Chương 94: Vương gia không phải người (12)

Hạ Hầu Khâm nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Nam Sơ Hạ cũng không nói chuyện, nhíu mày, trực tiếp dùng tay trái cởi bỏ thắt lưng.

“A… Cứu mạng…” Sau khi phục hồi tinh thần, Nam Sơ Hạ quá sợ hãi thét chói tai.

“Kêu cái gì mà kêu? Nam Sơ Hạ, chẳng lẽ nàng không đồng ý gả cho ta?” Hạ Hầu Khâm từ trên cao nhìn xuống, tuy rằng trên mặt không có biểu tình nhưng mà trong giọng nói rõ ràng là mất hứng.

“Nàng xem nàng pha trà còn tệ hơn nướ© ŧıểυ mèo, bảo nàng nấu cháo nàng đốt cả nhà bếp, sai nàng đi phòng kiểm kê khố phòng thì hại bản vương vì cứu nàng mà bị thương…Nàng đần độn như thế ta cũng không ghét bỏ, ngược lại còn cưới nàng vào cửa, để chỉ có thể hại mình ta, có thể nói bản vương đã hy sinh rất nhiều! Bây giờ ta chỉ muốn cùng nương tử động phòng, trên người nàng chỉ có duy nhất một khả năng là làm ấm giường vậy mà còn tỏ ra không tình nguyện, làm như ta muốn cường bạo nàng. Chẳng lẽ nàng đối đãi ân nhân cứu mạng như vậy sao? Còn là ân nhân cứu mạng nàng hai lần đấy? Hay là nói nàng thật sự không muốn gả cho ta?”

Hạ Hầu Khâm thao thao bất tuyệt, cả vυ" lấp miệng em khiến Nam Sơ Hạ trợn mắt hốc mồm, không biết nên trả lời như thế nào.

Nàng thật sự giống như tệ giống như hắn nói sao, xui xẻo thế sao? Để cho hắn cưới mình vào cửa bằng làm nhiều công đức việc thiện sao. Huhuhu... Huống chi rõ ràng là chính bản thân hắn cường thế ép cưới nàng, nàng căn bản cũng chưa đồng ý gả.

Cảm giác mình yếu ớt sắp nhận lấy thương tổn nghiêm trọng, Nam Sơ Hạ cúi đầu, một đôi tay nhỏ bé dường như sắp cầm vắt khăn lụa trong tay thành bánh chẻo.

Đang lúc nàng tự thương cảm, ngón tay của Hạ Hầu Khâm nhẹ nhàng vuốt lên người của nàng, cái miệng nhỏ nhắn Nam Sơ Hạ, nước mắt nhẹ nhàng rung rung trong hai tròng mắt, chống lại đôi mắt hắn tràn đầy ôn nhu mà sủng nịch.

Ôn nhu? Sủng nịch? Nam Sơ Hạ hung hăng mở trừng hai mắt, muốn xác nhận có phải mình bị hoa mắt sinh ra ảo giác không. Quả nhiên, cái gì mà ôn nhu sủng nịch, Hạ Hầu Khâm nhìn nàng mà khóe miệng nhếch lên, vẻ mặt nửa cười nửa không, rõ ràng chính là tà ác mà hài hước.

"Không nói lời nào đó chính là cam chịu đồng ý gả cho ta. Thay vì khó chịu, chỉ cần tiếp theo nàng biết điều một chút nghe lời của ta, thật ra thì trên người của nàng có ưu điểm duy nhất ta sẽ giúp nàng bồi dưỡng thật tốt. Để trở thành một một người hữu dụng." Gương mặt lạnh lùng bình thường đã hoàn toàn biến thành tà tứ. Hạ Hầu Khâm lộ ra nụ cười tà ác, nhẹ nhàng tiến tới bên tai Nam Sơ Hạ, "Hóa ra, người duy nhất có thể tìm ra ưu điểm trên người của nàng, trên đời này chỉ có ta... Nàng chỉ có thể để ta làm, hiểu không?"

Một phen trêu chọc ý tứ hàm xúc lại dẫn đến uy hϊếp nói nhỏ, Nam Sơ Hạ nghe thấy mà sửng sốt, đầu óc có chút hoang mang, hoàn toàn một bộ vô lực chống cự. Hạ Hầu Khâm nhếch lên khóe môi một tia cười tà, không chút khách khí chuẩn bị ăn hết tiểu bạch thỏ thanh tú.

"Vương... Vương Gia, thần hẳn là còn có... Còn có ưu điểm khác..." Nam Sơ Hạ chưa từ bỏ ý định còn đang suy nghĩ "Vùng vẫy giãy chết" .

"Phải không? Vậy nàng tự nói nghe một chút?" Mặc dù vai phải bị thương, nhưng còn có vai trái, Hạ Hầu Khâm dễ dàng dùng một tay chế trụ Nam Sơ Hạ, bắt đầu lột áo ngoài của nàng.

Lúc trước y phục màu vàng nhạt của Nam Sơ Hạ dính máu ở khố phòng nay đã đổi lại một áo ngắn màu trắng, lúc này vạt áo đã bị xé, dưới cái yếm màu hồng phấn mơ hồ lộ ra rãnh hai vυ" tuyết trắng; hạ thân còn lại là một chiếc váy màu xanh nhạt, giờ phút này đã bị trêu chọc đến bắp đùi, lộ ra một đôi chân thon dài tuyệt đẹp. Bộ dạng y phục xốc xếch này khiến cho Hạ Hầu Khâm muốn phun máu mũi.

"Vương Gia... Không nên... Ngài mới vừa bị thương, chảy máu nhiều như vậy, thần cảm thấy được... Cảm thấy hay là người nghỉ ngơi một chút cho khỏe..."

"Nếu như bây giờ ta dừng tay, tuyệt đối sẽ vì phun máu mũi nhiều mà chết." Hạ Hầu Khâm cười trách móc, một tay kéo áo nàng xuống, Nam Sơ Hạ không tự chủ được sợ hãi kêu.

"Không nên..." Da thịt trắng mịn như tuyết lộ ra ở trong không khí, trắng muốt như ngọc khẽ phát sáng, Nam Sơ Hạ xấu hổ dùng hai tay che trước ngực muốn che lại, lại làm cho cái yếm màu hồng che lấy hai vυ" lộ ra, dọc theo yếm càng tràn ra chút nhũ thịt.