạn học của cô ở trường trung học, một người là Chương Vân và người kia là Tạ Phỉ Phỉ.

Ba người họ có một nhóm trò chuyện nhỏ, và hầu như ngày nào cũng có vô số chủ đề để nói.

Thời Gia rất thích hai người bạn này, và cũng thích sự tương tác mà ba người họ có thể nói chuyện với nhau và kết nối với nhau.