Chương 2: Xuất Phát

Tình yêu cùng tương lai đen tối, cha lựa chọn vô tình, đả kích liên tiếp đối với Modrian mà nói không khác gì tổn thương trí mạng, sau đó ý chí tinh thần sa sút, đau thương chết tâm.

Rất khó tưởng tượng, đây là chuyện xưa phát sinh trong quý tộc, nhưng đối với gia tộc Perris mà nói, chỉ có người thừa kế xuất sắc nhất, có tài năng dẫn dắt gia tộc tiếp tục phát triển, người bình thường không có tương lai.

Mà Sở Hàn Hiên, dưới tình huống thay thế Modrian · Perris, trở thành một vị thiếu gia bị gia tộc ruồng bỏ, một người có được ‘vinh quang’ là kỵ sĩ khai thác lãnh địa.

“Thiếu gia Modrian, lão gia Brook bảo ngài mau chóng đến lâu đài tập hợp, thời gian xuất phát đã tới rồi.” Bên ngoài phòng truyền tới thanh âm bình tĩnh, đánh thức Sở Hàn Hiên đang suy nghĩ.

Dulu · Comic, lão quản gia cả lâu đài Perris, vì gia tộc Perris phục vụ gần ba mươi năm, là đồng đội sinh tử tương giao của tử tước Brook trong một cuộc chiến tranh ở vương quốc Stoke.

Nghe được thanh âm quen thuộc, trong đầu Sở Hàn Hiên tự động hiện ra tin tức về quản gia Dulu, làm hắn không nghĩ tới chính là, thanh âm Dulu khiến cho hắn đột nhiên nắm chặt nắm tay, móng tay sửa chữa tỉ mỉ quá đâm vào lòng bàn tay, làm máu tươi nhiễm đỏ bàn tay.

“Tốt, chú Dulu, tôi lập tức đi!”

Cố nén đau đớn, Sở Hàn Hiên bắt chước ngữ khí của Modrian nhàn nhạt nói, ở lâu đài Perris, không ai có thể cự tuyệt mệnh lệnh của tử tước Brook, người đàn ông trung niên cường thế uy nghiêm kia.

Ngẩng đầu nhìn không trung xanh thẳm ngoài cửa sổ, Sở Hàn Hiên xoa khuôn mặt cứng đờ u buồn, chỉnh lại quần áo, nhìn chăm chú vào thanh niên trong gương đồng tóc vàng, tựa hồ đang chờ đợi cùng người nào đó gặp mặt.

“Còn chưa có rời đi sao? Là cái gì đang chống đỡ cậu, thù hận cùng không cam lòng sao?”

Sở Hàn Hiên thấp giọng tự nói, nâng đôi tay chưa từng dính bụi trần kia lên, máu tươi đỏ thắm ở trong gương đồng tinh xảo rất bắt mắt, khiến cho lúc này hắn thoạt nhìn có chút điên cuồng cùng thần kinh, đây là ảnh hưởng sau khi chiếm cứ thân thể đời trước lưu lại.

“Hiện tại tôi cũng không thể bảo đảm với cậu cái gì, chỉ có rời đi nơi này, rời đi phạm vi của bọn họ, mới có một tia cơ hội báo thù cho cậu.”



“Tin tưởng tôi, rời đi, chỉ là giữ lại mục tiêu báo thù, chờ đến khi cơ hội xuất hiện, tôi sẽ chặt chẽ nắm chắc được, dùng lực lượng mạnh mẽ tới giúp cậu hoàn thành việc báo thù.”

Trong phòng vang lên thanh âm Sở Hàn Hiên bình tĩnh nói chuyện, cảm xúc tràn ngập thù hận cùng không cam lòng chậm rãi tiêu tán, hắn đột nhiên cảm thấy thân thể trở nên vô cùng nhẹ nhàng, thậm chí mơ hồ nhận thấy được linh hồn cũng đang hoàn mỹ dung nhập vào trong cơ thể.

Nghĩ đến lời hứa hẹn này có tác dụng, ấn ký chủ nhân trước đây từ trong cơ thể hoàn toàn tiêu tán, mà Sở Hàn Hiên cuối cùng đạt được quyền khống chế thân thể.

A, không, phải nói thế giới này không còn Sở Hàn Hiên, chỉ có Modrian Perris.

Nhìn khuôn mặt trong gương đồng vốn dĩ cứng đờ u buồn, bắt đầu dần dần nhu hòa, khống chế cảm xúc cũng càng thêm thuận buồm xuôi gió, Modrian nỗ lực hơi mỉm cười, đối mặt với cuộc sống mới sắp đến.

“Tạm biệt, không hẹn ngày gặp lại!”

Ngoài cửa sổ ánh mặt trời ấm áp, lời nói nhẹ nhàng bình đạm theo gió nhẹ thổi qua phiêu tán ở trong phòng, mang theo từng đợt từng đợt đau thương.

Ánh nắng chiều đỏ thẫm từ phía chân trời chiếu tới, phủ lên bình nguyên khô vàng, có sương mù đạm bạc dâng lên, loáng thoáng che đậy lại tầm mắt.

“Nơi này chính là bình nguyên hoang dã sao?”

Modrian nhẹ nhàng mà kéo lấy dây cương, khống chế được chiến mã khoác yên giáp, nhìn bình nguyên hoang vắng cằn cỗi.

Từ khi ánh sáng mặt trời lên, từ lâu đài Perris xuất phát, đến bây giờ mặt trời lặn, bình an đến bình nguyên hoang dã, một đường di chuyển, cũng không có thú vị như trong tưởng tượng, phong cảnh đơn điệu đánh vỡ ảo tưởng nội tâm, thế giới của kiếm cùng ma pháp cũng có một mặt bình đạm.