Chương 13: Tối nay nhất định phải mặc trang phục lộng lẫy nha

Cố Thiên Tình vừa mở cửa phòng ra, liền thấy trang phục lộng lẫy của Cố Vũ Phỉ.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Cố Vũ Phỉ còn nhìn cô cười đắc ý.

"Chị, hôm nay chị mặc bộ này sao, đây không phải là bộ chị mua lúc mới vào trường nghệ thuật à?" Cố Vũ Phỉ ra vẻ kinh ngạc, âm thầm đánh giá Cố Thiên Tình.

Hôm nay Cố Thiên Tình mặc một chiếc váy dài màu trắng, không mất đi khí chất cùng phong độ, nhưng so với Cố Vũ Phỉ tinh xảo, thì đích thực là bộ trang phục này trông rất đơn giản và đơn điệu hơn không ít.

"Chị, chị nhìn em xem thế nào?" Cố Vũ Phỉ nói xong, còn cố ý xoay một vòng trước mặt Cố Thiên Tình.

Cố Thiên Tình nhàn nhạt nhìn cô ta nói một câu: "Tạm được."

"Chỉ tạm được á?!" Thanh âm Cố Vũ Phỉ cao lên tới quãng tám.

"Nếu không thì thế nào?"

Cố Vũ Phỉ giận quá hóa cười, nói: "Chị, chị ghen tỵ thì cũng không thể làm gì, dù sao người ta cũng chỉ đưa em một bộ, không có phần cho chị."

Lại tự mình khoe khoang có người đưa tới.

Cố Thiên Tình không thèm để ý Cố Vũ Phỉ, mở cửa trực tiếp ra ngoài.

Thế nhưng Cố Vũ Phỉ hết lần này tới lần khác lại đuổi theo: "Chị, chúng ta cùng nhau gọi xe tới đi!"

Cố Vũ Phỉ không có tiền gọi xe, toàn bộ tiền của cô ta đều dùng để đóng vai con nhà giàu. Trước kia Cố Thiên Tình còn đi làm thêm, cho nên tiền trong tay tương đối dư dả, thỉnh thoàng còn có thể trợ cấp cho gia đình.

Thế nhưng khi Cố Vũ Phỉ chạy tới cửa, đang muốn thương lượng với Cố Thiên Tình về việc gọi xe, lại thấy một chiếc xe xa hoa đứng trước cửa nhà. Chiếc xe kia có màu trắng, các đường nét kim loại trên thân xe hoa lệ mượt mà, cầm lái vô cùng lóa mắt, thoạt nhìn chính là loại xe tuyệt đối chỉ có cường hào mới có thể mở nổi.

Chiếc xe này dừng trước cửa nhà làm gì?

Nếu như cô ta có thể ngồi lên chiếc xe này, vậy khi đến tiệc rượu nhất định sẽ càng được nhiều người chú ý đúng không?

Nhìn chủ nhân của chiếc xe kia, vẫn là một người đàn ông trẻ tuổi.

Khóe môi Cố Vũ Phỉ giương lên, chỉ cần là đàn ông, thì chạy cũng không thoát khỏi bàn tay của cô ta.

Cố Vũ Phỉ cố tình hạ thấp ngực, tràn đầy tự tin đi qua, thế nhưng cô ta còn chưa đi đến, đã nghe thấy người trong xe hô to một câu: "Thiên Tình, ở đây!"

Cố Thiên Tình nghe giọng nói này, nghi hoặc ngẩng đầu, liền thấy vẻ mặt tươi cười của Tiêu Khả Thượng đang vẫy tay.

Thấy Cố Thiên Tình đang nhìn mình, Tiêu Khả Thượng vội vàng từ trên xe bước xuống, vô cùng lịch sự mở cửa cho Cố Thiên Tình.

Cố Thiên Tình im lặng nhìn động tác của Tiêu Khả Thượng...

Lúc này bởi vì chiếc xe của Tiêu Khả Thượng, còn có người của anh ta, cùng động tác khiến cho bao người ngưỡng mộ, có không ít những người xunh quanh đi qua ghé mắt vây xem.

Cố Thiên Tình muốn nhanh chóng lên xe, tránh cho người khác vây xem như trong sở thú, thấy sắc mặc khó coi của Cố Vũ Phỉ, cùng bộ ngực hạ thấp hơn so với vừa rồi. Cố Thiên Tình liếc nhìn Tiêu Khả Thượng, trong nháy nháy mắt hiểu được ý định của Cố Vũ Phỉ.

Cố Vũ Phỉ cắn răng, trong lòng vô cùng phẫn nộ, nhưng trên mặt vẫn còn bộ dạng đơn thuần nói: "Chị, chị biết anh ta sao? Làm sao em chưa từng nghe nói chị quen biết một người như vậy, chị thật nhỏ mọn, cũng không giới thiệu cho người ta biết."

Khóe môi Cố Thiên Tình khẽ nhếch lên, lộ ra vẻ giễu cợt nhàn nhàn nói: "Cô làm sao lại trách móc tôi? Không phải cô cũng không có giới thiệu bạn bè của cô cho tôi sao?"

"Ai nha, chị, chị hiểu lầm rồi" Cố Vũ Phỉ cố gắng khiến nụ cười của mình trở nên ngọt ngào, khiến người khác yêu thương, cô ta biết lúc này Tiêu Khả Thượng chính là đang nhìn các cô: "Chị, em không có ý trách móc chị, chỉ là dù sao em cũng là em gái của chị mà."

Em gái?

Cố Thiên Tình nhìn cô ta hạ thấp ngực một chút: "Vũ Phỉ, cô có phải là muốn ngồi xe đi với tôi hay không?"

Hai mắt Cỗ Vũ Phỉ sáng lên, cô ta không ngờ Cố Thiên Tình nhanh như vậy đã nói trước: "Chị, chúng ta cùng đi mới có thể giúp đỡ lẫn nhau mà! Chị, nhanh lên, chúng ta lên xe đi."

"Đáng tiếc..."

Mặc dù trong lòng Cố Vũ Phỉ sốt ruột, nhưng trên mặt vẫn chịu đựng nhẫn nại hỏi: "Đáng tiếc cái gì?"

Cố Thiên Tình cười nói: "Đáng tiếc, Vũ Phỉ, lần này coi như cô ghen tỵ cũng không thể làm gì, dù sao người ta cũng chỉ nói muốn đưa tôi đi, không có phần của cô, cho nên, cô vẫn nên tự mình đi đi."

Những lời này vừa rồi chính cô ta dùng để nói với Cố Thiên Tình, thế mà ngược lại bây giờ cô dùng để nói với cô ta!

"Cố Thiên Tình! Cô đừng có quá đáng!"

Cô quá đáng?

Hèn hạ, bậc thầy logic.

Cố Thiên Tình hạ giọng, giả vờ thân thiết nói: "Em gái thân yêu, vậy chị đi trước nhé."

Nhìn Cố Thiên Tình lên xe, Cố Vũ Phỉ rốt cục cũng nhịn không được nữa, giận dữ hét: "Cố Thiên Tình, cô đừng có đắc ý! Tôi sẽ không bỏ qua cho cô!"

Xe đã đi xa, Tiêu Khả Thượng quay đầu, nghi ngờ nói: "Thiên Tình, cô ta là ai, cô ta giống như đang nói với cô cái gì đó?"

Cố Thiên Tình thản nhiên nói: "Người không quan trọng, không cần để ý."

Người không quan trọng lại ở cùng một chỗ?

Tiêu Khả Thượng cũng không hỏi nhiều, dù sao thì anh ta cũng không có ấn tượng tốt với người phụ nữ kia bao nhiêu. Nhất là trang phục trên người cô ta, tối nay là tiệc rượu cao cấp, mặc trang phục hở hang như thế, cũng không tốt, vô cùng không tốt.

Nụ cười xấu xa trên mặt Tiêu Khả Thượng, cùng với khuôn mặt em bé của anh ta, thoạt nhìn giống như một thiên thần nhỏ muốn làm chuyện xấu.

Tiêu Khả Thượng nhìn về phía Cố Thiên Tình, trong chốc lát, tự nói: "Thiên Tình, cô nên thay trang phục khác đi."

"Không cần, trang phục này rất vừa vặn."

"Không được, quá mộc mạc" Tiêu Khả Thượng tới gần cô, có phần ẩn ý cười nói: "Tối nay là nhất định phải trang phục lộng lẫy nha."

Cố Thiên Tình nhíu mày không hiểu, mà Tiêu Khả Thượng đã bảo lái xe dừng lại trước một cửa hàng quần áo nữ.