Chương 3: Đội Kỵ Sĩ

Modrian yên lặng mà vỗ vỗ đầu chiến mã, mảnh nhỏ ký ức thành thạo thuật cưỡi ngựa, làm hắn có thể thuần thục cưỡi ngựa hành tẩu, không có vẻ quá mức mệt nhọc.

Quay đầu nhìn đội ngũ kỵ binh đi theo phía sau, hai mươi kỵ binh đồng dạng cưỡi chiến mã, thực lực là kỵ sĩ thực tập.cùng người hầu kỵ sĩ không hơn.

Đây là đội ngũ cha hắn tử tước Brook vì hắn chuẩn bị, đến nơi khai hoang cần nhân lực cùng vật tư, sau khi tới thành trấn Owendale có thể ngay tại chỗ chiêu mộ.

“Modrian thiếu gia, bình nguyên hoang dã ban đêm không quá an toàn, tôi kiến nghị tối nay chỗ ở bên cạnh hạ trại đi?”

Đội trưởng kỵ binh Cooper Adolf cưỡi ngựa tiến lên, có chút sầu lo hỏi, hắn sợ thiếu gia quý tộc trước mắt cự tuyệt đề nghị của hắn.

Modrian nghe tiếng quay đầu nhìn người đàn ông trung niên kiên nghị ổn trọng trước mắt, đã từng là thân vệ kỵ binh lệ thuộc phụ thân hắn tử tước Brook- người thứ nhất ra lệnh, hiện tại trở thành đội trưởng kỵ binh của hân.

“Ừ, vậy an bài đi.” Modrian gật đầu đồng ý.

Khoảng cách bình nguyên hoang dã rất gần lãnh địa Perris, Modrian không ít lần từng nghe nói qua sự kiện ác liệt thương vong về bình nguyên hoang dã.

Trừ bỏ ban đêm có dã thú du đãng, thậm chí sẽ có cướp giả trang làm thương đội, gϊếŧ chóc cướp bóc, nếu không có đủ vũ lực cường đại uy hϊếp, ở bình nguyên hoang dã căn bản không chiếm được bất luận bảo đảm an toàn gì.

“Tốt, thiếu gia Modrian.”

Cooper nghe vậy lập tức quay chiến mã lại, lớn tiếng gọi kỵ binh rải rác chung quanh đi ra ngoài, tìm kiếm địa phương có thể dựng trại đóng quân.

“Mọi người làm việc nhanh chóng lên, Milene kiểm tra vật tư, chuẩn bị hạ trại.”



“Vâng, Cooper đại nhân.” Thanh niên kỵ binh gọi là Milene lên tiếng trả lời, sau đó lập tức xuống ngựa, chạy đến xe ngựa kéo vật tư phía sau đội ngũ kỵ binh.

Xác định địa phương hạ trại ở một chỗ gò đất hơi cao, nhóm kỵ binh bắt đầu nhanh chóng làm việc, cho ngựa uống nước, đóng lều trại, đồng thời cũng phân phó người chuẩn bị bữa tối cùng canh gác.

Mà giờ phút này Modrian có chút không hợp nhau, hoặc là nói nội tâm nhóm kỵ binh tuổi trẻ có chút bực tức, cho dù có mệnh lệnh của tử tước Brook, bọn họ cũng cũng không có chân chính tôn trọng Modtian.

Công việc bận rộn rất nhanh kết thúc, khói bếp lượn lờ ở trên không doanh địa phiêu đãng, tốp năm tốp ba nhóm kỵ binh tụ tập ở bên nhau nói đùa, tâm lý nhàn nhã tựa hồ không lo lắng có cái gì ngoài ý muốn phát sinh.

Đây là thuộc về đội ngũ kỵ binh quý tộc, những bọn cướp ở bình nguyên hoang dã, cũng sẽ không không có một chút ánh mắt tập kích, nếu thực sự có người tùy tiện đánh lén, bọn họ không ngại vì vị thiếu gia quý tộc kia bày ra vũ lực kỵ binh.

Sau khi ở một mình hưởng thụ vị đồ ăn hoàn mỹ, Modrian sớm tiến vào lều trại chuẩn bị tốt, tay cầm bút lông chim trắng tinh, ở trên bàn thấp bé viết.

“Xuyên qua bình nguyên hoang dã, xem như chính thức tiến vào phía bắc vương quốc Stoke, mà chuyến đi này điểm cuối là thành trấn Owendale, ở vào cực bắc vương quốc.”

“Sau đó sẽ ở kia nơi rét lạnh đó chiêu mộ nhân thủ, khai thác lãnh địa, nhìn như rất đơn giản, nhưng mà tin tức trong trí nhớ, tựa hồ khu vực kia rất ít người lui tới, không thấy được người có thể chiêu mộ.”

“Quả nhiên là trên danh nghĩa là phong thưởng, kỳ thật là nơi lưu đày.”

Modrian lộ vẻ cười khổ, tựa hồ nghĩ tới sự tình gì, gác bút lông chim thuần trắng xuống, từ trong bọc lấy ra một món đồ, một tờ giấy màu vàng, một tờ giấy viết thư bình thường cùng một hộp gấm màu đỏ.

Trang giấy màu vàng, là pháp lệnh tử tước Brook cho hắn khai thác, trên đại lục Caladimos tất cả các quốc gia thừa nhận pháp lệnh có chứa sự thần thánh cổ xưa.

Đối với bất luận một kỵ sĩ nào mà nói, tước vị cùng lãnh địa là điều bọn họ theo đuổi suốt đời, mà pháp lệnh khai thác chính là vinh dự tối cao quý tộc giao cho kỵ sĩ lãnh địa, nó cho một kỵ sĩ khả năng trở thành lãnh địa quý tộc.