Anh Hùng Xạ Điêu

8.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Tên Khác: The Legend of the Condor Heroes Xạ Điêu Anh Hùng Truyện
Bộ 1 Xạ Điêu Tam Bộ Khúc Hệ Liệt
Quách Tỉnh tuy được bảy quái nhân nuôi dưỡng truyền thụ võ công, nhưng khi trưởng thành lại hành hiệp trượng nghĩa. ...Trái lại Dương Khang tuy được Toàn Chân thất tử thu nhận làm đồ đệ, hết lòng dạy  …
Xem Thêm

Khưu Xử Cơ nói:

- Giang Nam thất hiệp tiếng tăm tốt đẹp, chuyện đó ta biết. Các vị không dính líu tới chuyện này, không cần phải dấn thân vào vũng nước đυ.c. Chuyện ta tìm hòa thượng cứ để bần đạo làm cho xong với y, bây giờ thứ lỗi không thể bồi tiếp được nữa. Hòa thượng, đi theo ta.

Nói xong vươn tay chụp cổ tay Tiêu Mộc. Tiêu Mộc cổ tay trầm xuống một cái, lập tức thoát khỏi cái chụp tay của y. Mã vương thần Hàn Bảo Câu thấy hai người động thủ, cao giọng quát:

- Đạo sĩ, rốt lại ngươi có chịu nói đạo lý không?

Khưu Xử Cơ nói:

- Hàn tam gia, chuyện gì thế?

Hàn Bảo Câu nói:

- Bọn ta rất tin Tiêu Mộc đại sư, y nói không có là không có. Nam tử hán, người võ lâm cứng cỏi ngay thẳng, chẳng lẽ lại đặt chuyện lừa dối người khác à?

Khưu Xử Cơ nói:

- Y không đặt chuyện thì chẳng lẽ là Khưu mỗ đặt chuyện vu oan cho y chắc? Khưu mỗ chính mắt nhìn thấy, nếu nhìn lầm người thì ta cũng phải tìm ra hai người ấy cho ngươi thấy. Nhất định ta cứ hỏi lão hòa thượng này.

Bảy vị cũng nhất định xen vào chuyện này rồi, phải không?

Giang Nam thất quái đồng thanh đáp:

- Không sai.

Khưu Xử Cơ nói:

- Được, ta kính bảy vị mỗi người một hớp rượu. Các vị uống rượu xong rồi sẽ ra tay.

Xong tay phải trầm xuống một cái, nâng cái vạc lên miệng uống một ngụm lớn rồi quát:

- Xin mời!

Khẽ vung tay một cái, cái vạc bay về phía Trương A Sinh. Trương A Sinh nghĩ thầm:

- Nếu chụp cái vạc như lúc nãy thì làm sao uống rượu được?

Lúc ấy bèn lùi hai bước, hai tay ôm bụng, chờ cái vạc bay tới thì giơ tay ra một cái, cái vạc bay đúng vào giữa bụng. Y thân thể to béo, bụng phệ ra như một bức vách mềm chặn cái vạc lại lập tức vận khí, da bụng phình ra đã giữ được cái vạc bay tới, hai tay ôm lại giữ chắc, cúi uống một hớp rượu lớn, cất tiếng khen:

- Rượu ngon!

Hai tay đột nhiên rút về trước bụng, cái vạc còn chưa rơi xuống đã dùng một chiêu Song thủ di sơn đẩy mạnh ra. Một chiêu ấy kình lực đã mạnh, biến chiêu lại nhanh, là công phu ngoại gia rất cao minh. Hoàn Nhan Hồng Liệt bên cạnh nhìn thấy thầm hoảng sợ. Khưu Xử Cơ đón lấy cái vạc, cũng uống một ngụm lớn, quát:

- Bần đạo kính Kha đại ca một vò!

Thuận tay ném luôn cái vạc đồng qua Kha Trấn Ác. Hoàn Nhan Hồng Liệt nghĩ thầm:

- Người này hai mắt bị mù, làm sao đón được?

Nhưng y không biết Kha Trấn Ác đứng đầu Giang Nam thất quái, võ công cũng đứng đầu bảy người, y lắng nghe mà phân biệt các loại ám khí còn không sai một ly, cái vạc lớn này ném tới xé gió ào ào thì tự nhiên nhận ra rất rõ. Chỉ thấy y nhàn nhã ngồi yên như chưa biết gì, khi cái vạc bay tới ngang đầu mới nhấc tay phải lên một cái, ngọn thiết trượng đã dính vào đáy vò. Cái vạc ấy xoay mau trên ngọn thiết trượng như người ta diễn trò lấy gậy trúc xoay cái đa. Đột nhiên ngọn thiết trượng chênh đi một cái, cái vạc hơi nghiêng qua, nhìn thấy như sắp rơi vào đầu y, nếu rơi xuống há lại không đánh vỡ sọ y sao? Nào ngờ cái vạc nghiêng qua mà không rơi xuống, rượu róc xuống như một dòng nước. Kha Trấn Ác há miệng đón lấy, rượu phía trên không ngừng róc xuống, y ừng ực uống từng ngụm lớn, uống liên tiếp ba ngụm, ngọn thiết trượng chống thẳng lại lại dính vào giữa đáy vò, lập tức đẩy một cái hất tung cái vạc lên. Y vung trượng quét ngang, choang một tiếng rền tai, cái vạc lại bay về phía Khưu Xử Cơ tiếng ong ong vang lên hồi lâu không dứt. Khưu Xử Cơ cười nói:

- Chắc Kha đại hiệp lúc bình thời rất thích nghịch đa.

Rồi tiện tay đón lấy cái vạc, Kha Trấn Ác lạnh lùng nói:

- Huynh đệ lúc nhỏ nhà nghèo phải nhờ mấy trò chơi trẻ con ấy làm ăn mày xin cơm.

Khưu Xử Cơ nói:

- Nghèo hèn không làm đổi chí, đó gọi là đại trượng phu. Ta kính Nam tứ ca một vò!

Rồi cúi đầu uống một hớp rượu trong vò, hất luôt cái vạc bay về phía Nam Sơn tiều tử Nam Hy Nhân. Nam Hy Nhân không nói câu nào, chờ cái vạc bay tới, nhấc cái đòn gánh đâm lên không, choáng một tiếng, cái vạc bị chặn lại trên không rơi xuống Nam Hy Nhân thò tay vốc một vốc rượu trong vò đưa lên uống rồi vung ngang đòn gánh ra, chân phải khuỵu xuống, cái đòn gánh gác ngang gối trái, tay phảt cầm một đầu đòn gánh, đầu kia đòn gánh dính vào đáy y hất ngược lại, cái vạc lại bay lên. Y đang chờ cái vạc bay về phía Khưu Xử Cơ, Náo thị hiệp ẩn Toàn Kim Phát đã cười nói:

- Ta làm người buôn bán, thích chiếm cái lợi nhỏ, không phí sức mà cũng kiếm được hớp rượu.

Cái vạc bay tới cạnh Nam Hy Nhân, y chờ lúc nó hạ xuống cũng vốc một vốc rượu uống rồi đột nhiên nhảy vọt lên, hai chân đạp vào thành vò, dùng lực trên không phóng song cước ra, thân hình như mũi tên bắn lại phía sau, cái vạc cũng theo phát cước của y bay ra. Y và cái vạc cùng bị sức dội hất tung về phía sau, cái vạc lại bay thẳng về phía Khưu Xử Cơ. Thân hình y bay mau tới vách tường thì nhẹ nhàng hạ xuống, Diệu thủ thư sinh Chu Thông phe phẩy cái quạt, buột miệng khen:

- Khéo thật, khéo thật?

Khưu Xử Cơ đón lấy cái vạc lại uống một hớp lớn, nói:

- Khéo thật, khéo thật! Bần đạo kính Nhị ca một vò.

Tiếng quát chưa dứt, cái vạc đã bay về phía Chu Thông. Chu Thông la lớn:

- Đè chết người ta rồi, cứu mạng, cứu...

Rồi xòe quạt nhúng vào vò tát một hớp rượu vào miệng, cán quạt lật lại đánh cái vạc bay tung ra, chát một tiếng, ván lầu đã bị y đạp vỡ một lổ lớn, thân hình cũng theo đó rơi xuống, tiếng “Cứu mạng, cứu mạng” không ngừng từ phía dưới vang lên. Mọi người đều biết y vờ làm ra như thế nhưng ai cũng bất giác kinh ngạc. Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy y vừa đánh cán quạt ra một cái, cái vạc đã lập tức bay trở lại cán quạt nhỏ bé mà kình lực phát ra không kém gì cái đòn gánh to nặng của Nam Hy Nhân, trong lòng thầm ngạc nhiên hoảng sợ. Việt nữ kiếm Hàn Tiểu Oanh kêu lên:

- Ta cũng tới uống một hớp!

Chân phải điểm xuống một cái, thân hình như chim én lướt sóng bay lên phía trên miệng vò, chúc đầu xuống một cái hớp một hớp rượu rồi nhẹ nhàng đáp xuống khung cứa sổ đối diện. Nàng giỏi kiếm pháp và khinh công chứ không sở trường về sức mạnh, nghĩ thầm cái vạc này quá nặng dĩ nhiên không đủ sức đón lấy, muốn ném trả lại cho đạo sĩ kia thì càng không thể, nên thừa cơ khai triển khinh công uống rượu. Lúc ấy cái vạc vẫn bay vù vù ra cửa sổ rơi xuống đường, trên đường người qua kẻ lại tấp nập, nếu rơi xuống đó ắt gây ra đại họa. Khưu Xử Cơ thầm hoảng sợ đang định vọt ra giữ lại. Chỉ nghe ào một tiếng, bên cạnh đã có một người áo vàng chênh chếch vọt qua, hú dài một tiếng, con ngựa vàng dưới lầu lập tức phi tới chỗ đó.

Mọi người đều đổ ra cửa sổ nhìn, chỉ thấy một khối thịt tròn đập vào cái vạc trên không, cái vạc đang rơi thẳng liền đổi hương rơi chếch xuống, khối thịt tròn và cái vạc song song rơi xuống lưng con hoàng mã. Con hoàng mã phóng ra mấy trượng rồi quay ngoắt trở lại phóng thẳng lên lầu.

Mã vương thần Hàn Bảo Câu nằm dưới bụng ngựa, chân trái ngoặc vào bàn đạp, hai tay và chân phải giữ vững cái vạc nằm yên trên yên ngựa, không hề nghiêng đổ. Con ngựa vàng phi vừa mau vừa ổn, lên lầu như chạy trên đất bằng. Hàn Bảo Câu lật người lên ngựa thò đầu vào vò uống một hớp rượu lớn, tay trái rung một cái ném cái vạc xuống sàn,hô hô cười lớn giật cương một cái, con hoàng mã theo cửa sổ phóng ra như thiên mã hành không, nhẹ nhàng vững chãi rơi xuống giữa đường. Hàn Bảo Câu nhảy khỏi lưng ngựa, cùng Chu Thông nắm tay nhau lên lầu. Khưu Xử Cơ nói:

- Giang Nam thất quái quả nhiên danh bất hư truyền! Người nào cũng võ công cao cường, bần đạo vô cùng bội phục! Nể mặt các vị, bần đạo không làm khó hòa thượng nữa, chỉ cần y giao hai người đàn bà đáng thương kia ra thì chuyện này kể như xong.

Kha Trấn Ác nói:

- Khưu đạo trưởng, đây chính là vì ngươi không phải. Tiêu Mộc đại sư đây thanh tu mấy mươi năm, lại là cao tăng đắc đạo, bọn ta vốn rất kính phục. Chùa Pháp Hoa cũng là cửa Phật đất thiền nổi tiếng ở phủ Gia Hưng, đời nào có chuyện gian da^ʍ phụ nữ nhà lành?

Thêm Bình Luận