Chương 1: Tình Cờ Gặp Được Em

Giải trí Tịnh Thiên, công ty giải trí hàng đầu Thành Phố Nam Đàn, Thanh Hà. Nơi hội tụ hàng loạt sao trẻ, ảnh hậu, ảnh đế của nước.

Trung Tâm Điện Ảnh. Nhà Hát Lớn Thủy Nghệ. Hôm nay, nơi đây được tổ chức một sự kiện giao lưu giữa các nghệ sĩ của các công ty giải trí lớn. Trong đó có Tịnh Thiên.

Từ cổng lớn, hàng loạt nhà báo, phóng viên phải mắt chữ A, miệng chữ O mà nhìn chằm chằm vào một chiếc siêu xe vừa dừng lại.

Chiếc Roll- Royce F4 đen bóng này là tài sản của Đỗ Phong Nam. Hôm nay anh đến tham dự sự kiện này chính là để tìm nhân tài cho công ty của anh.

Đám người nhìn chàng trai cao 1m80 bước xuống khỏi siêu xe, anh khoác lên mình bộ Âu Phục xanh đen, cặp kính giả cận làm tôn lên nét tri thức, lịch lãm vô cùng soái ca. Cả đám liền hét rầm lên, những phóng viên nữ nhao nhao lên vì vẻ đẹp của anh.

" Đó là ai? Không phải là Tổng Tài của Tịnh Thiên, Đỗ Phong Nam, thanh niên tuấn tú nổi tiếng đó sao?" Một phóng viên nam thì thầm với bạn mình.

“Đúng nha, nghe đồn, Đỗ Phong Nam kia rất có danh tiếng trong giới giải trí nha. Anh ta ấy, là phú nhị đại truyền kì đó.” Người bạn này thần thần bí mà nói.

Phóng viên nam kia, dường như rà trúng đài, anh ta liền cứ vậy tự nhiên nói.

“Ừ, nghe đồn, tuy anh ta tài giỏi, nhưng tính cách làm việc của anh ta, tồi lắm, tôi nghe bạn tôi nói, Đỗ Phong Nam đó, tính tình cao ngạo lại phong lưu, cậu biết không, anh ta dùng quy tắc ngầm với hơn nửa làng giải trí ở Thành Phố Nam Đàn đó.”

Thật vậy sao? Người kia vẻ mặt không thể tin hỏi tiếp.

“Thật, nếu cậu không tin, cậu cứ vào sự kiện thăm dò, thì biết ngay ấy mà, Đỗ tổng đó, Nam hay Nữ đều không bỏ qua.”

Cả hai người kẻ tung, người hứng, bàn tán sôi nổi về Đỗ Phong Nam. Còn Đỗ Phong Nam, sau khi xuống xe, anh thân thiện vẫy tay chào mọi người, sau đó đi thẳng vào bên trong sự kiện.

Người ta nói cũng không có sai, bản thân anh từ trước tới giờ thích gì làm nấy, chỉ cần là bản thân thấy đúng, có lợi cho mình, anh liền không từ bất kì thủ đoạn nào.

Trong hội trường, Đỗ Phong Nam cầm một ly rượu vang trong tay lắc lắc rồi đưa lên miệng nhấp một ngụm, cử chỉ vô cùng nho nhã.

Anh đang thưởng rượu thì từ xa, một nam diễn viên trẻ tiến lại phía anh, thân thiện chào hỏi.

“Đỗ Tổng, hân hạnh được gặp ngài, tôi là Lý Ưng, vừa gia nhập vào Tịnh Thiên. Xin được chỉ giáo.”

Đỗ Phong Nam nghe Lý Ưng giới thiệu, anh cười như không cười, ghé sát đến tai của Lý Ưng, anh nói rất nhỏ, nhưng cũng đủ để hắn ta nghe thấy…

“Ha…chàng trai trẻ, muốn được chỉ giáo sao? Được, tối nay, nếu cậu dám đến Khách Sạn Hoàng Thiên gặp tôi, tôi liền chỉ giáo cho cậu.”

Vừa nói Đỗ Phong Nam vừa phà nhẹ hơi thở của anh vào cổ Lý Ưng, khiến hắn run rẩy, lắp bắp…

“Đỗ tổng, tôi…tôi…” còn chưa nói hết câu, Lý Ưng sợ hãi, chạy biến. Trước đó hắn nghe đồn Đỗ Phong kia chuyên dùng quy tắc ngầm, nhưng không tin, bây giờ tự mình lĩnh giáo, liền khϊếp đảm, thôi thì chuồn trước cho chắc…hắn là trai thẳng nha…

Đỗ Phong Nam nhìn bộ dạng sợ mất mật của Lý Ưng, anh nhếch môi cười khẩy. Miệng liền chửi, " Xời, đồ chết nhát !" Tiếp tục uống rượu của anh.

Ngày hôm nay, có rất nhiều ngôi sao hội tụ, nhiều không đếm hết. Còn có cả phóng viên, nhà báo, nhíp ảnh, tất cả chỉ để chờ tin hót để viết.

Vừa quay người lại định đi về phía dãy ghế dành cho khách mời, Đỗ Phong Nam liền đυ.ng phải một cô gái trẻ tuổi. Không ai khác, cô chính là Bối Ngọc Nhi một nữ diễn viên trẻ vừa mới vào nghề.

“Ai ui…chậc…” Bối Ngọc Nhi tính chửi thì Đỗ Phong Nam đã đi xa, anh tiến đến ngồi ở hàng ghế thứ hai. Ánh mắt đảo một lượt, lập tức liền chú ý đến một ngôi sao hạng A đang đọc diễn thuyết về bộ phim " Mê Tình ".

Không hổ danh là Đỗ Phong Nam một khi anh đã xác định mục tiêu thì sao có thể bỏ qua chứ? Đôi mắt anh dán chặt vào diễn viên trên sân khấu kia, cô chính là ngôi sao Hạng A của Hoàng Diệp. Chị họ của Bối Ngọc Nhi, Cố Tuệ Minh.

Trên sân khấu, Cố Tuệ Minh vừa đọc bài diễn thuyết xong, cô cúi đầu chào khán giả một lượt liền nói:

“Xin chào mọi người, rất vui vì mọi người đã đến với lễ ra mắt của " Mê Tình”. Cố Tuệ Minh tôi sẽ không phụ tấm lòng của mọi người."

Đỗ Phong Nam nhìn Cố Tuệ Minh, anh khẽ mỉm cười đầy tâm ý. " Hà…em là Cố Tuệ Minh sao? Tôi chấm em rồi…"

Một màn biểu cảm này của anh liền lọt ngay vào mắt của Bối Ngọc Nhi. Vì cô ngồi ngay trước anh một ghế, vậy nên vừa nhìn thấy anh như thế, cô liền tức giận quay lại, lừ anh, ánh mắt tóe lửa.

Đỗ Phong Nam cũng không suy nghĩ gì nhiều, anh nhìn Bối Ngọc Nhi, khẽ cau mày chút rồi lại bỏ qua, “tự dưng cô nhóc này ở đâu, khi nãy đυ.ng vào anh, bây giờ lại lừ anh, anh đâu có thù hằn gì với nhóc con này đâu nhỉ?”

Đúng lúc Cố Tuệ Minh vừa xuống tới, Bối Ngọc Nhi liền gọi lớn.

" Chị Tuệ Minh ! Vừa nãy màn diễn thuyết của chị đúng là đẹp mê người luôn, em chúc mừng chị nha." Vừa nói, Bối Ngọc Nhi vừa kéo Cố Tuệ Minh xuống ngồi cạnh cô. Miệng nói tiếp.

“Tuệ Minh, em ngồi bên này, chị ngồi cạnh em đi, đừng ngồi chỗ khác.”

Sau khi Cố Tuệ Minh ngồi xuống rồi, Bối Ngọc Nhi liền khoác vai chị mình thân mật, quay mặt lại đầy đắc ý mà nhìn Đỗ Phong Nam, ánh mắt cô đầy khinh thường nhìn anh.

" Hứ, Chị Tuệ Minh của tôi ưu tú như thế? Há có thể để anh mơ tưởng, nằm mơ đi! "

Đỗ Phong Nam nhìn bộ dạng xù lông của Bối Ngọc Nhi, anh cười lạnh… " Haha…có chút thú vị…"

Sau buổi lễ, tất cả đều ra về, ngay lúc Cố Tuệ Minh định rời đi, Đỗ Phong Nam liền lịch sự cất tiếng gọi.

“Cố ảnh Hậu, xin dừng bước!”

Đứng trước mặt Cố Tuệ Minh, anh đưa tấm danh thϊếp ra rồi nói.

“Chào cô, tôi là Tổng Giám Đốc của Tịnh Thiên, Đỗ Phong Nam, lần đầu gặp.”

Cố Tuệ Minh khẽ mỉm cười, cô đáp, "xin chào, sớm đã nghe đại danh của anh, anh tìm tôi có chuyện gì sao? "

Đỗ Phong Nam khẽ cười, anh tiến sát đến Cố Tuệ Minh nói nhỏ. " Nghe nói, Cố ảnh Hậu định nhảy khỏi Hoàng Diệp, không biết cô có ý đến với Tịnh Thiên chúng tôi không?"

“Cái gì?” Cố Tuệ Minh ngạc nhiên… Cô không do dự liền nói, " Đỗ Tổng, ở đây không tiện nói chuyện, chúng ta đổi nơi khác đi? Được chứ?"

“Được, vậy chúng ta đến chỗ đậu xe của tôi.” Đỗ Phong Nam nói, rồi đi trước. Cố Tuệ Minh cũng vội theo sau. Đến chỗ đậu xe, anh liền mở lời mời.

“Ở gần đây có một nhà hàng tây không tồi, không bằng chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Cố Tuệ Minh gật đầu, cô nói : “Vậy làm phiền Đỗ Tổng dẫn đường rồi.”

Từ xa, Bối Ngọc Nhi cũng vừa ra tới, cô nhìn thấy chị họ và Đỗ Phong Namđang định lên xe, lập tức cô chạy vội tới, gọi lớn.

“Chị họ, chị đừng đi cùng anh ta, anh ta, anh ta muốn dùng quy tắc ngầm với chị đó!”

Lời nói của Bối Ngọc Nhi vừa dứt thì đám phóng viên cũng vây kín, vô số câu hỏi được đưa ra…

“Đỗ Tiên sinh, xin hỏi quan hệ giữa anh và Cố ảnh Hậu là gì?”

“Cố Ảnh Hậu muốn gia nhập Tịnh Thiên sao? Đỗ Tiên sinh, xin anh trả lời.”

Đỗ Phong Nam bị đám phóng viên nhà báo vây quanh, anh cười khổ, thầm oán Bối Ngọc Nhi, lại là cô nhóc quái gở này! Phá hỏng chuyện tốt của mình."



Hôm sau.

Phòng nghỉ của Bối Ngọc Nhi, cô đang nằm trên giường xem tin tức trên điện thoại.

“A…cái quái gì thế? Chị Tuệ Minh của em, sao lại dính phải tên đồn với cái tên biếи ŧɦái kia chứ?”

“Cái gì mà tân sủng của Đỗ Phong Nam, gì mà Đỗ Tổng đang hẹn hò với Cố Ảnh Hậu chứ… phi…phi…phi…!!”

Bối Ngọc Nhi mắng chửi một mình. Rồi lại tự mình nói, “Chị họ à, yên tâm, em nhất định sẽ bảo vệ chị. Cái tên kia, tôi còn lâu mới cho anh toại nguyện…cứ chờ đó cho tôi…”